Chiêm Lam chỉ cảm thấy như đến cả linh hồn cũng đông cứng lại, nàng căn bản không dám quay người ra sau, không phải vì sợ chuyện gì quỷ quái mà là vì giọng nói đó khiến nàng không dám quay lại...
- Là, là anh ư?
Cả tiếng của Chiêm Lam cũng bắt đầu run rẩy, nàng đứng đó không dám cử động, dù chỉ là một chút, mặc cho luồng hơi ấm từ phía sau từ từ tiến đến, thậm chí cả quét hình tinh thần lực cũng không dám sử dụng... Chỉ riêng giọng nói đó đã khiến nàng gần như sụp đổ.
- Là anh, mà cũng không phải là anh... Sức mạnh của ác ma Freddy khiến anh xuất hiện một lần nữa, nhưng chỉ trong chốc lát mà thôi... Cũng chỉ vỏn vẹn có thể ôm em được một lần...
Một bóng đen từ phía sau ôm lấy Chiêm Lam, cảm giác ấm áp lập tức bao trùm lấy cô gái đang rơi lệ, cảm giác ấm áp đó cơ hồ đã biến mất khỏi ký ức của nàng, nhưng tận sâu trong linh hồn... Nàng chưa bao giờ quên hơi ấm ấy!
Chiêm Lam vừa khóc vừa yên lặng cảm nhận sự ấm áp, mặc dù nàng biết anh ấy đã mất lâu rồi, cho dù không chết thì cũng không thể xuất hiện tại thế giới trong mơ, vì thế anh ấy chỉ có thể là một ảo giác, chỉ có thể là ảo giác mà Freddy tạo ra, nhưng sao ảo giác này lại chân thật đến thế... Dù là ảo giác cũng được, hãy để nàng cảm nhận một lần đi, dù chỉ vỏn vẹn một lần thôi cũng được...
Bóng đen đó nhẹ nhàng ôm lấy Chiêm Lam từ phía sau, nhưng những gì hắn nói lại hoàn toàn không ôn nhu như hành động.
- Cô phản bội tôi phải không? Cô yêu người khác đúng không? Cô đã không còn là cô gái ngoan ngoãn đính hôn với tôi... Cô đã phản bội!
Chiêm Lam cúi đầu khóc, nàng chỉ cảm thấy nội tâm từng chút từng chút một tan rã, giống như có thứ gì đó rất quan trọng trong lòng đã vỡ nát, nàng căn răng, thấp giọng nói:
- Không cần như vậy... Freddy, không cần phải như vậy, giết chết ta cũng được, không cần... Không cần phải đùa bỡn tâm trí người khác như vậy!
Bóng đen kia tiếp tục ôm lấy nàng, nhưng trọng miệng vẫn không ngừng phun ra những lời ác độc, không hề tương xứng với sự nhẹ nhàng, ấm áp kia.
- Cô... Không còn trong trắng nữa phải không? Cô đã dơ bẩn rồi phải không? Ha ha ha...
Nói xong, bóng đen đột nhiên mở rộng, bao trùm cả người Chiêm Lam vào bên trong, tiếp đó hoàn toàn biến mất, giống như Chiêm Lam chưa từng xuất hiện tại đây.
Một phía khác, mấy người Triệu Anh Không từ hành lang chạy về phía nhà vệ sinh, chưa được bao xa, bỗng nghe thấy từ hướng đó truyền đến tiếng nổ lớn, giống như vách tường bị đá tung. Mọi người nhìn nhau rồi cùng gia tăng cước bộ chạy tới, Triệu Anh Không phản ứng nhanh nhất, nhảy thẳng qua cửa sổ một căn phòng bên cạnh, trực tiếp ra ngoài đường, những người còn lại thấy vậy cũng theo nàng nhảy ra.
Chỉ có Vương Hiệp chạy đầu tiên là không nhìn thấy mọi người đã nhảy ra khỏi cửa sổ, khi hắn ngẫu nhiên quay đầu sang lại thì đã tới cạnh cửa phòng vệ sinh, tay cũng đã đặt lên tay nắm cửa. Vương Hiệp mở cửa phòng lao vào trong, tiếp đó cánh cửa sau lưng hắn đóng sập lại.
Phía sau cửa lại không phải phòng vệ sinh mà là một căn phòng nhìn có vẻ cũ kỹ. Vương Hiệp thoáng chút nghi hoặc nhìn quanh phòng, tiếp đó không kịp suy nghĩ đã mở rộng hai tay, yêu lực chuẩn bị bộc phát.
