Thậm chí hôm nay Lục Lâm Thiên triển khai tất cả đã làm cho hắn giật mình, chỉ việc tu luyện áo nghĩa, Lục Lâm Thiên lĩnh ngộ tại thời gian, không gian, thổ thủy hỏa phong, linh hồn nhiều áo nghĩa, thiên phú như thế trong cả ba ngàn đại thế giới tuyệt đối là thiên tài.
Trọng yếu nhất là dung hợp linh vật trời sinh, với nhãn lực của Phương Chí Thành, hắn làm sao không biết Lục Lâm Thiên nhất định là dung hợp linh vật trời sinh, theo như đồn đãi, linh hồn phân thân dung hợp linh vật trời sinh, cả hai hỗ trợ lẫn nhau, người mang linh vật trời sinh đều là nhân vật khủng bố.
Hôm nay Phương Chí Thành đã tự mình thử thực lực Lục Lâm Thiên, cũng mắt thấy sát khí khủng bố và sự dũng mãnh của Lục Lâm Thiên, ngay cả Phá Giới Cảnh cao giai cũng bị một đao bổ chết, dùng sức một mình, đánh chết hơn mười Phá Giới Cảnh, đây không phải việc người bình thường có thể làm được.
Người mang nhiều loại áo nghĩa, dung hợp linh vật trời sinh, thực lực khủng bố như vậy, điểm này làm Phương Chí Thành hãi hùng khiếp vía, lai lịch của Lục Lâm Thiên tuyệt đối sẽ không đơn giản, có thể có được những vật này, thiên phú cao như vậy, có thể đơn giản mới là lạ.
Đến thời điểm này, Phương Chí Thành thậm chí không hề hoài nghi, Phạm Sàm nhất định đã lừa gạt hắn, bằng không Phạm Sàm vì sao không động thủ, vốn Phương Chí Thành tự nhận Phạm Sàm là muốn kéo hắn xuống nước, hắn không có lựa chọn nào khác.
Nhưng bây giờ, Phương Chí Thành không thể không suy nghĩ như vậy, sợ là Phạm Sàm nhất định biết rõ thân phận của Lục Lâm Thiên, lúc này mới cố ý mượn tay hắn đối phó Lục Lâm Thiên, vạn nhất xảy ra chuyện, cũng có thể lấy mình ra làm cừu non thế mạng.
Không chỉ như thế, sát khí ngập trời của Lục Lâm Thiên làm Phương Chí Thành biết rõ, sợ rằng Lục Lâm Thiên tuyệt đối sẽ không bỏ qua, một khi Lục Lâm Thiên lớn lên sẽ không buông tha Thải Hồng Cốc.
Ánh mắt Phương Chí Thành chớp động, hắn đã âm thầm an bài, thậm chí không có bất kỳ người biết rõ, cho nên mới cố ý phái không ít đệ tử và cường giả bất phàm trong cốc rời đi.
Những người đi ra ngoài trừ thực lực mạnh ra, chủ yếu là tâm trí rất cao, vì sợ bọn họ nhìn ra sơ hở, hắn mới không thể không làm như thế, lúc này người biết càng ít càng tốt, cho nên hắn không có ý định nói cho ai biết.
Phương Chí Thành đang suy nghĩ, chính mình sau khi nhanh chóng giải quyết Lục Lâm Thiên, tất cả sẽ qua đi, người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, vì Thải Hồng Cốc, thậm chí là vì đại lục Vạn Cổ, nhưng kết quả bây giờ đã hoàn toàn vượt qua dự đoán của hắn, tất cả hoàn toàn khác với suy tính ban đầu.
Hô!
Phương Chí Thành hít sâu một hơi, Thải Hồng Cốc lúc này đây gặp đả kích cực lớn, việc này không tầm thường, càng thêm trọng yếu là, Lục Lâm Thiên trốn thoát, vậy tuyệt đối sẽ không buông tha Thải Hồng Cốc, cũng sẽ không bỏ qua hắn, nếu Lục Lâm Thiên thông tri thế lực sau lưng của mình, thế lực có thể bồi dưỡng được đệ tử thiên phú như Lục Lâm Thiên, thực lực mạnh mẽ có thể nghĩ, đến lúc đó sẽ là ác mộng với hắn, thậm chí sẽ là ác mộng của cả Vạn Cổ Thế Giới.
Đi sai một bước sẽ hủy diệt tất cả, Phương Chí Thành thở dài, đau lòng nhỏ máu, trong nội tâm bắt đầu hối hận, Lục Lâm Thiên có thiên phú như vậy, nếu xảy ra chuyện này, Lục Lâm Thiên vẫn là đệ tử của hắn, có tầng quan hệ này, vậy sau này Thải Hồng Cốc ít nhất sẽ lấy được ích lợi rất nhiều, tuyệt đối không phải giống như bây giờ.
- Cốc chủ, các trưởng lão vẫn lạc rất nhiều, chúng ta làm sao bây giờ?
Một đạo thân ảnh xuất hiện bên cạnh Phương Chí Thành, sắc mặt hắn tái nhợt, thân thể run rẩy.
- Lập tức thông tri các trường lão khác và Hồng Dương, Hồng Nguyệt trở về.
Ánh mắt Phương Chí Thành trầm xuống, gương mặt của hắn trở nên già nua không ít, nói:
- Còn nữa, lập tức thông tri Vô Minh Tiểu Thiên Thế Giới Thiên Thủy Môn.
...
Năm ngày sau đó, Thiên Trụ giới đang ở trong thời không tɧác ɭoạи, thân ảnh Lục Lâm Thiên xuất hiện ở tầng sáu.