Truyện [Dịch] Sát Thần : chương 73:  thiên thạch dị biến

Trang chủ
Huyền ảo - Huyền huyễn
[Dịch] Sát Thần
Chương 73:  Thiên thạch dị biến
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Thạch Nham đi lững thững ở trong sân vắng quảng trường Thần Thạch. Chỗ nào có thi thể, hắn liền xuất hiện ở chỗ đó, mỗi đến bên cạnh một thi thể thì chỉ cần hắn đứng lại mấy chục giây, thi thể kia sẽ dần dần khô quắt, một thân tinh khí không còn sót lại chút gì. Bởi vì vài tên cường giả đánh nhau đang kịch liệt, rất nhiều Võ Giả tiến đến quan sát so đấu, đều là người vô tội bị hại. Một ít Võ Giả tu vi chỉ có cảnh giới Hậu Thiên, Tiên Thiên là thê thảm nhất, chống đỡ không được dư ba của cường giả Niết Bàn chiến đấu, một khi chạm đến thì khó mà thoát khỏi vận rủi. Chỉ vài phút ngắn ngủn, Thạch Nham xem xét qua quảng trường Thần Thạch một vòng, thế nhưng đã chiếm được một thân tinh khí của bảy tên Võ Giả Hậu Thiên cùng bốn gã Tiên Thiên, thu hoạch thật lớn. Võ Giả cảnh giới Nhân Vị là cảnh giới trên một cấp, sẽ chịu đựng được dư ba giao chiến của Võ Giả cảnh giới Niết Bàn, cũng sẽ không chết thảm tại chỗ. Bởi vậy, trong quảng trường Thần Thạch không có thi thể Võ Giả cảnh giới Nhân Vị, điều này làm cho Thạch Nham có hơi chút tiếc nuối. Bởi vì huyệt đạo quỷ dị trong cơ thể có thể hấp thu một thân tinh khí của người chết, cho nên Thạch Nham hy vọng tình hình càng hỗn loạn càng tốt, hắn giựt giây Thạch Kiên ra tay với Mặc gia, cũng là hy vọng có thể xuất hiện người chết càng nhiều, trợ hắn bước vào cảnh giới Nhân Vị nhanh hơn. Hàn Phong giống như một quỷ ảnh, vẫn dừng ở chỗ cách hắn mười mét. Bất luận hắn xuất hiện ở nơi nào, Hàn Phong vẫn sẽ ở một bên nhìn hắn, sợ hắn xảy ra chuyện gì. Ở ngoài mười mét, Hàn Phong đang nhìn Thạch Nham, trong ánh mắt đầy nghi hoặc. Lúc võ đấu trường giao chiến đang say sưa, hành động của Thạch Nham có vẻ khá quái lạ, Hàn Phong không biết trong lòng Thạch Nham có suy nghĩ gì hắn cũng không truy vấn, chỉ an phận thủ thường thủ hộ Thạch Nham, sợ hắn sẽ có bất ngờ gì. Thạch Nham xuyên qua quảng trường Thần Thạch, sẽ dừng lại ở một thi thể cách đó không xa, thi thể này biến hóa tuy rằng quỷ dị nhưng Hàn Phong lại không để ý, chỉ nghĩ những người đó trúng độc dược mạn tính nào đó, giờ mới phát tác dần dần. -- hắn vốn không nghĩ tới, dị thường thi thể những người đó đều là do Thạch Nham. "A!" Sau thiên ngoại thiên thạch cách đó không xa, chợt truyền đến một tiếng rên rỉ đau đớn. Thạch Nham trong lòng khẽ động, khóe miệng thêm một ý cười kinh hỉ, lại kích động chạy đi qua. Phía sau thiên thạch, một gã Võ Giả cảnh giới Tiên Thiên toàn thân cháy đen, thân mình nhúc nhích, dần dần không còn hơi thở. Người này hiển nhiên bất hạnh bị tia chớp của Mặc Đà bắn trúng, nhưng mà hình như hắn có vũ kỹ hộ thể nào đó, thế nhưng vẫn đi đến nơi này