- Ác ma Freddy! Không ngờ ngươi lại đến tìm ta!
Vương Hiệp hét lớn:
- Tới đi! Ta cũng không sợ ngươi! Không biết tại sao ngươi lại có thể tạo ra nhà cũ của ta nhưng ngươi nghĩ chỉ bằng căn phòng này là có thể khiến tâm trí ta sụp đổ ư? Ngươi nghĩ ta sẽ chần chừ sao? Tới đây! Ác ma Freddy, có gan thì xuất hiện cho ta xem thử!
Trong lúc nói, yêu lực của Vương Hiệp đã khống chế lựu đạn plasma bên hông, chỉ cần Freddy xuất hiện cạnh hắn là hắn có thể lập tức triền khai vũ khí. Tin rằng nếu sử dụng vũ khí plasma tấn công tại cự li gần như vậy, dù đối thủ là Trịnh Xá đi chăng nữa, nếu bị hắn đánh lén cũng phải chật vật một phen, huống chi là Freddy chỉ có tiến vào trong mơ mới có sức mạnh!
Vương Hiệp đang gào thét thì đột nhiên từ ngoài cửa vang lên một giọng nói già nua:
- Là cháu Vương phải không? Là cháu Vương đã về phải không?
Vương Hiệp lập tức im lặng, giọng nói này rất quen thuộc, là tiếng của ông lão trưởng thôn, cũng là một trưởng bối trong họ của hắn, từ lúc hắn còn nhỏ đã giúp đỡ gia đình hắn rất nhiều, nên Vương Hiệp vẫn nhớ rõ giọng nói đó.
Không đợi Vương Hiệp trả lời, giọng nói già nua đó đã vang lên trong phòng, chỉ thấy một ông lão chống gậy từ ngoài cửa bước vào, vừa nhìn thấy Vương Hiệp đã lập tức nước mắt tràn trề, vừa khóc vừa cầm gậy đánh hắn. Vương Hiệp lại chần chừ không thể ra tay, vốn hắn đã nhận định đây là thế giới trong mơ, hắn đã bị Freddy kéo vào đây, ngàn vạn lần không được để lộ chút sơ hở tâm linh nào. So với các thành viên khác trong đoàn đội, hắn là người không có sơ hở nhất, bởi vì hắn dựa vào thôi miên mới tiến vào Chủ Thần không gian, vì thế từ trước đến nay hắn vẫn luôn tự tin có thể đối phó với Freddy. Nhưng ai mà biết người xuất hiện lại là trưởng bối của hắn, chống đỡ cũng dở mà không chống đỡ cũng dở, may là cây gậy đánh xuống cũng không đau đớn lắm, cũng không làm hắn bị thương tổn gì nên tạm thời Vương Hiệp không có cử động nào cả.
Ông lão vừa cầm gậy đánh hắn vừa khóc lớn:
- Bất hiếu, đồ bất hiếu! Mẹ ngươi nuôi ngươi từ nhỏ đến lớn, tới khi tóc bạc như sương mà vẫn phải tiễn ngươi đi xa, nhưng khi bà mất, đến cả một người đưa tiễn cũng không có... Đồ bất hiếu, mẹ ngươi sao lại có thể sinh ra một kẻ bất hiếu như ngươi! Ta hận không thể thay mẹ ngươi đánh chết ngươi...
Phòng ngự tâm linh của Vương Hiệp cuối cùng cũng vỡ tan, hắn chụp lấy cây gậy, vội vàng hỏi:
- Mẹ... Lúc cháu đi không phải mẹ vẫn còn rất mạnh khỏe sao? Người bên quân đội cũng nói tổ chức trong thôn sẽ hỗ trợ cho bà cơ mà? Tại sao cháu mới đi có mấy ngày, mẹ... Mẹ đã đi rồi sao? Không thể nào... Đúng rồi, ngươi là ác ma Freddy! Đây tất cả đều chỉ là mơ!
Vương Hiệp gào lên, muốn ném lựu đạn plasma trong tay ra, nhưng nhìn lại ông lão nước mắt giàn giụa trước mặt, hắn dù biết nơi đây là trong mơ cũng không thể buông tay ra được... Có lẽ hắn đã nhầm rồi, trong nội tâm hắn vẫn có một kẽ hở duy nhất... là mẹ!
Mẹ già tóc bạc như sương...
Khi ông lão đưa gậy chỉ về phía sau Vương Hiệp, hắn bấy giờ mới nhìn thấy trên bàn thờ sau lưng hắn có mấy cái tên, trong đó có một là tên mẹ hắn, cả gia đình này... Đã chỉ còn lại một mình hắn.
