- Thôn phệ nguyên lực, đây là...
Sắc mặt đại hán âm trầm đại biến, rốt cuộc hắn đã biết vì sao hơn trăm thi thể trong tông tìm được đều là thây khô, nguyên lực trên người hoàn toàn biết mất, hóa ra đều bị nữ tử này thôn phệ vào trong cơ thể.
- Đáng chết, vì sao có thể như vậy?
Đại hán âm trầm lập tức biến sắc, lộ ra vẻ sợ hãi, hắn phát hiện ra mình toàn lực giãy dụa thế nhưng cũng không có cách nào thoát thân ra, lực cắn nuốt của đối phương căn bản không phải là thứ mà hắn có thể thoát khỏi. Dưới loại lực lượng thôn phệ này linh hồn hắn lạnh lẽo, khí tức tử vong sinh sôi từ sâu trong lòng, ánh mắt cũng càng ngày càng sợ hãi.
- Ah...
Trong khoảng thời gian ngắn, đại hán âm trầm lập tức kêu lên một tiếng thảm thiết, nguyên lực trong cơ thể bị cắn nuốt, hồn anh và linh hồn phân thân cũng bị hút ra. Trong lúc tiếng kêu gào thê thảm vang lên, thân hình cũng trở thành thây khô.
- Du Thược, nha đầu nhà con, chạy đi ra cũng không có nói một tiếng, con có biết tất cả mọi người đều lo lắng cho con hay không?
Tứ nữ Bắc Cung Vô Song mang theo thương thế, bốn đạo thân ảnh xinh đẹp đi tới bên người Lục Du Thược, Lăng Thanh Tuyền trừng mắt nhìn Lục Du Thược, thế nhưng sự khẩn trương trong lòng rốt cuộc cũng buông lỏng được đôi chút.
- Mẫu thân, Cảnh Văn a di, Vô Song a di, Linh di, sao mọi người lại tới đây?
Lục Du Thược nhìn qua bốn người bên cạnh, cũng há hốc mồm, đôi mắt xinh đẹp tràn ngập vẻ kinh ngạc, trong ngày gặp phải bốn người thực sự khiến cho nàng cảm thấy bất ngờ.
- Sau khi các con rời khỏi không lâu, chúng ta lập tức đi tìm các con, trùng hợp biết được con bị người của Thiên Long tông đuổi gϊếŧ, cho nên chúng ta mới lẩn vào đây. Đám người Kinh Vân, Lục Doanh, Lục Xảo, Lục Âm đâu rồi?
Độc Cô Cảnh Văn hỏi Du Thược, nhìn chung quanh cũng không thấy dấu vết khí tức của những người còn lại.
- Nói rất dài dòng, chúng con phân tán, lạc nhau.
Lục Du Thược nhìn qua Lăng Thanh Tuyền, Độc Cô Cảnh Văn, Bạch Linh, Bắc Cung Vô Song rồi nói:
- Chỉ có bốn người tới đây sao? Còn có những người khác nữa hay không?
- Còn có gia gia của con và Hồng Chí, Tiểu Bạch thúc, nhưng mà gia gia của con và Hồng Chí cũng thất lạc với chúng ta. Tiểu Bạch thúc của con với chúng ta chia binh làm hai đường, sau khi biết rõ tin tức của con, Tiểu Bạch thúc con đi tìm phụ thân con.
Bắc Cugn Vô Song nói.
- Phụ thân? Mọi người tìm được phụ thân rồi sao?
Lục Du Thược lập tức nhìn Bắc Cung Vô Song hỏi.
- Xem ra con cũng không có tìm được phụ thân.
Bắc Cung Vô Song nói với Lục Du Thược:
- Chúng ta cũng chỉ trong lúc vô tình nhận được tin tức của phụ thân con mà thôi, biết được Thiên Long tông khó dây vào, cho nên Tiểu Bạch thúc con mới đi tìm phụ thân con, cũng không biết có thể tới kịp không, bằng không lần này khó tránh khỏi một kiếp.
- Mẫu thân, a di, mọi người không nên tới đây, một mình con bọn chúng muốn tìm cũng không dễ dàng, thế nhưng bây giờ nhiều người như vậy, muốn tránh được bọn chúng đuổi gϊếŧ sợ rằng cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Lục Du Thược nhìn tứ nữ, khẽ cắn môi nói:
- Con đã thi triển Sưu Linh Thuật với người Thiên Long tông, Thiên Long tông vì muốn tìm được con đã vận dụng lực lượng toàn tông, biết rõ con có thủ đoạn ẩn nấp, cho nên đang bố trí Khốn Thiên đại trận, đến lúc đó con cũng khó có thể tiếp tục ẩn nấp, cho nên cho dù phụ thân tới, sợ rằng cũng không có tác dụng gì. Thực lực của Thiên Long tông rất mạnh, phụ thân cũng chỉ tới sớm hơn chúng ta hơn hai mươi năm mà thôi. Chỉ mong phụ thân đừng tới, bằng không người một nhà chúng ta đều bị vây ở nơi này.
- Lần này quả thực vô cùng phiền phức, lúc chúng ta trà trộn tới, phát hiện ra trong này có trên trăm vạn đại quân của Thiên Long tông.
Độc Cô Cảnh Văn nhíu mày, nhìn qua Lục Du Thược rồi hỏi:
- Du Thược, sao con lại trêu vào Thiên Long tông? Không ngờ đám người này lại dùng lực lượng cả tông đối phó với con.
- Cũng không có gì, lúc trước có ba người ở trước mặt con nói lời da^ʍ uế, con liền gϊếŧ chết, về sau mới biện được bọn họ chính là tôn tử vụиɠ ŧяộʍ chạy ra ngoài chơi của tông chủ Liên Bất Bại của Thiên Long tông. Tông chủ Liên Bất Bại của Thiên Long Tông vốn có bốn nhi tử thế nhưng đã vẫn lạc hết, chỉ còn lại ba tôn tử này cho nên Thiên Long tông vẫn giống như u hồn không tiêu tán đuổi theo con không thôi.
Lục Du Thược nói.
- Gϊếŧ thì gϊếŧ, chỉ là lần này quả thực gặp phải phiền phức rồi.
Lăng Thanh Tuyền nói.
- Nếu như Lục Tiểu Bạch có thể thuận lợi tìm được chàng, có lẽ tất cả còn có hy vọng.
Độc Cô Cảnh Văn nói, ánh mắt có chút ngưng trọng.