mới chịu không được, cuối cùng từ từ tử vong. Thạch Nham thần sắc đạm mạc, đứng ở phía sau thiên thạch, cách xa một gã Võ Giả cảnh giới Tiên Thiên kia mười mét nhưng cảm nhận được rõ từng đợt từng đợt tinh khí từ trên người tên đó truyền đến. Không bao lâu, một gã Võ Giả cũng kia toàn thân khô quắt mà chết, mà Thạch Nham lại thu hoạch được một phần tinh khí. Hàn Phong giống như quỷ mị, lặng lẽ đứng ở một góc ở ngoài thiên thạch mười mét, nhìn hắn kỳ quái. "Kỳ quái, có phải có ai âm thầm hạ độc hay không? Vì sao tình trạng chết của nhiều người quỷ dị như vậy?" Thạch Nham lắc lắc đầu, ngẩng đầu nhìn phía Hàn Phong, nói: "Hàn bá, xem ra trong Võ Đấu Hội, còn có ít tên mưu đồ gây rối a." Hàn Phong vẻ mặt ngẩn ra, gật đầu từ chối cho ý kiến, trong lòng cũng thấy kỳ quái. "Ba!" Một tia chớp thô như cánh tay, giống như du long bay vụt đến đây, bổ mạnh lên một khối thiên ngoại thiên thạch này. "Xuy xuy xuy!" Ánh chớp bắn đến thiên ngoại thiên thạch, ánh trăng mờ màu trắng bạc bỗng nhiên từ phía trên thiên thạch to như núi nhỏ kia tỏa ra. Ánh trăng sáng đó ngời có ẩn chứa một cảm giác mát lạnh, chỉ một chốc ánh trăng trên thiên ngoại thiên thạch lại lặng tan đi, tất cả lại khôi phục bình thường. Hai người Thạch Nham cùng Hàn Phong, đứng ở bên cạnh thiên thạch, nhìn thấy rõ dị trạng của thiên thạch. "Ồ!" Thạch Nham thở nhẹ một tiếng, cau mày đi đến thiên thạch, vươn một bàn tay đặt lên một khối thiên ngoại thiên thạch thần bí này. Mặt trời chói chang đã khuất, thiên thạch vào tay lạnh lẽo, hình như ngàn năm tiếp nhận ánh sáng vầng trăng nên có chứa ánh trăng lành lạnh. Thiên thạch vừa dày vừa nặng, không khác biệt nhiều lắm với Thanh thiết thạch. Thạch Nham nhắm mắt lại cảm thụ trong chốc lát, cũng không có phát hiện thiên thạch có cái gì dị thường, không khỏi buông tay ra, cau mày hỏi Hàn Phong: "Hàn bá, vừa rồi khối thiên thạch này dường như đột nhiên kỳ quái sáng lên, người cũng thấy chứ?" "Ừm." Hàn Phong nhẹ nhàng gật đầu rồi cũng tiến lên, sờ soạng một chút thiên thạch trong truyền thuyết đến từ chính thiên ngoại, nói: "Không có biến hóa gì, có lẽ bởi vì là điện quang của Mặc Đà đánh lên trên." "Ừa, có lẽ liên quan tới Thiểm Điện Võ Hồn của Mặc Đà." Thạch Nham cũng không nhìn ra chỗ đặc biệt nào, gật gật đầu, chỉ là trong lòng vẫn còn một phần nghi hoặc, vẫn cảm thấy một khối thiên ngoại thiên thạch này có chỗ nào bất thường, nhưng hắn cũng nghĩ không ra nguyên cớ nào nên cũng sẽ không nghĩ tiếp. "Người Mặc gia! Phân tán trở về Mặc gia!" Đột nhiên, từ phương hướng võ đấu trường kia, truyền đến một tiếng hét to của Mặc Đà. Thạch Nham thuận tiện nhìn lại. Thì thấy Mặc Đà ở dưới sự vây công của mấy người, vẻ mặt cực kỳ chật vật, phía sau lưng máu tươi đầm đìa, hình như thân đã chịu trọng thương. Sau khi Mặc Đà hét to, cũng không dám ham chiến, lại