- Tam sư huynh của ngươi muốn cùng tông chủ đánh một trận. Các ngươi nên tới xem một chút, nhìn xem tam sư huynh của các ngươi tu luyện ra sao. Cho đám không ra gì các ngươi mở mắt, tiện thể trợ uy cho tam sư huynh của ngươi.
Trong lòng Vũ Ngọc Tiền lúc này cũng cực kỳ hưng phấn. Đệ tử đắc ý nhất của hắn muốn cùng tông chủ đánh một trận, hắn làm sao có thể bỏ qua được.
- Tam sư huynh xuất thủ sao? Lại còn đánh với tông chủ một trận.
- Rốt cuộc cũng có thể nhìn thấy Tam sư huynh xuất thủ.
Hai mươi mấy đệ tử mới kia vô cùng hưng phấn, mấy nữ đệ tử càng thêm kích động tới mức nhảy dựng lên. Đây chính là đệ tử có danh khí vang dội nhất trên Vân Dương Tông, lại là tam sư huynh của bọn hắn. Có thể nhìn thấy tam sư huynh xuất thủ tuyệt đối là chuyện bọn hắn chờ mong nhất.
Ngao.
Một lát sau Lam Ngọc Lang Ưng mang theo chúng đệ tử đi tới Hỏa Long đỉnh.
Thời gian trôi qua cực nhanh, lúc này phía đông đã bắt đầu có ánh sáng. Trong phòng, một nam một nữ đi ra, vẻ mặt Vân Hồng Lăng e thẹn, sau khi trải qua tưới tắm càng thêm động lòng người.
Ngoài đình viện, Lục Trung, La Lan thị đã sớm ở bên chờ đợi.
Nhìn sắc trời, ánh trăng đã gần biến mất, khóe miệng Lục Lâm Thiên nhếch lên. Vị nhạc phụ cáo già của hắn đột phá Tôn cấp, trận chiến này sợ rằng cũng không dễ dàng. Mà điều này cũng khiến cho chiến ý trong lòng Lục Lâm Thiên tăng cao. Cường giả bài danh thứ hai trong thập đại cường giả ba mươi năm trước, Tôn cấp thì đã làm sao, hắn cũng không phải không có lực đánh một trận.
Nhìn chân trời, chiến ý trong mắt tràn ra, Lục Lâm Thiên liếʍ môi nói:
- Tuyết Sư, chúng ta đi.
Rống.
Hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư giương lên, thân thể to lớn mang theo mọi người, hai cánh cắt vỡ không khí trong nháy mắt biến mất trên không trung.
Giờ mão chưa tới, phương Đông còn chưa sáng rõ, dưới bầu trời màu xanh là mây mù tràn ngập tích lũy suốt năm. Từng ngọn núi giống như lơ lửng trên bầu trời, lộ ra một đỉnh núi màu xanh, giống như chọc trời.
Trên Địa Long đỉnh lúc này có vô số đệ tử suốt đêm đi tới, nhân số còn đang chậm rãi tăng thêm. Đoàn người nhốn nháo, mọi người không dám lớn tiếng, nhưng tiếng thấp giọng bàn luận vẫn phải có. Thanh âʍ ɦội tụ tạo thành tiếng động không nhỏ, có vẻ cực kỳ náo nhiệt.
Trên sân rộng lúc này có không ít chấp sự, hộ pháp, trưởng lão cũng xuất hiện. Cả đám trưởng lão, chấp sự lúc này cũng vô cùng chờ mong.
Đệ tử bình thường luận bàn với nhau đối với chúng trưởng lão mà nói đương nhiên không có bao nhiêu lực hấp dẫn. Nhưng ngày hôm nay chính là ngày tông chủ và Lục Lâm Thiên đánh một trận. Đối với chúng trưởng lão mà nói, sự chờ mong này không nhỏ.
Phía xa, Lam Ngọc Lang Ưng khổng lồ đang nhanh chóng bay tới.
- Mau nhìn, đó là Tạ trưởng lão và Vũ trưởng lão. Lục Lâm Thiên sư huynh chính là đệ tử đắc ý của Vũ trưởng lão a.
- Lục Lâm Thiên hiện tại chính là Linh Vũ Chiến Vương, trên đại lục không ai không biết a.
- Không biết Lục Lâm Thiên sư huynh và tông chủ đánh một trận ai sẽ chiến thắng đây?
- Lục Lâm Thiên sư huynh tuy rằng mạnh, thế nhưng sợ rằng tông chủ còn mạnh hơn. Ta nghe nói tông chủ ba mươi năm trước cũng là cường giả bài danh thứ hai trong thập đại cường giả đó.
Tiếng nghị luận truyền ra, nhân số đồng thời cũng tăng lên. Đệ tử cũ, đệ tử mới, đệ tử thân truyền đều tới. Yêu thú phi hành xoay quanh Địa Long đỉnh, cả đáp tập hợp lại, vô cùng náo nhiệt.
- Vũ trưởng lão, Lục Lâm Thiên và tông chủ đánh một trận, lần này ngươi coi trọng ai?
Trước đoàn người, đám người Tống trưởng lão, Dương trưởng lão lập tức hỏi Vũ Ngọc Tiền.
- Chuyện này...
Vũ Ngọc Tiền không biết trả lời như thế nào, một người chính là sư đệ của hắn, tông chủ Vân Dương Tông. Thực lực đương nhiên không cần phải nói, mà đệ tử của hắn, đương nhiên hắn cũng muốn thắng.
- Ai thua ai thắng không quan trọng, có bản lĩnh thì cho đệ tử các ngươi đánh với sư đệ của ta một trận đi?
Vũ trưởng lão cười hắc hắc, lập tức thì đả kích chúng trưởng lão không nói nên lời. Đệ tử của bọn họ làm sao có thể đánh một trận với tông chủ được? Căn bản là không có thực lực đó. Ngay cả đám người có thực lực mạnh nhất trong đám người trẻ tuổi trên Vân Dương Tông như Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Phách Đao Long Tam, Phi Ưng Lăng Phong, Quỷ Thủ Đỗ Tử Thuần, Đổng Phàn cũng không có loại thực lực này.
Nhìn thấy chúng trưởng lão không nói ra lời, Vũ trưởng lão cười đắc ý.
Sưu.