- Cũng may Lục Lâm Thiên không có tự mình hỏi ngươi danh ngạch, nếu không ta đoán, nếu như Lục Lâm Thiên tự mình tới hỏi ngươi, đòi năm mươi danh ngạch không chừng ngươi sẽ đồng ý.
Lam Thập Tam tiếp tục cười khổ nói.
- Vậy thì nếu như Lục Lâm Thiên tìm người đòi thì sao?
Tử Yên quay đầu nói với Lam Thập Tam.
- Chuyện này...
Ánh mắt Lam Thập Tam nhảy lên, trên khuôn mặt tuấn lãng hiện lên nụ cười nói:
- Ta sẽ đổ lên người của ngươi, dù sao cũng là ngươi làm chủ. Nếu như bên trên có người trách tội mà nói, ta cũng không có liên quan.
- Yên tâm đi, Phó các chủ không nói gì, vậy thì bên trên càng không nói gì.
Tử Yên cười nói.
- Lục Lâm Thiên không biết thế nào rồi, nếu như lúc này có mặt không biết đã là cấp độ gì.
Lam Thập Tam nói.
- Yên tâm đi, nói không chừng khi chúng ta từ Thiên Địa tháp đi ra, Lục Lâm Thiên đã đi ra rồi. Có lẽ còn mang tới cho chúng ta rung động càng lớn.
Trong mắt Tử Yên bắn ra tinh quang.
- Ta cũng hy vọng.
Ánh mắt Lam Thập Tam chớp động, nhìn qua hơn hai trăm thân ảnh dưới quảng trường, nói:
- Ngươi nói lần này bên trong những người kia liệu có ai có thể đột phá thành Đế hay không?
- Chuyện này cũng không biết được, theo quan sát của ta. Có năm người có hy vọng nhất.
Tử Yên nói.
- Ồ, ta có chút tò mò rồi.
Lam Thập Tam hiếu kỳ nhìn Tử Yên rồi hỏi:
- Dương Quá, Lục Tâm Đồng, Nguyên Nhược Lan, Lăng Thanh Tuyệt, Lăng Thanh Tuyền.
Tử Yên nhíu mày, nói:
- Chỉ sợ sẽ có người không muốn thành Đế cũng không nhất định.
- Thiên Địa tháp mở ra, tất cả mọi người tiến vào bên trong, ba năm sau sẽ tự động bị đẩy ra bên ngoài. Hy vọng các người đều có thành tích tốt.
Ngay khi Tử Yên vừa mới dứt lời, một thanh âm hùng hậu giống như tiếng chuông lớn truyền ra.
Ầm ầm.
Khi thanh âm vừa mới dứt, khắp quảng trường đột nhiên nhẹ nhàng rung động. Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, phía trên đại tháp thông thiên kia bắt đầu có bí văn, sóng gió nổi lên. Tiếp đó ở giữa đại tháp thông thiên xuất hiện một khe nứt gợn sóng cực lớn, sau đó hiện ra một thông đạo trắng xóa.
Ầm ầm.
Đại tháp khổng lồ, thông thiên kia bắt đầu ầm ầm run rẩy khiến cho mặt đất lay động. Thông đạo cực lớn kia dường như đang mời gọi tất cả mọi người.
- Thiên Địa tháp mở ra rồi.
Nhìn thấy cảnh này, mấy trăm ánh mắt kinh ngạc, trong lòng bắt đầu run rẩy. Có thể tiến vào trong Thiên Địa tháp đều nhận được chỗ tốt cực lớn, còn có thể nhận được cơ duyên lớn lao. Bọn họ may mắn mới có thể chứng kiến Thiên Địa tháp mở ra.
Sưu Sưu.
Thiên Địa tháp mở ra, từng tiếng xé gió vang vọng. Lập tức từng đạo thân ảnh nhanh chóng phóng lên cao, mục tiêu là thông đạo trắng xóa. Dường như sợ tới chậm bên trong không còn chỗ cho mình.
- Chúng ta cũng về thôi, hy vọng ba năm sau tất cả mọi người đều có tiến bộ.
Lục Tâm Đồng dứt lời, thân ảnh xinh đẹp lóe lên hóa thành một đạo lưu quang màu tím, lập tức đi vào trong thông đạo trắng xóa, đám người Dương Quá lập tức theo đuôi đi vào.
- Thiên Địa tháp, ta tới đây.
Thiên Độc Yêu Long hét lớn một tiếng, lập tức vọt vào trong thông đạo.
- Chúng ta vào thôi.
Trong một đội hình khác, Vân Khiếu Thiên khẽ quát một tiếng, mang theo Vân Hồng Lăng, Thiên Dương Tôn giả, Thiên Phong Tôn giả cùng với những người khác, tổng cộng có bảy đạo thân ảnh phóng lên trời.
- Đi.
Lữ Chính Cường, Mang Linh lão tổ, Lữ Tiểu Linh lập tức phóng lên trời tiến vào trong Thiên Địa tháp.
- Thời gian ba năm, ngươi có thể xuất hiện lần nữa hay không.
Trên ngọn núi, đôi mắt xinh đẹp của Tử Yên biến ảo, thân ảnh lập tức nhảy lên tiến vào trong thông đạo trắng xóa.
Ầm ầm.
Trên quảng trường náo nhiệt, chỉ trong chớp mắt mọi người đều tiến vào trong cái thông đạo trắng xóa rồi biến mất không thấy. Mặt đất rung chuyển một hồi, tất cả lại trở nên yên tĩnh.
...
Thời gian từ từ trôi qua, trong Thiên Trụ giới tầng hai, thời gian không biết đã qua bao lâu, thế nhưng tuyệt đối phải hơn trăm năm trở lên.
Năng lượng thiên địa bao phủ, linh hồn thể Cửu Vĩ Thiên Hồ giống như đang được rèn giũa linh hồn. Bắt đầu hóa thành một đạo thân ảnh mềm mại, xinh đẹp.