Một lát sau, quanh người Lục Lâm Thiên bao phủ trong hào quang trắng nõn, toàn thân có linh hồn chấn động tràn ra, thân thể đắm chìm trong lĩnh ngộ và tu luyện.
- Hỗn tiểu tử, vẫn cảnh giác ta, hiện tại đã buông lỏng cảnh giác, không biết nên có tâm phòng người sao, khá tốt lão nhân gia ta tâm địa lương thiện.
Lão nhân gia thì thào nói nhỏ, nhưng câu cuối cùng tâm địa lương thiện có người quen biết hắn biết rõ, chắc chắn sẽ chửi thẳng mặt hắn, hắn hoàn toàn không có chút quan hệ nào với tâm địa lương thiện cả, cao ngạo, quái dị và khủng bố mới là cách hình dung tính cách của hắn.
Lão giả nhỏ gầy nhìn Lục Lâm Thiên, dường như càng ngày càng thoả mãn:
- Thực lực không cao, nhưng một thân ngông nghênh, một thân ngạo khí, cực giống lão nhân gia ta, Chiến Thiên Liên Minh ah, càng lăn lộn càng thụt lùi, về sau nhất định sẽ hối hận, hiện tại lão nhân gia ta quyết định chặn ngang một cước.
Sau một lát, ánh mắt lão giả nhỏ gầy vô cùng vui ve, hư ảnh khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần.
Trong không gian này vô cùng yên tĩnh, bên ngoài còn có hỏa diễm Xích Linh Liệt Hỏa cuồn cuộn.
Trong một không gian to lớn khác, thân thể khôi ngô của Kim Viên khoanh chân ngồi đó, trước mặt hắn là một đống thi cốt tán loạn, thi cốt mang theo hào quang đỏ thẫm, chồng chất như núi.
Trong núi thi cốt này năng lượng mênh mông, chúng nhanh chóng tràn vào trong người Kim Viên, năng lượng tiến vào người, khí tức Kim Viên tăng lên như vũ bão, năng lượng thiên địa dao động thật mạnh.
Trong không gian bình tĩnh này cũng không biết là nơi nào, trong không gian yên tĩnh, thời gian trôi qua cũng không biết bao lâu.
Trong không gian bình tĩnh này lập tức có một ít chấn động mơ hồ truyền ra, chấn động dần dần xuất hiện, mới thấy rõ ràng phía trước dĩ nhiên là quái vật khổng lồ, toàn thân vết thương chồng chất, lân phiến màu vàng nghiền nát, có vết máu đã cứng, đó là một con Kim Long đã hôn mê, tuy hôn mê nhưng khí tức uy áp vẫn bộc phát dữ dội.
Sưu sưu...
Trong không gian yên tĩnh có mấy đạo thân ảnh phá không bay tới, lập tức hàng lâm trong không gian này, khí tức hùng hồn bao phủ các nơi, từng tia ánh mắt nhìn lên Kim Long bị thương chồng chất.
- Công chúa, hắn bị thương nặng, dường như từ trong khe hẹp thế giới đi ra ngoài, còn có một tia khí tức, đã là kỳ tích.
- Dẫn hắn trở về, xem có thể cứu sống hay không.
Tiếng nói thanh thúy vang lên, tiếng nói thanh thúy ngọt ngào, nhưng lại mang theo uy áp bẩm sinh...
Sơn mạch Cổ Lan xuất hiện hỏa loại linh vật trời sinh đã truyền ra được nửa tháng, càng ngày càng nhiều người tu vị cao tụ tập đến, tin tức truyền ra, ngay cả thế giới chung quanh cũng có không ít cường giả đi vào trong Vạn Cổ Thế Giới.
Dưới hỏa diễm cuồn cuộn này có không ít người nếm thử tiến vào, cuối cùng chật vật đi ra, có không ít người mất mạng trong đó.
- Tam đương gia, chúng ta dông dài ở đây cũng không phải biện pháp, người càng ngày càng nhiều.
Trên một ngọn núi, ánh mắt Hỏ Sơn ngưng trọng, nói với Ma Linh Yêu Nữ bên cạnh.
- Thiên hỏa tuy là bảo vật, nhưng ta càng muốn tìm Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư về, ta có thể cảm giác được, Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư vẫn tồn tại, chúng có liên hệ với ta, nhưng vẫn bị cấm chế, người nọ vẫn còn sống.
Trên mặt thanh lệ thoát tục của Ma Linh Yêu Nữ, nàng chu miệng, dậm chân nói:
- Bất kể như thế nào, Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư là thứ ta phải cầm về.
Không gian chấn động, Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi đó, trên người chấn động, không biết lúc nào,hắn đã bắt đầu đột phá.
- Tiểu tử này, chẳng lẽ sắp đột phá sao?
Lão giả nhỏ gầy nhắm mắt dưỡng thần, cảm giác được khí tức trên người Lục Lâm Thiên chấn động thì mở mắt ra, hắn vô cùng kinh ngạc.
Tất cả những việc này Lục Lâm Thiên cũng không biết, hắn chải vuốt tin tức trong đầu. cũng lĩnh ngộ thời gian, không gian, linh hồn ba loại áo nghĩa.
Đến bây giờ, Lục Lâm Thiên đã có chút tin tưởng lời lão giả nói, lúc trước hắn một tát chụp chết cường giả Niết Bàn Cảnh. Tuyên Cổ Cảnh cũng phải tất cung tất kính, thành thành thật thật, chỉ bằng tin tức trong Đại Thiên Linh Lục, Lục Lâm Thiên đã biết rõ lão giả này chắc chắn không nói khoác.