Vương Hiệp hai mắt đỏ bừng, “phịch” một tiếng quỳ xuống đất, hướng về phía bàn thờ dập đầu liên tục, đến khi trên mặt đất vương đầy máu tươi, hắn cuối cùng cũng bật khóc... Nước mắt nam nhi, chung quy vẫn phải rơi xuống...
Khi Vương Hiệp khóc òa lên, sau lưng hắn bỗng có một vật thò ra, không phải gậy chống của ông lão kia mà là một găng tay có gắn lưỡi dao, lưỡi dao đen xì đặt lên cổ hắn...
Trịnh Xá nằm dưới đất chợt giật mình nhảy dựng dậy, vội vã nhìn quanh nhưng bốn phía đều yên ổn, căn bản không có chút khác thường nào, hơn nữa bên cạnh hắn còn có mấy thành viên đoàn đội, tất cả bọn họ đều đang lo lắng nhìn hắn.
- Trịnh Xá, ngươi không sao chứ? Hôm qua ngươi ngủ thiếp đi, may là Sở Hiên phát hiện sau đó gác đêm, nếu không tối qua chúng có thể đều gặp nguy hiểm rồi.
Trình Khiếu nhìn Trịnh Xá kỳ quái hỏi.
Trịnh Xá ngây người nhìn xung quanh rồi gào lên:
- Khốn kiếp, lại tự nhiên tiến vào trong mơ! Vì sao? Vì sao ta cứ tới gần Freddy là lại tiến vào trong mơ? Khốn kiếp! Rút cuộc là phải làm thế nào mới có thể giết được hắn?
Những người xung quanh rõ ràng đều có vẻ không hiểu gì cả, họ đưa mắt trao đổi với nhau rồi Bá Vương vỗ vỗ vai Trịnh Xá nói:
- Yên tâm đi, đêm qua mọi chuyện đều an toàn, bảy thành viên đội ta luôn ở trong căn phòng này...
- Bảy người?
Trịnh Xá cũng chẳng còn tức giận được hơn nữa, vội vàng nhìn quanh, ngoài ngoài hai tân nhân xác nhận là đã chết hôm qua ra, còn thiếu mất Zero, Vương Hiệp, Chiêm Lam... Ba người họ không ngờ đã hoàn toàn biến mất, phảng phất như chưa từng xuất hiện, thậm chí cả các thành viên còn lại trong đội cũng không còn nhớ được họ nữa...
Trịnh Xá đẩy Bá Vương ra, chạy đến cạnh bàn tìm tờ giấy ghi tên, nhưng vừa nhìn đáy lòng hắn lập tức lạnh ngắt... Hắn chỉ có thể nhìn thấy bảy cái tên, trên từ giấy vốn ghi tên mười bốn người, vậy mà lúc này chỉ còn lại bảy... Bảy người kia đã hoàn toàn biến mất, đến cả chữ ghi lại cũng không còn nữa!
Những người còn lại kỳ quái nhìn nhau, chỉ nghe thấy Trịnh Xá lẩm bẩm tự nói:
- Zero, Vương Hiệp Chiêm Lam, Trương Hằng, Tiêu Hoành Luật... Tân nhân thì cũng thôi, nhưng đây là năm chiến hữu từng kề vai chiến đấu? Sao ta có thể quên được... Sao ta có thể quên họ được? Freddy... Ta phải giết ngươi!
Trên người Trịnh Xá sát khí điên cuồng lưu động, hắn thật sự hận không thể cầm Hổ hồn đao chém giết một trận cho thỏa, chính diện khiêu chiến vẫn còn tốt hơn một chút. Hắn đã trải qua bao nhiêu bộ phim kinh dị như vậy, chưa có gì làm khó hắn được, nhưng hiện tại chỉ cảm thấy bất lực, đồng đội cứ từng người từng người một biến mất, càng đáng sợ hơn là hắn rất có thể sẽ quên mất họ... Làm sao có thể! Những đồng đội từng kề vai chiến đấu, đồng sinh cộng tử... Hắn làm sao có thể quên mất họ được!
- Nhất định có cách phá giải bộ phim kinh dị này, nhất định có cách!
Trịnh Xá nghiến răng gào lên:
- Chủ Thần không thể tạo ra một bộ phim kinh dị không có lời giải! Thế giới này nhất định phải có biện pháp phá giải! Sở Hiên... Giúp ta!
Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Khoa huyễn hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố Chương 515: Bộ phim không có lời giải (1) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Vô Hạn Khủng Bố sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất?
TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc.
Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu.
TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm.
Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.