miễn cưỡng tiếp nhận một kích của Thạch Thiết, vội vàng phóng đi về thương phố phía xa. Ba người Mộc Tuân, Thạch Thiết, Thạch Kiên không nói lời nào, vội vàng đuổi theo. Hai cự hán như tháp sắt kia lại do dự một chút, đứng ở võ đấu trường, hình như không muốn đuổi tận giết tuyệt. Những người Mặc gia, sau khi Mặc Đà quát một tiếng cũng không dám tiếp tục lưu lại võ đấu trường, như chim thú tản ra, tách ra bỏ chạy về bốn phương tám hướng. Thạch Nham ở phía sau thiên thạch, bình tĩnh nhìn khu vực kia, phát hiện lão giả Độc Long Cốc tóc hỗn độn kia cùng Lý Hàn che chở Mặc Kỳ, đi thẳng tới hướng một dãy nhà phía Nam quảng trường Thần Thạch. "Mặc Kỳ không thể lưu." Thạch Nham hít sâu một hơi, nói với Hàn Phong: "Chặt cỏ không trừ tận gốc, gió xuân thổi lại sinh sôi, ta phải đi diệt tận gốc Mặc Kỳ." Chặt cỏ không trừ tận gốc, gió xuân thổi lại sinh sôi. Hàn Phong cau mày, nói thầm lại hai câu này trong lòng mới biết rõ ràng ý hai câu này, ánh mắt sáng lên, nhẹ giọng nói: "Nham thiếu gia là kỳ tài làm đại sự." Thạch Nham không nói nhiều, lúc này từ sau thiên thạch chạy đi, thẳng đến phương hướng Mặc Kỳ thoát đi đuổi theo. Rất nhanh, Thạch Nham đã rời khỏi quảng trường Thần Thạch, chuẩn bị bước vào trong phố hẹp có rất nhiều phòng ốc, liền phát hiện Thạch Nãng cùng vài tên cung phụng Thạch gia cũng đuổi theo đến đây. "Đại cữu, Mặc Kỳ giao cho ta, người đuổi theo tên khác đi." Thạch Nham từ xa quát. Thạch Nãng sửng sốt, thấy người đuổi theo là Thạch Nham, quát lớn nói: "Tiểu tử lúc trước ngươi đã chạy đi đâu? Không biết võ đấu trường hỗn loạn sao? Nếu ngươi có chuyện không hay xảy ra, gia gia ngươi nhất định sẽ lột da ta." "Không có việc gì." Hàn Phong bỗng nhiên xuất hiện từ phía sau Thạch Nham, nhẹ giọng nói. Thạch Nãng vừa thấy phía sau Thạch Nham còn có Hàn Phong, vẻ mặt buông lỏng, cười cười, nói: "Được rồi, Mặc Kỳ do ngươi đuổi theo, ta đuổi theo Mặc Triều Thiên." Nói xong, hắn gật đầu với Hàn Phong, lập tức đi còn đường khác, rất nhanh đã đi xa. Một phút sau. Trong một con phố nhỏ khu Nam, Mặc Kỳ đằng đằng sát khí, vùi đầu chạy đi. Đột nhiên, phía trước hiện ra một bóng người. Ở góc phía trước con phố nhỏ, Thạch Nham dựa vào tường đá, khóe miệng ẩn nụ cười trào phúng, thản nhiên nói: "Mặc Kỳ, chạy vất vả rồi? Ừm, ngươi có thể nghỉ một lát." Mặc Kỳ thân hình chợt ngừng lại, vẻ mặt dữ tợn, "Thạch Nham! Ngươi giết ca ta, ta muốn ngươi đền mạng!" "Đền mạng?" Thạch Nham nhếch miệng cười, lắc lắc đầu nói: "Mặc Chiến còn chưa đi xa đâu, ngươi nhanh đi theo, nói không chừng còn có thể vượt qua hắn. Ta đến, là để tiễn ngươi một đoạn đường." "Kỳ thiếu gia!" Phía sau Mặc Kỳ, xuất hiện Lý Hàn mà ở bên cạnh hắn còn Huyết Thủ đến từ Độc Long Cốc ở Thần Hữu đế quốc. "Giết hắn!" Mặc Kỳ chỉ vào Thạch Nham, cả giận nói: "Hắn nhất định phải chết!" "Chuyện tiểu bối, do tiểu bối giải quyết, các ngươi tốt nhất không cần nhúng tay." Hàn Phong đột nhiên xuất hiện ở phía trên một gian phòng ốc, mắt lạnh lùng nhìn Huyết Thủ cùng Lý Hàn. "Huyết Thủ của Độc Long Cốc?" Thạch Nham nhìn chằm chằm lão giả kia, bỗng nhiên nói: "Huyết Nguyên Đan chính là ngươi luyện chế đi ra sao? Độc Long Cốc đi ra, quả nhiên đều là Luyện Dược Sư bại hoại, chuyên môn luyện chế một ít đan dược thối tha." "Tiểu tử muốn chết!" Huyết Thủ nhướng mày, sắc mặt chợt âm trầm lại, hừ nói: "Ta vốn không nghĩ quản chuyện Thạch gia cùng Mặc gia các ngươi, ngươi đã nói năng lỗ mãng, ta sẽ khiến cho ngươi nếm thử thủ đoạn của Độc Long Cốc ta." "Nham thiếu gia, ngươi đối phó Mặc Kỳ, Huyết Thủ cùng Lý Hàn giao cho ta." Hàn Phong nhẹ giọng phân phó một câu, từ trên phòng ốc kia bay xuống nhẹ nhàng như không có gì, liền đứng ở giữa Huyết Thủ cùng Lý Hàn. "Hắc hắc, ngươi thực khi ta Độc Long Cốc rất dễ ức hiếp sao." Huyết Thủ cười âm trầm, đột nhiên nuốt một đan dược cỡ long nhãn, đan dược kia giống như tim người, đỏ giống như máu tươi, cực kỳ quỷ dị. Sau khi Huyết Thủ nuốt vào đan dược kia, hai mắt đột nhiên ửng đỏ, tóc lộn xộn đột nhiên từng sợi dựng đứng lên, trên người phút chốc truyền đến một mùi máu tươi cực kỳ nồng đậm. Hàn Phong biến sắc, đột nhiên nói: "Nham thiếu gia, nhanh trở về Thạch gia!" "Lý Hàn, Mặc Kỳ, các ngươi giết tiểu tử nói năng lỗ mãng kia, lão già này giao cho ta." Huyết Thủ nhếch miệng cười, liếm liếm đầu lưỡi, vẻ mặt hung tàn. "Hàn bá, người cẩn thận một chút." Thạch Nham trong lòng rùng mình, theo biến hóa của Huyết Thủ, hắn liền biết không ổn, mắt lạnh lùng liếc nhìn Lý Hàn, Mặc Kỳ, vội vàng bỏ chạy về phương hướng Bích Nguyệt hồ đằng xa. Hàn Phong mới chuẩn bị nhích người thì Huyết Thủ đột nhiên vọt lên, mùi máu vô cùng nồng đậm, đột nhiên bao phủ Hàn Phong, khiến Hàn Phong không thể đằng không rời đi. Lý Hàn, Mặc Kỳ liếc mắt nhau, không nói hai lời, đuổi theo hướng Thạch Nham bỏ chạy. Năm phút sau. Ở một đầu ngõ khác, hai người Lý Hàn cùng Mặc Kỳ, thân thể đang vọt nhanh bỗng dừng lại, Mặc Kỳ vẻ mặt dữ tợn nói: "Tiểu tử thế nhưng không chạy, quả nhiên là chán sống!" "Ta nói rồi phải tuyệt hậu Mặc gia các ngươi, không thể nuốt lời." Thạch Nham đứng ở đầu đường, vẻ mặt lãnh khốc. Một tia sương trắng lượn lờ toàn thân hắn, đủ loại lực lượng tiêu cực từ trong thân thể hắn tràn ra, khiến hắn sát khí tận trời, giống như Sát Thần từ trong Tu La huyết hải đi ra. Hàn Phong không ở đây, rốt cục hắn có thể không e ngại gì mà vận dụng lực lượng chân chính.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Sát Thần

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Sát Thần Chương 73:  Thiên thạch dị biến được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Sát Thần sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close