Thời gian lần nữa trôi qua, một đạo quang tráo quanh thân Lục Lâm Thiên biến mất, hai mắt hắn mở ra, tinh quang giống như ngôi sao lập lòe. Lúc này hắn đã luyện hóa hết linh lực mênh mông của ba Linh Đế trong cơ thể. Linh lực mênh mông khiến cho Lục Lâm Thiên có thể mơ hồ cảm giác được nếu như hắn muốn đột phá cũng không quá xa vời.
Cấp độ Vũ giả và Linh giả Lục Lâm Thiên đều thi triển Âm Dương Linh Vũ Quyết thôn phệ để tu luyện và tăng cường thực lực. Thế nhưng muốn đột phá cấp độ Linh giả lại dễ dàng hơn không ít. Dù sao không gian linh lực trong đầu tuy rằng khổng lồ hơn người có tu vi đồng cấp nhiều. Thế nhưng lại không khổng lồ tới tình trạng khủng bố như đan điền. Một lần đột phá đơn giản hơn không ít.
- Lại thôn phệ một Linh Đế nhị trọng và hai Linh Đế nhất trọng có lẽ sẽ đột phá.
Khóe miệng Lục Lâm Thiên mim cười, thế nhưng kế tiếp hắn cũng không biết nên đi đâu tìm Linh Đế để thôn phệ. Trên đại lục này cũng không có mấy Linh Đế để hắn thôn phệ.
Cảm nhận linh lực trong cơ thể lần nữa tăng lên không ít, Lục Lâm Thiên vô cùng thỏa mãn, lập tức chau mày, lẩm bẩm nói:
- Không biết có thu hoạch gì không.
Dứt lời, trong tay Lục Lâm Thiên xuất hiện một đống lớn nhẫn trữ vật, chúng cường giả cùng với chúng Đế Thiên Địa minh vẫn lạc. Nhẫn trữ vật đều rơi vào trong tay Lục Lâm Thiên và Thái Cổ U Minh Viêm. Nếu như cộng lại tương đương với toàn bộ nội tình của Thiên Địa minh, tuyệt đại bộ phận đều rơi vào trong tay mình.
Chính vì điểm này Lục Lâm Thiên mới không tự mình ra tay tiêu diệt tất cả các sơn môn lớn trong Thiên Địa minh. Bởi vì hắn muốn những sơn môn khác trong Đế Đạo minh nhận được một ít chỗ tốt.
Bằng không dùng tính cách của Lục Lâm Thiên, diệt trừ tất cả các sơn môn lớn, tại sao lại để cho Niếp Phong và Đoan Mộc Hồng Chí dẫn đầu.
Trong một đống lớn nhẫn trữ vật, Lục Lâm Thiên móc ra tất cả nhẫn trữ vật của Đế giả, bắt đầu kiểm kê thu hoạch. Vượt quá dự kiến của Lục Lâm Thiên chính là trong những chiếc nhẫn trữ vật này không ngờ lại hơn phân nửa không có cấm chế.
Những Đế giả này tuyệt đối tự tin về thực lực của mình, coi như là không địch lại, muốn đánh chết bọn họ, cho dù có tu vi cường hãn hơn cũng khó có thể làm được.
Chi có những Đế giả nhất trọng kia mới bố trí cấm chế trên nhẫn trữ vật của mình. Thế nhưng đối với Lục Lâm Thiên mà nói, muốn cởi bỏ những cấm chế này cũng không phải là chuyện rất khó khăn gì.
Bên trong đại bộ phận nhẫn trữ vật đều không có cấm chế, bởi vậy tiện nghi cho Lục Lâm Thiên. Mở từng chiếc nhẫn trữ vật ra khiến cho khuôn mặt Lục Lâm Thiên biến hóa không ngừng, khi thì điên cuồng, khi thì kinh hi.
Đúng như trong dự đoán của Lục Lâm Thiên, những Đế giả của các sơn môn này cho rằng đặt bảo vật quan trọng của sơn môn ở bất kỳ nơi nào sẽ không quá an toàn, đặt lại trên người bọn họ mới là an toàn nhất. Cho nên nội tình ẩn giấu của tất cả các sơn môn đại bộ phận đều nằm trên người đám người này.
Gần hai mươi chiếc nhẫn trữ vật của Đế giả giờ phút này đều bị Lục Lâm Thiên mở ra. Bên trong đều có trọng bảo, thu hoạch của cả Thiên Địa minh, Lục Lâm Thiên có thể xác định tuyệt đại bộ phận đều rơi vào trong tay hắn. Tăng thêm trọng bảo đạt được trong Hư không bí cảnh. Lục Lâm Thiên xác định, sợ rằng nội tình của lục đại Nhân Hoàng tộc cũng không bằng Phi Linh môn hắn.
- Khôi lỗi cửu cấp a. Vật bất phàm.
Thủ ấn biến hóa, trong tay Lục Lâm Thiên xuất hiện một chiếc nhẫn trữ vật. Giờ phút này có một đầu khôi lỗi xuất hiện.
Chiếc nhẫn trữ vật này Lục Lâm Thiên nhớ rõ hắn thu được trong tay một Vũ Đế của Thần Kim các. Toàn thân khôi lỗi thuần một màu trắng, giống như được mặc một kiện khải giáp màu trắng. Toàn thân trong lúc mơ hồ lan tràn ra uy áp cuồng bạo.