Sau lưng Ô Hỏa tán nhân, đại hán trung niên có tu vi Nhất Nguyên Hóa Hồng nhìn Nhâm Ngã Hành, lập tức cắn răng tiến lên đối mặt với Nhâm Ngã Hành rồi cả giận nói:
- Nhâm Nhã Hành, ngươi tới vừa lúc, hậu bối Nhâm gia các ngươi cùng Lục Lâm Thiên tụ tập, tối hôm qua gϊếŧ người Tinh gia chúng ta, đánh chết tất cả người Tinh gia chúng ta trong mật địa Thiên giới. Nếu như ngày hôm nay ngươi không cho ta một câu trả lời, dù thế nào ta cũng phải liều mạng với ngươi.
- Ồ, có chuyện này sao?
Nhâm Ngã Hành lập tức biến sắc, dường như không biết chút nào về chuyện này, hắn quay đầu lại nhìn Nhâm Tiêu Diêu và đệ tử Nhâm gia hỏi:
- Ai có thể nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hay không? Các ngươi gϊếŧ người Tinh gia sao? Sao phải gϊếŧ người Tinh gia?
Nhâm Tiêu Diêu dường như cũng không cảm thấy ngạc nhiênmà lập tức bước ra một bước, nhìn đại hán trung niên có tu vi Nhất Nguyên Hóa Hồng của Tinh gia kia, lập tức ngẩng đầu nói với Nhâm Ngã Hành:
- Thúc công, lúc trước trong Vạn Thế đối quyết, con đại biểu cho Nhâm gia có kết minh với Lục gia, Nhâm gia chúng ta và Lục gia cùng chung chiến tuyến, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu. Thế nhưng Tinh gia này lại tham dự cái Diệt Linh minh gì đó, muốn diệt Lục gia. Làm như vậy là đυ.ng chạm tới Nhâm gia chúng ta, cho nên con mới động thủ với Tinh gia.
Nghe Nhâm Tiêu Diêu nói, Lục Lâm Thiên lập tức có cảm giác không ổn mơ hồ, Nhâm Tiêu Diêu này mở miệng nói ra rõ ràng đã nghĩ kỹ từ trước, thế nhưng trước đó lại không có như vậy, bên trong rõ ràng có chút không đúng, cụ thể không đúng chỗ nào Lục Lâm Thiên cũng không biết.
Nhưng mà người có tu vi Nhất Nguyên Hóa Hồng của Tinh gia kia nghe vậy sắc mặt lập tức khó coi. Có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, như vậy động Lục gia chính là đυ.ng vào Nhâm gia. Động vào người Nhâm gia thì Nhâm gia tự nhiên có thể quang minh chính đại đυ.ng vào người Tinh gia a.
- Thật sao? Ngươi là người Nhâm gia ta, dùng địa vị của ngươi trong Nhâm gia, cũng có thể đại biểu cho Nhâm gia kết minh với Lục gia.
Nhâm Ngã Hành gật đầu, lại nhìn Lục Lâm Thiên nói:
- Lục Lâm Thiên, lời Nhâm Tiêu Diêu nói thật không?
- Con mẹ nó, lại bị bán rồi.
Nghe Nhâm Ngã Hành nói, lúc này Lục Lâm Thiên mới bỗng nhiên hiểu ra, lần này hắn lại bị Nhâm Tiêu Diêu bán.
Lúc này Lục Lâm Thiên mới biết rõ, Nhâm gia này rõ ràng muốn cưỡng ép kết minh với Lục gia hắn. Loại tình huống lúc này, nếu như ở trước mặt mọi người mà hắn gật đầu, thì tương đương với việc thừa nhận, coi như là vốn không có, thế nhưng chẳng khác nào ở trước mặt mọi người liên minh với Nhâm gia. Loại tình huống này hắn cũng không có cách nào không gật đầu.
Lục Lâm Thiên trừng mắt nhìn Nhâm Tiêu Diêu, thế nhưng lại nhìn thấy đôi mắt tràn ngập vẻ áy náy, ngây thơ của Nhâm Tiêu Diêu nhìn mình.
- Ài.
Lục Lâm Thiên âm thầm thở dài một hơi, xem ra trong lúc không chú ý lại bị bán một lần.
Lục Lâm Thiên cũng chỉ có thể ngẩng đầu nhìn qua Nhâm Ngã Hành mà gật đầu, nói:
- Bẩm Nhâm tông lão, chính là như vậy.
Nhâm Ngã Hành nở nụ cười thỏa mãn, lập tức nhìn qua người có tu vi Nhất Hóa Hồng của Tinh gia kia, ánh mắt bỗng nhiên trầm xuống, nói:
- Tinh Lộ, ngươi nghe thấy chưa? Ngươi động vào Lục gia chính là đυ.ng tới Nhâm gia ta, ta nghĩ hiện tại ngươi nên cho ta một câu trả lời, dám đυ.ng vào Nhâm gia ta, các ngươi coi Nhâm gia ta dễ bắt nạt sao?
Người gọi là Tinh Lộ có tu vi Nhất Nguyên Hóa Hồng của Tinh gia lập tức sửng sốt, hắn thật không ngờ cuối mình lại bị cắn ngược lại. Lúc này kẻ đần cũng biết Nhâm Ngã Hành đang ăn nói lung tung.
Nếu như Nhâm gia và Lục gia thực sự kết minh, chuyện lớn như vậy tại sao lại im ỉm. Thế nhưng cho dù đây lấy cớ thì hết lần này tới lần khác hắn cũng không tìm được sơ hở, cũng không có cách nào nói lại.
Hai mắt người này đỏ thẫm nhìn qua Nhâm Ngã Hành, Tinh Lộ của Tinh gia này cơ hồ tức khí tới nội thương, khuôn mặt đỏ rực, mãi một lúc lâu sau dường như không nhịn được mà hét lớn một tiếng:
- Nhâm Ngã Hành, ngươi đừng khinh người quá đáng. Ngươi cho rằng ta là kẻ ngu sao?
Nhâm Ngã Hành không thèm để ý mà nở nụ cười châm chọc nói với Tinh Lộ:
- Ngươi không phải là kẻ ngu, bằng không ngươi sao dám để cho người Tinh gia đi đυ.ng vào Lục gia a. Đầu bị lừa đá sao? Tinh gia ngươi là cái quái gì? Còn Diệt Linh minh, lúc nào Tinh gia ngươi bị diệt cũng không biết, ngươi là tẩu hỏa nhập ma chứ không phải là kẻ ngu a.
- Nhâm Ngã Hành, ngươi... Phụt.
Nhìn Nhân Ngã Hành, Tinh Lộ này dường như không dám động thủ với Nhâm Nga Hành, khuôn mặt vì giận dữ mà tím tái, gân xanh lộ ra, mãi một lúc lâu sau mới há miệng phun ra một ngụm máu tươi.