Bản thể của Thần Hi toàn thân màu đỏ thẫm, trên đầu có cái mũ phượng, phía đuôi có bảy cái lông dài. Hai cánh mở rộng, hỏa diễm tràn ngập, toàn thân được bao phủ trong ngọn lửa nóng bỏng khiến cho linh hồn của mọi người đột nhiên cảm thấy nóng bỏng giống như có hỏa diễm thiêu đốt linh hồn. Không gian chung quanh lắc lư.
- Đó là bản thể của Chu Tước Hoàng tộc a.
Phía xa xa trên không trung, có không ít người có nhãn lực không tệ lập tức nhận ra bản thể Chu Tước Hoàng tộc trong không gian.
Chi...
Bản thể Thần Hi kêu lên một tiếng chi, thanh âm tựa như chuông đồng vang vọng trong không gian. Hai cánh chấn động, hơi nước trong không gian bị hỏa diễm hừng hực thế chỗ. Thân thể khổng lồ tựa như phượng hoàng bay thẳng về phía chân trời, bắn về phía xa.
Sưu.
Bản thể khổng lồ của Thần Hi đυ.ng vào một tầng bình chướng vô hình, trong suốt trong không gian. Bình chướng này ngay cả Kim Huyền cũng không có cách nào phá vỡ.
Thế nhưng lúc này, bức bình chướng vô hình trong không gian kia chỉ ngăn cản được Thần Hi trong nháy mắt, tiếp đó bản thể khổng lồ của Thần Hi xuyên qua. Bình chướng trong không gian không có cách nào ngăn cản được bản thể của Thần Hi.
- Chu Tước Hoàng tộc quả thực có thiên phú về không gian, có thể khống chế không gian. Thật đúng là thiên phú cường hãn.
Phía xa xa, đôi mắt xinh đẹp của Tử Yên chớp động.
- Lục Lâm Thiên cùng với Tiểu Long kia mới là khủng bố. Miễu sát Chuẩn Đế, về sau dưới Đế cấp Lục Lâm Thiên không có đối thủ. Lệnh cấm kia đã có, sợ rằng dùng tính cách của Lục Lâm Thiên, Thiên Địa minh lần này lâm vào tình cảnh vạn kiếp bất phục rồi.
Lam Thập Tam khẽ than nhẹ.
- Đây cũng là kết cục do Thiên Địa minh tự mình tìm lấy, mười hai Chuẩn Đế tới gϊếŧ Lục Lâm Thiên, quả thực cũng xuất ra được.
Tử Yên nói.
Trường bào trên người Lam Thập Tam khẽ run, ánh mắt chớp động nói:
- Có thể nói Thiên Địa minh trộm gà không được mà còn mất nắm gạo. Tổn thất Chuẩn Đế, người của Thiên Địa lần này nhỏ máu trong lòng rồi.
- Căn cơ của Thiên Địa minh hao tổn. Về sau cũng có khó thể chống lại Đế Đạo minh.
Tử Yên ngưng trọng nói:
- Đây cũng là ép Thiên Địa minh tới con đường cùng.
Thần Hi thu hồi bản thể, lần nữa hóa thành hình dáng nhân loại khiến cho người ta sôi trào. Ở trong Tử Lôi Huyền Đỉnh Lục Lâm Thiên đã nhận được tin tức, mọi người lục tục ra khỏi Tử Lôi Huyền Đỉnh. Mà lúc này đám người Lam Linh, Vân Hồng Lăng, Huyết Mị cũng theo mọi người từ bên trong Tử Lôi HUyền Đỉnh đi ra.
- Đi ra rồi.
Lục Lâm Thiên ra khỏi Tử Lôi Huyền Đỉnh, nhìn qua không gian bị Càn Khôn Thiên Nguyệt bao phủ, lại nhìn Thần Hi, ánh mắt có chút kinh ngạc. Càn Khôn Thiên Nguyệt Đại trận này cho dù chịu một kích toàn lực của Kim Huyền cũng không bị rung chuyển chút nào.
Linh Sát Tôn giả bị cấm chế tiếp tục bị Lục Lâm Thiên nắm trong tay, nhìn thấy mọi người đã rời khỏi Càn Khôn Thiên Nguyệt đại trận, ánh mắt kinh ngạc không thôi.
- Lâm Thiên, Thần Hi chính là tộc nhân Chu Tước Hoàng tộc, Chu Tước Hoàng tộc có thiên phú với không gian. Càn Khôn Thiên Nguyệt đại trận tuy rằng lợi hại, thế nhưng Thần Hi lại có thể vượt qua không gian.
Nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc và khϊếp sợ của Lục Lâm Thiên, đại công chúa Long Bích Hàm mỉm cười giải thích cho Lục Lâm Thiên.
- Đại trận này quá lợi hại, ta đã dùng hết toàn lực. Nếu như mạnh hơn một chút ta cũng bất lực.
Sắc mặt Thần Hi tái nhợt, dường như vừa rồi nhìn như đơn giản, thế nhưng lại khiến cho nàng tiêu hao rất nhiều.
- Thần Hi, cám ơn ngươi.
Lục Lâm Thiên nói với Thần Hi.
- Đừng khách khí, ta và Tâm Đồng chính là tỷ muội a.
Thần Hi khẽ mỉm cười nói.
- Lâm Thiên, nơi này không nên ở lâu. Chúng ta sớm rời đi thì tốt hơn.
Bắc Cung Vô Song nói.
Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu, ánh mắt khẽ đổi, nhìn Linh Sát Tôn giả trong tay, cởi bỏ cấm chế trên người hắn rồi nói:
- Ngươi đi đi.
- Lục Lâm Thiên, ngươi không gϊếŧ ta?
Ánh mắt Linh Sát Tôn giả lập tức nghi hoặc, cấm chế bị cởi bỏ, linh lực có thể sử dụng, hắn vẫn kinh ngạc nhìn Lục Lâm Thiên. Cũng không dám tiếp tục động thủ. Lúc này hắn hiểu rõ, coi như hắn tự bạo hồn anh cũng không thể tạo thành bất kỳ thương tổn gì với Lục Lâm Thiên.
Tiểu Long, Độc Cô Cảnh Văn, Bắc Cung Vô Song cùng mọi người dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Lục Lâm Thiên. Thế nhưng cũng không có ai nói lời nào. Tất nhiên mọi người hiểu Lục Lâm Thiên làm như vậy là có đạo lý riêng của hắn.
- Ta không thể gϊếŧ ngươi, ngươi đi đi, trở về nói cho đám người Thiên Địa minh biết, chờ ta tới trả thù.
Trong mắt Lục Lâm Thiên hiện lên hàn ý, sát ý cũng không thèm che dấu chút nào.
Ánh mắt Linh Sát Tôn giả thoáng run rẩy, nhanh chóng thả người rời đi. Giống như sợ Lục Lâm Thiên đổi ý vậy. Chuẩn Đế vẫn lạc khiến cho hắn lạnh lẽo, mà ngay cả dũng khí tự bạo hồn anh cũng không có.