- Ngươi tự do rồi. Ngươi không cần ở bên ta một ngàn năm nữa.
Lục Lâm Thiên thu thủ ấn lại, nói với Mẫu Đơn.
- Dùng thực lực của ngươi hiện tại, ta ở bên cạnh ngươi quả thực không có bao nhiêu tác dụng. Bất quá chuyện ta nói thì ta nhất định sẽ làm được. Ta sẽ ở bên cạnh ngươi một ngàn năm rồi mới rời đi.
Huyết Linh Mẫu Đơn nhìn Lục Lâm Thiên, trong đôi mắt đỏ như máu bắn ra khí tức hấp dẫn, đây cũng không phải do Huyết Linh Mẫu Đơn cố ý làm vậy, mà trời sinh nàng đã như vậy rồi.
- Ngươi định làm gì?
Lục Lâm Thiên nhìn ánh mắt hấp dẫn này, dùng tâm cảnh kiên cố của hắn, tự nhiên hắn hoàn toàn không đặt vào mắt. Thế nhưng trong lòng hắn lúc này cực kỳ kinh ngạc. Nếu như là Linh Đế nhất trọng và Vũ Đế nhất trọng, thậm chí ngay cả Đế cấp nhị trọng bình thường tuyệt đối sẽ bị nàng hấp dẫn.
- Khanh khách, nếu như ta nói ngươi đối với ta rất tốt cho nên ta mới đi theo bên cạnh ngươi thì ngươi có tin không?
Mẫu Đơn cười khanh khách một tiếng, tiếng cười như chuông bạc khiến cho ngay cả linh hồn người ta cũng tê dại.
- Ở lại hay không tùy ngươi.
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói, thế nhưng trong lòng không khỏi chấn động. Mẫu Đơn này không thua kém Bạch Linh, Bạch Linh lạnh lùng, giống như băng sơn nữ thần. Mẫu Đơn này lại nhiệt tình như lửa, kiều diễm mị hoặc, lại cao quý trang nhã như ma nữ, hai người đều vô cùng hấp dẫn.
- Ài, nhân loại nhà ngươi, không biết một chút khôi hài nào, giống như là đầu gỗ vậy. Ta thật không hiểu đám nữ nhân ở bên cạnh ngươi tại sao lại coi trọng ngươi như vậy.
Mẫu Đơn nhìn thấy Lục Lâm Thiên không có phản ứng gì, nàng có cảm giác giống như bị đả kích, lập tức nhìn Lục Lâm Thiên nói:
- Trực giác nói cho ta biết, đi theo bên người quái nhân như ngươi đối với ta an toàn hơn một ít. Dù sao chúng ta còn có thời gian ba năm, phải cùng tiến vào Thiên Trủng kia, đến lúc đó ngươi còn có thể bảo hộ ta.
- Đế giả triệu hoán, Thiên Trủng, chín bản Vô Tự Thiên Thư.
Lục Lâm Thiên xoa xoa thái dương, nghĩ tới những chuyện này khiến cho hắn có cảm giác đau đầu.
- Ta muốn đi tới chỗ lần trước tu luyện. Bên trong có rất nhiều chỗ tốt với ta. Linh hồn phân thân của ngươi ở nơi này cũng nhận được chỗ tốt cực lớn. Có thể đẩy nhanh tốc độ khôi phục.
Mẫu Đơn nhìn Lục Lâm Thiên nói.
- Cùng đi chứ.
Lục Lâm Thiên gật đầu, mật địa bên trong Vạn Thú Tông khiến cho tốc độ khôi phục của Thái Cổ U Minh Viêm có chút khủng bố. Ba năm sau phải đi vào Thiên Trủng, Thái Cổ U Minh Viêm phải đẩy nhanh tốc độ khôi phục. Đến lúc đó hắn cũng có nhiều cơ hội hơn.
Một lát sau Thái Cổ U Minh Viêm cùng với Mẫu Đơn biến mất trong Phi Linh môn. Lục Lâm Thiên nhìn không gian trước mắt, lần này linh hồn phân thân tĩnh tâm khôi phuc, hắn hy vọng có thể khôi phục lại trạng thái khi trước. Ít nhất lúc đó hắn có thể đối phó với Linh Vũ giới.
- Du Thược, Thanh Tuyền...
Lục Lâm Thiên nhìn lên không trung, lẳng lặng đứng một lúc rồi mới rời đi.
Vào đêm, trời xanh bị màn đêm bao phủ, trên bầu trời xuất hiện vầng trăng, có vô số ngôi sao lập lòe.
Trong đại điện Phi Linh môn, lần này cơ hồ tất cả cường giả Phi Linh môn lúc này đều có mặt. Chỉ có một số ít đang ở ngoài địa bàn Phi Linh môn.
Niếp Phong và Đoan Mộc Hồng Chí ở bên ngoài cũng chiến thắng trở về. Lần này hai người mang theo cường giả Phi Linh môn quét ngang tất cả các sơn môn lớn. Trên đại lục triệt để yên tĩnh. Trong đám người trẻ tuổi, đã không còn ai có thể so sánh với hai người bọn họ.
Sát Phát Quân, Cực Lạc Tam Quỷ, Thiên Địa nhị lão, Kim Xà Tôn giả, Hỏa Sí Tôn giả, Bàn Hủy, Bàn VÂn, Xích Viêm, Long LInh, Huyết Mị, Độc Long, Như Hoa đều đã quay về. Lục Tiểu Bạch, Lưu Nhất Thủ, Hoàng Đan, người quan trọng của sáu đường cũng đều có mặt.
- Bái kiến chưởng môn.