Truyện Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương - Mã Duyệt Duyệt (full) : chương 256 - nữ nhân giống như kẻ ăn mày
Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương - Mã Duyệt Duyệt (full)
-
Mã Duyệt Duyệt
Chương 256 - Nữ nhân giống như kẻ ăn mày
Hoa văn trên đế giầy, lại khác một ít.
Mỗi quý phủ đều có tú nương chuyên môn phụ trách việc này, từ hoa văn trên đế giầy, có thể nhìn ra chiếc giầy từ phủ đệ nào làm ra đến.
Uất Trì Tà Dịch thông minh ở chỗ dùng độc. Võ công của hắn và Tứ Vương Gia cách xa quá lớn. Cho dù là hắn một chiêu kết thúc Tứ Vương Gia, hắn cũng không dễ vu oan cho Đông Phương tướng quân.
Nhưng dùng độc , hắn cơ bản không dùng võ công gì cả, cũng không nói chính mình là ai phái tới, lại lộ ra đế giầy. Hoa văn trên đế giầy, Tứ Vương Gia không phải đồ ngốc, tất nhiên sẽ nghi ngờ.
Tứ Vương Gia xác định là giày của Đông Phương tướng quân, hắn lập tức không ngồi yên được .
“Mang con tiện nhân Đông Phương Ngữ Phượng kia đến cho bổn vương......”
Từ sau khi chuyện lần trước xảy ra, Đông Phương Ngữ Phượng đã sớm bị quăng đến một phòng chúa củi cũ nát, trải qua những ngày không bằng heo chó.
Nhưng nàng sẽ không tìm chết, bởi vì phụ thân nàng vẫn là đại tướng quân, nàng biết chính mình vẫn còn có cơ hội .
Cho nên......
Nay có người đến tìm nàng, lúc nói là vương gia muốn gặp nàng, nàng vui vẻ vân vê tóc --
Bây giờ nàng, vẫn là tứ vương phi như cũ, nhưng quần áo trên người vừa bẩn vừa rách, tóc cũng không phải đen bóng hiện ra ánh sáng giống như ban đầu, lúc này lộn xộn, giống như là một cái tổ chim.
Mà thời gian dài không thể rửa mặt gội đầu, trên mặt cũng là đen một mảng, tím một mảng. Lại luôn luôn gãi đầu, rõ ràng có một tầng gầu vụn bay lên, mù sương , giống như là một trận tuyết nhỏ rơi xuống .
Trên người nàng có một thứ mùi kỳ lạ, nhưng chính nàng ngửi không được, người đến mang nàng , khó xử nhíu nhíu mày, khụt khịt mũi.
Một nữ nhân lôi thôi như vậy, vốn là cách càng xa càng tốt, nhưng vương gia có lệnh, bọn họ không dám cãi lại!
Hai người đưa tay đến gần kéo Đông Phương Ngữ Phượng đi, Đông Phương Ngữ Phượng vùng vẫy một chút, tức giận nói:
“Lớn mật, dám quá đáng đối với bổn vương phi! Còn không mau buông bàn tay bẩn của các ngươi ra?”
Nàng nói xong, lại sửa sang tóc, uốn éo eo, làm ra một bộ dáng vẻ muôn hình vạn trạng.
Hai người kia, suýt chút nữa nôn ra.
Ngươi nói ả đã thành cái dạng này, đồ ngốc cũng biết cả đời này ả đã xong rồi, nhưng hết lần này đến lần khác, nữ nhân này còn chưa tự cảm thấy.
Thật sự là, ghê tởm.
Nhưng mà, ả bằng lòng tự mình đi cũng tốt, ở bên người ả, rất gay mũi .
“Vậy xin vương phi nhanh một chút, vương gia còn chờ ngài đấy?”
Có người chịu đựngcảm giác muốn nôn, nói, Đông Phương Ngữ Phượng quay đầu nhìn người kia liếc mắt một cái, khủng bố cười nói:
“Bổn vương phi biết......”
......
“A...... Chịu không nổi , thế nào có nữ nhân không biết hổ thẹn như vậy......”
Uất Trì Tà Dịch cùng Đông Phương Ngữ Hinh đều ẩn nấp rất xa, trò cười này của Tứ Vương Gia, bọn họ làm sao có thể buông tha.
Mà võ công của bọn họ, đã sớm cao hơn những người này nhiều lắm, cũng không lo lắng bị bọn chúng nhìn ra.
Người, không thể quá xấu xa, khi ở tướng quân phủ, nếu không phải nàng vì lấy lòng Tứ Vương Gia mà muốn thiết kế Hinh Nhi, khiến Hinh Nhi thân bại danh liệt, chính nàng làm sao có thể rơi xuống tình trạng như vậy đâ
Danh Sách Chương: