Vừa rồi khi đi nghênh đón Mộc Vương, ba người Mạc Kình Thiên cũng không đi ra, thậm chí khi Mộc Vương vào đại điện, Âm Minh dạ xoa chỉ ngẩng đầu nhìn thoáng qua, không chút dao động.
Mạc Kình Thiên cùng Ma Linh yêu nữ cũng vậy, chẳng qua khi ánh mắt Mộc Vương dừng trên thân hai người, ánh mắt vừa động, ba đạo ánh mắt tiếp xúc, vẻ mặt nghi hoặc kinh ngạc.
Bên cạnh Mộc Vương còn có một nữ tử đang ngồi, nữ tử thật hấp dẫn ánh mắt Lục Lâm Thiên, quần áo hoa lệ phú quý, bộ dáng thanh tú động lòng người, thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, cũng lộ ra chân khí thanh xuân, chẳng qua nữ tử rất mập, thậm chí còn mập hơn Mộc Vương, ngồi trên ghế như muốn đè sập cả chiếc ghế.
- Thật đúng là…
Lục Lâm Thiên nhìn nữ tử, biết nàng chính là Bảo Châu công chúa mà mọi người đã nhắc tới.
- Bảo Châu…công chúa, đã lâu không gặp, nàng gầy hơn rồi!
Không biết từ khi nào Vấn Thân Mạc đã đi tới bên cạnh Bảo Châu, trong mắt dao động không ngừng, tựa hồ trong lòng cũng kích động.
- Gầy hơn…
Nghe vậy Lục Lâm Thiên thiếu chút nữa muốn phun ra, bộ dáng như vậy còn nói là gầy hơn, rốt cục trước kia còn béo tới mức nào a!
- Gần đây huynh có khỏe không?
Nhìn Vấn Thân Mạc, khuôn mặt Bảo Châu đỏ ửng, trong mắt tràn ngập tình ý, mặc cho ai cũng có thể nhìn ra nếu hai người này không phải chim uyên ương mới là lạ.
- Vấn Thân Mạc, nghe nói gần đây ngươi sống không kém thôi?
Mộc Vương liếc mắt nhìn Vấn Thân Mạc, nghe thanh âm của Mộc Vương, Bảo Châu công chúa cúi đầu, trong mắt giống như ra dấu cho Vấn Thân Mạc.
- Bái kiến Mộc Vương!
Trong mắt Vấn Thân Mạc có chút sợ hãi, lập tức cắn răng hành lễ, nói:
- Lần này Mộc Vương tới đây, có chuyện gì tìm ta là tốt rồi, không quan hệ với Thất Sát môn, muốn đánh muốn gϊếŧ, Mộc Vương xử trí tốt lắm.
- Mộc Vương, Vấn Thân Mạc là người của Thất Sát môn, nếu trước kia từng có ân oán gì với Mộc Vương, nếu Thất Sát môn có thể hóa giải, ta tuyệt không chút ý kiến.
Lục Lâm Thiên nói.
- Tây Phương chưởng môn nghiêm trọng, một chút chuyện nhỏ mà thôi, nếu Vấn Thân Mạc đã gia nhập Thất Sát môn, đó cũng là vận mệnh của hắn.
Mộc Vương mỉm cười nói, lại hỏi:
- Vấn Thân Mạc, ngươi còn chưa có mặt mũi lớn như vậy để cho ta ngàn dặm xa xôi đi tìm ngươi, sau này nếu có biện pháp thì hãy trị liệu cho Bảo Châu.
Nghe lời của Mộc Vương, chẳng những mọi người trong đại điện đều kỳ quái, thậm chí Vấn Thân Mạc cùng Bảo Châu cũng kinh ngạc.
Vấn Thân Mạc lập tức nói:
- Đa tạ Mộc Vương!
Lục Lâm Thiên cũng thật nghi hoặc, Mộc Vương tựa hồ có ý cho mình mặt mũi, nhưng mình không quen biết hắn, trong chuyện này chỉ sợ là không đơn thuần như thế.
- Thực lực Tây Phương chưởng môn cao tuyệt, Thất Sát môn lại hiển hách uy danh, thật sự là đáng mừng a, sau này Thất Sát môn cũng đã không kém gì năm đại sơn môn trong Thị Hoang thế giới!
Mộc Vương mỉm cười nói, lời nói nhẹ nhàng, nhưng lại cho người ta cảm giác uy nghiêm.
- Chỉ là một Thất Sát môn, tự nhiên không thể so sánh với Tây Vương phủ, Đông Tinh xã, Linh Thứu tháp, Bắc Đẩu môn cùng Nam Thiên môn, Mộc Vương đã quá khen!
Lục Lâm Thiên nói.
Mộc Vương khẽ cười, ánh mắt lướt qua Kim Viên, Thất Sát, Viêm Hỏa bọn họ, cuối cùng lướt qua Âm Minh dạ xoa, Mạc Kình Thiên cùng Ma Linh yêu nữ, nói:
- Tây Phương chưởng môn cũng không cần khách khí, trong lòng mọi người đều rõ ràng, với thực lực bây giờ của Thất Sát môn, tuyệt đối không kém hơn những sơn môn khác.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên chợt lóe, người Tây Vương phủ tới đây, đối với bên ngoài, Âm Quỷ cùng Phong Đô tam hồn là độc lập, cũng không phải người của Thất Sát môn, Độc Giác Địa Long cũng vẫn là chưởng môn Long môn, cho nên hắn đã cho họ lui ra ngoài.
Lần này ý đồ tới đây của Mộc Vương làm trong lòng Lục Lâm Thiên nghi hoặc, Tây Vương phủ không hề tham dự phân tranh, mục đích của họ thật kỳ quái.
- Hôm nay Mộc Vương tới đây, hẳn không phải là đến khen ngợi khuyến khích mà thôi, có câu tục ngữ nói rất tốt, nâng lên càng cao, rơi xuống càng nặng đó thôi.
Lục Lâm Thiên mỉm cười nói.
- Ha ha.
Nghe vậy, Mộc Vương mỉm cười, ánh mắt có chút kinh ngạc nhìn Lục Lâm Thiên nói:
- Tây Phương chưởng môn, người sáng mắt không nói lời quanh co, lần này tới đây thật sự là có chuyện, có thể nói riêng một mình hay không?
Lục Lâm Thiên không chút do dự, đứng dậy nói:
- Mời Mộc Vương…
Sau đại điện, bên trong nội đường, Mộc Vương tự mình bố trí cấm chế.
- Tu luyện mộc hệ áo nghĩa, khí tức dao động trên thân tựa hồ không bình thường, có một cỗ chân khí thiên địa uy áp, chẳng lẽ Mộc Vương là người của Hỗn Độn thế giới…
Lục Lâm Thiên nhìn Mộc Vương bố trí cấm chế, ánh mắt kinh ngạc.
- Tránh tai vách mạch rừng, cẩn thận một chút tốt hơn, việc này thật sự quan hệ quá nhiều.
- Cái gì? Cường giả niết bàn cảnh đến từ Hỗn Độn thế giới cũng bị rơi xuống, còn có hai tuyên cổ cảnh!