Nhìn sang Lục Lâm Thiên, Lão Ảnh mỉm cười, tiếp tục nói:
- Hiện tại ngươi có lẽ đã cảm giác được, thế giới như đại lục Linh Vũ này, nếu nằm dưới khống chế của ngươi, chỉ cần tâm niệm ngươi hơi động là có thể di sơn đảo hải, mây mưa thất thường, hủy diệt tất cả.
Lục Lâm Thiên gật đầu với Lão Ảnh, tâm thần của hắn bắt đầu lan ra các nơi, hắn có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ trong thế giới này, khống chế tất cả, giống như thế giới này chính là một phần máu thịt của hắn, loại cảm giác này vô cùng kỳ diệu, rất khác thường.
- Ngươi dung hợp bổn nguyên của đại lục Linh Vũ, cũng trở thành thế giới chủ của thành đại lục Linh Vũ này, ngươi bây giờ chính là đại lục Linh Vũ, nhưng mà đại lục Linh Vũ lại không phải ngươi.
- Ta là đại lục Linh Vũ, đại lục Linh Vũ lại không phải ta?
Ánh mắt Lục Lâm Thiên đảo quanh, hắn vô cùng nghi hoặc, không thể thông suốt, lúc này mới tiếp tục hỏi lão giả Lão Ảnh:
- Lão Ảnh, lời này quá khó hiểu, có ý gì?
- Ngươi là đại lục Linh Vũ, bởi vì ngươi dung hợp thế giới chi nguyên, ngươi chính là chủ nhân của đại lục Linh Vũ này, ngươi tự nhiên là đại lục Linh Vũ.
Lão Ảnh nhìn Lục Lâm Thiên, nói:
- Mà đại lục Linh Vũ không phải ngươi, bởi vì nếu ngươi bị người khác đánh chết, đại lục Linh Vũ vẫn tồn tại, ngươi sống hay là chết không có liên quan quá lớn đến đại lục Linh Vũ này, chỉ làm cho đại lục Linh Vũ trì trệ không tiến, đồng thời ngươi chết sẽ lưu lại bổn nguyên, người gϊếŧ ngươi có thể đạt được bổn nguyên, trở thành chủ nhân của đại lục Linh Vũ.
- Thì ra là thế.
Lục Lâm Thiên đã hiểu, có thể ví dụ thế giới này giống như một con khôi lỗi, mình là chúa tể khôi lỗi, nhưng nếu mình chết, con khôi lỗi này sẽ bị người khác khống chế, nhưng mà đối với những chuyện khác, Lục Lâm Thiên không quá hiểu.
Lão giả Lão Ảnh như là nhìn ra nghi hoặc trong lòng Lục Lâm Thiên, tiếp tục giảng giải cho Lục Lâm Thiên nghe.
Lục Lâm Thiên từ trong lời Lão Ảnh biết được, thế giới hỗn độn, sau khi chưa bị dung hợp chẳng khác gì lúc ngủ say, sẽ nằm rời rạc trong biên giới vũ trụ và thế giới hỗn độn, dung hợp thế giới hỗn độn chi nguyên mới có thể đánh thức đại lục Linh Vũ, hiện tại đại lục Linh Vũ tỏa ra sinh cơ bừng bừng, thiên địa năng lượng tràn đầy kinh người, đối với hàng tỉ sinh linh trong thế giới này đều có được chỗ tốt cực lớn, loại chỗ tốt này không thể dùng giá trị để cân nhắc.
Cho dù sinh linh khác đi vào thế giới hỗn độn đều có thể đạt được cực chỗ tốt to lớn, trong ba ngàn đại thế giới mênh mông này, hàng tỉ sinh linh đều muốn tiến vào thế giới hỗn độn, vì có thể tiến vào thế giới hỗn độn, cường giả trong đại thế giới có chút thanh danh, cho dù táng gia bại sản cũng sẽ không tiếc, nhưng dù thế rất khó tiến vào thế giới hỗn độn.
Trong thế giới hỗn độn, bản chính là người thế giới hỗn độn sẽ đạt được chỗ tốt kinh người, trong tối tăm sẽ bị thế giới hỗn độn đánh lạc ấn lên người, chỉ cần thân là người thế giới hỗn độn, trong thế giới hỗn độn đạt được chỗ tốt lớn hơn người ngoài rất nhiều.
Thậm chí Lục Lâm Thiên đạt được một tin tức kinh người, trong ba ngàn đại thế giới mênh mông kia, sinh linh thế giới hỗn độn có thiên phú và thực lực mạnh hơn các thế giới khác rất nhiều, giống như hoàng tộc và người bình thường trong đại lục Linh Vũ, bất cứ sinh linh nào trong thế giới hỗn độn, đối với sinh linh thế giới khác không khác gì hoàng tộc.
Cho dù là thiên phú hay là thực lực... Sinh linh thế giới hỗn độn sẽ mạnh hơn sinh linh thế giới khác nhiều lần.
Sau khi biết tin tức này, nội tâm Lục Lâm Thiên kinh ngạc không nhỏ, không nghĩ tới thế giới hỗn độn còn có tác dụng như thế.
Thế giới hỗn độn khi dung hợp quả nhiên có mạnh hơn, sẽ diễn sinh ra nhiều thế giới, nhưng mà như ngươi bị đánh chết hoàn toàn, tất cả sẽ trì trệ không tiến, có thể nói tu vị thực lực càng mạnh, đặc biệt đối với thế giới hỗn độn mà nói, hắn có được ưu thế tài nguyên khổng lồ.
- Lão Ảnh, thế bị đánh chết hoàn toàn là sao?
Lục Lâm Thiên tinh tế nghe Lão Ảnh nói, không ít nghi vấn cũng được giải, nhưng Lão Ảnh nói tới chuyện bị đánh chết hoàn toàn, hắn lúc này có phần không hiểu, bị đánh chết là bị đánh chết, còn có đánh chết hoàn toàn là thế nào?
- Ha ha, hỏi hay lắm!
Lão Ảnh nhìn qua Lục Lâm Thiên, nói: