Thời điểm vật này hiện ra, Lục Lâm Thiên ngạc nhiên không ít, hiển hiện đây là con rùa lôi đình cực lớn, bản thể cực kỳ tương tự Huyền Vũ hoàng tộc, nhưng không có xà thể, trên mai rùa có bí vân quanh quẩn, trên lưng còn có một cái đỉnh, hiển nhiên là bộ dáng của Tử Lôi Huyền Đỉnh.
Ầm ầm!
Lúc con rùa lôi đình mang đỉnh xuất hiện, lôi uy đáng sợ bao phủ các nơi.
- Rốt cuộc linh hồn bổn nguyên cũng đi ra sao?
Lục Lâm Thiên cười lạnh, ánh mắt nhìn qua cự đỉnh trên thân rùa khổng lồ, đây là linh hồn bổn nguyên của tử kim huyền lôi biến thành, lúc này hắn lạnh nhạt nói:
- Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, thần phục hay hủy diệt?
Ngao...
Rùa khổng lồ gào thét, nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên, vô cùng bá đạo nói:
- Nhân loại nhỏ bé, ngươi có gì tư cách gì thần phục hay hủy diệt ta, ngươi hoàn toàn không làm được.
- Nếu ngươi không muốn, hôm nay ta chỉ có thể hủy diệt ngươi, tuy là khí linh, nhưng luyện hóa ngươi ta cũng có không ít chỗ tốt, cho dù là Tử Lôi Huyền Đỉnh, ta không muốn thì tiêu diệt, trước mặt bổn công tử còn chưa tới phiên một kiện bán thánh khí cuồng ngạo.
Lục Lâm Thiên quát lớn, lúc này thân hình la hán nói:
- Linh! Tiêu! Thống! Hiệp! Giải! Tâm! Liệt! Tề! Thiền!
Ầm ầm!
Sau khi chữ cuối cùng và thủ ấn ngưng kết xong, chín bí vân bao quanh tay Lục Lâm Thiên.
Hào quang mang theo khí tức man hoang, có thể hủy diệt mọi thứ.
Sau khi hào quang man hoang ngưng tụ thành thủ ấn, sát khí ngập trời dâng trào, trong mắt bắn ra sát ý không thèm che dấu, quát:
- Hỗn độn bổn nguyên, Trấn Tà!
Lục Lâm Thiên quát lớn trong lôi hải, tiếng gầm quét qua tất cả, kí©ɧ ŧɧí©ɧ lôi đình bùng nổ, ngay sau đó một chưởng mang theo bí vân quét qua các nơi.
Hào quang chữ vạn ngưng tụ trên bầu trời, cả không gian nhanh chóng sụp đổ hủy diệt, không gian bao la run rẩy, từng vết nứt không gian thâm thúy quét qua các nơi, không gian liên tiếp sụp đổ nhanh chóng.
Thân rùa khổng lồ của Tử Lôi rung động rất mạnh, giờ phút này, khí tức hủy diệt bá đạo của Lục Lâm Thiên đã làm hắn sợ hãi
Xoẹt!
Dưới hào quang của chữ vạn kia, khí tức man hoang quét qua các nơi, lực lượng hủy diệt bùng nổ trong không gian này.
Phanh!
Khí linh Tử Lôi Huyền Đỉnh, thân rùa khổng lồ run rẩy rất mạnh, hàn ý rất mạnh bao phủ toàn thân của hắn, hàn ý tới từ sâu trong linh hồn, không thể ức chế được.
- Không muốn thần phục, vậy hủy diệt, lưu gia hỏa cuồng vọng như ngươi làm gì?
Quát to một tiếng, Lục Lâm Thiên sinh ra sát ý ngập trời, hào quang chữ vạn bao phủ ban tay, thân rùa khổng lồ bị áp chế rất mạnh, lập tức trong lòng bàn tay sinh ra lực thôn phệ rất đáng sợ.
Lực cắn nuốt này sinh ra, hai mắt rùa khổng lồ run lên, lập tức sợ hãi bao phủ tâm thần của hắn.
Đối mặt với lực cắn nuốt này tuyệt đối có thể hủy diệt hắn, cho dù hắn giãy dụa thế nào cũng bị hào quang hỗn độn bổn nguyên trấn áp, căn bản không cách nào nhúc nhích, không phù hợp quy tắc phục, vậy hủy diệt.
- Nhân loại, ta nguyện ý thần phục, ta nguyện ý...
Rùa khổng lồ sợ hãi quát lớn.
- Ta sớm cảnh cáo ngươi, ngươi chỉ là vật sinh ra trong thế giới của bổn công tử mà thôi, ở trước mặt ta ngươi chính là con sâu cái kiến, thiên phú của ngươi là bất tử, ở trước mặt ta chỉ là chó má, còn mưu toan đoạt hỗn độn bổn nguyên, ngươi nói thần phục thì thần phục, nói đánh là đánh sao, ngươi hiện tại còn không có tư cách thần phục, bổn công tử không thiếu một kiện Tử Lôi Huyền Đỉnh, chẳng lẽ ngươi có thể vượt qua Chí Tôn hay sao?
Lục Lâm Thiên hét lớn một tiếng, sát ý không giảm, nguyên lực bùng nổ dữ dội.
Vù vù...
Dưới lực lượng thôn phệ cực lớn này, rùa khổng lồ không thể ngăn cản.
Rốt cục ánh mắt rùa khổng lồ sợ hãi, đồng tử co rút lại, khí tức tử vong bao phủ toàn thân của hắn.
Giờ phút này hắn đã cảm giác được tử vong chân chính, dưới trấn áp của hỗn độn bổn nguyên, hắn không có lực hoàn thủ.
- Chủ nhân, ta đầu hàng, ta thần phục, chủ nhân tha mạng, ta nguyện ý thần phục, chủ nhân tha ta một mạng, cho ta một cơ hội cuối cùng, chờ ta khôi phục, ta sẽ trợ giúp chủ nhân đi lêи đỉиɦ phong.
Rùa khổng lồ cầu khẩn, trong mắt mang theo sợi hãi tuyệt đối.
- Tốt, bổn công tử tạm cho ngươi một cơ hội cuối cùng.
Lục Lâm Thiên thu chưởng ấn, hào quang chữ vạn mất đi, lực cắn nuốt dần dần tiêu tán, chấn động khủng bố biến mất.
- Chủ nhân.
Thân rùa khổng lồ thu nhỏ lại, ánh mắt còn sợ hãi, cung kính thần phục, phủ phục dưới chân Lục Lâm Thiên, cũng không dám làm càn, thân ảnh lập tức hóa thành tử kim huyền lôi.
Xoẹt.
Lục Lâm Thiên thu hồi bản thể, áo bào xanh phần phật, bá đạo lăng lệ.
Luân Hồi Hư Vọng Đao biến thành nam tử trung niên, đứng từ xa nhìn Lục Lâm Thiên, ánh mắt rung động thì thào:
- Vì sao nhân loại này giống Thánh tôn đại nhân thế nhỉ?
- Tiểu tử, ta cũng không phải là của ngươi, chỉ tạm thời ở trong đầu của ngươi thôi, tuy ta đạt được một ít chỗ tốt từ ngươi, nhưng nếu không phải ta âm thầm che chở ngươi, dùng tính tình của ngươi đã sớm chết không biết bao nhiêu lần, chúng ta không ai nợ ai cả.