Tam Kỳ lão nhân phải nhìn thẳng Lục Lâm Thiên, nói:
- Vạn Thế đối quyết, trong tiểu thế giới chia làm Ngộ Chân Cảnh cùng Thông Thiên Cảnh, ta vốn cho rằng trong vòng hai mươi năm, ngươi có thể đến Ngộ Chân Cảnh cũng đã là kỳ tích, chỉ cần thắng trong thế giới là được, ngược lại có thể đạt được không ít chỗ tốt, đối với ngươi sẽ có trợ giúp rất lớn, đến lúc đó, ta lại có an bài khác, dùng năng lực của ta giúp ngươi trưởng thành nhanh hơn, cho nên ta vốn an bài, sau Vạn Thế đối quyết đằng cũng không có bao nhiêu việc cho ngươi, nhưng không nghĩ tới ngươi đã tới bán đạo chi cảnh, vượt qua ta dự đoán của ta, ngay cả Kim Viên cũng đều đến Thông Thiên Cảnh cao giai đỉnh phong.
- Đa tạ Kỳ lão.
Kỳ lão rất quan tâm mình, Lục Lâm Thiên sao lại không biết, hắn lập tức thi lễ.
- Tiểu tử đừng làm thế, lão tử không ăn nhất là kiểu cách này.
Tam Kỳ lão nhân nhìn Lục Lâm Thiên, bĩu môi, nói:
- Thật muốn muốn cám ơn ta, nên đoạt danh hiệu quán quân Vạn Thế đối quyết đi, lão tử có hứng thú với chuyện này hơn.
Lục Lâm Thiên rời khỏi Thiên Trụ giới đã là đêm khuya, trăng sáng trên cao, bầu trời tỏa sáng.
Hôm sau, Lục Lâm Thiên đang muốn tìm Mộc Vương, ý định cùng Kim Viên bế quan một năm, một năm sau hắn sẽ rời khỏi Thị Hoang Thế Giới, tham gia Vạn Thế đối quyết.
Thời gian gần đây, Lục Lâm Thiên cũng muốn hảo hảo lĩnh ngộ xem có cơ hội đột phá bán đạo chi cảnh hay không, bán đạo chi cảnh và Đại Đạo Cảnh có cách biệt thật lớn.
Mà Kim Viên cũng muốn tham gia Vạn Thế đối quyết, đoạn thời gian này hắn phải chuẩn bị mới được.
Nhưng mà thời điểm Lục Lâm Thiên muốn đi tìm Mộc Vương, Mộc Vương đã đi trước một bước, nhìn thấy Lục Lâm Thiên, lập tức tu bất đắc dĩ, nói:
- Ta nói Lục chưởng môn, ngươi làm chưởng quầy vung tay thật tốt mà, nhưng ngươi có biết bây giờ Thất Sát Môn có một đống chuyện lớn áp xuống, đầu của ta sắp nổ tung rồi đây.
Lục Lâm Thiên cười hắc hắc, hắn tự mình kéo ghế, mời Mộc Vương ngồi xuống, nói:
- Người tài giỏi nên làm việc nhiều, khổ cực Mộc Vương rồi.
- Ngươi cũng đừng nâng ta lên, lão tổ sẽ thu thập ta đấy.
Mộc Vương cũng không dám tiếp nhận lời khách sáo của Lục Lâm Thiên, Huyết Thiên Đế lão tổ xưng huynh gọi đệ với người ta, hắn còn kém quá xa mà.
Lục Lâm Thiên ấn Mộc Vương lên ghế, cười nói:
- Quan hệ giữa chúng ta, chỗ Huyết lão ca cũng không sao đâu.
Mộc Vương ngồi xuống, ngẩng đầu lên nói:
- Ta có chuyện cần nói với ngươi, lão tổ tối hôm qua cũng đã rời khỏi Thị Hoang Thế Giới, bảo ta hôm nay báo cho ngươi biết.
- Huyết lão ca đi?
Lục Lâm Thiên kinh ngạc, Huyết Thiên Đế đi khi nào, Lục Lâm Thiên cũng không biết, nhưng mà nghĩ lại cũng bình thường, với thực lực Huyết Thiên Đế, tăng thêm trong Thị Hoang Thế Giới này, Huyết Thiên Đế muốn vô thanh vô tức rời đi cũng không ai có thể nhìn trộm.
Mộc Vương nói:
- Lão tổ nói muốn đi ra ngoài lưu lạc, tại Thị Hoang Thế Giới này khó mà tiến bộ được, nhưng mà về sau Thị Hoang Thế Giới sẽ càng ngày càng mạnh, không bao lâu nữa Thị Hoang Thế Giới sẽ có thể đột phá Đại Đạo Cảnh, chỉ cần tu vị lão tổ tăng cường, năng lượng thiên địa trong Thị Hoang Thế Giới sẽ càng ngày càng mạnh.
- Xem ra, Huyết lão ca cũng không chịu ngồi yên.
Lục Lâm Thiên than nhẹ, với tu vị thực lực của Huyết Thiên Đế, hắn muốn đi ra ngoài có người biết là không có bao nhiêu, bởi vì Huyết Thiên Đế Dung Thế Niết Bàn, về sau Thị Hoang Thế Giới sẽ càng ngày càng mạnh, ngay cả thực lực như Huyết Thiên Đế vẫn điên cuồng theo đuổi thực lực, chuyện này làm cho Lục Lâm Thiên cảm thấy áp lực thật lớn.
- Lão tổ trước khi đi, lưu lại hai vật, một chính là nhẫn trữ vật này.
Hắn giao một túi gấm cho Lục Lâm Thiên, nói:
- Lão tổ bàn giao, đều giao cho ngươi, có thể dùng để phát triển Phi Linh Môn.
Lục Lâm Thiên mở ra xem, bên trong chính là mấy trăm nhẫn trữ vật, từ khí tức không phải nhẫn trữ vật bình thường, lập tức cầm một cái quan sát, bỗng nhiên sắc mặt đại biến, Lục Lâm Thiên liên tục quan sát chiếc nhẫn khác, thần sắc trên mặt càng ngày càng đặc sắc.
Nhìn thấy sắc mặt Lục Lâm Thiên biến hóa, Mộc Vương tươi cười, trong nhẫn trữ vật có gì thì hắn biết rõ ràng, tối hôm qua lão tổ giao cho hắn, hắn đã xem qua rồi, sáng hôm nay vẫn chưa bình tĩnh lại, thiếu chút nữa khó thở.
Hô!
Thời điểm kiểm tra tất cả nhẫn trữ vật, Lục Lâm Thiên hít sâu một hơi, hắn ngồi lên ghế, ánh mắt ngơ ngác nhìn đỉnh đại sảnh, nói:
- Chưởng môn, Thất Sát Môn lúc nào có thể sử thành Phi Linh Môn, ta nghĩ đến thời điểm này có thể đường đường sửa lại thành Phi Linh Môn, trong Thị Hoang Thế Giới không còn ké nào là đối thủ của chúng ta rồi.