Độc Tôn nhìn Lục Tâm Đồng, nói:
- Việc này ta đã biết đại khái, miễn lễ đi!
Vừa dứt lời, Độc Tôn liếc mắt nhìn xung quanh, nói:
- Mọi người nghe kỹ cho ta, từ giờ trở đi tiểu nha đầu này chính là cốc chủ Tuyệt Linh độc cốc, ai dám không phục thì tới nói với ta!
Ánh mắt mọi người khẽ biến, đây chính là do Độc Tôn đại nhân tự mình lựa chọn cốc chủ, làm sao còn dám không phục, lập tức hành lễ:
- Bái kiến cốc chủ!
- Tiểu tử, ngươi đi theo ta một chuyến, ta có chuyện nói với ngươi!
Ánh mắt Độc Tôn nhìn qua Lục Lâm Thiên, vừa dứt lời thân ảnh đã bay về phía trước.
- Tiểu Long, Tâm Đồng, ta đi một chút sẽ trở lại!
Lục Lâm Thiên không chút do dự đi theo sau.
Sau một lát, hai người hạ xuống một đình viện nằm trong rừng rậm tận sâu trong núi.
Lục Lâm Thiên nhìn đình viện, tro bụi thật dày, tựa hồ thật lâu không có người ở qua.
Độc Tôn nhìn đình viện một lát, không nói chuyện, lập tức đẩy cửa đi vào.
Lục Lâm Thiên theo sau, trong đình viện cực kỳ sạch sẽ, không có tro bụi, hết thảy tràn đầy phong cách giản dị cùng cổ xưa.
Hô lạp…
Độc Tôn phất tay áo, nhìn Lục Lâm Thiên nói:
- Ngồi đi, không biết đã bao lâu ta chưa trở về nơi này rồi.
Lục Lâm Thiên cũng không khách khí ngồi xuống, hỏi:
- Không biết tiền bối gọi ta tới, có gì chỉ giáo?
Độc Tôn ngồi đối diện, ánh mắt như quan sát khí tức của Lục Lâm Thiên, một lát sau mới nói:
- Đừng gọi ta là tiền bối, ngươi là sư đệ của Hoàng Phủ Minh Long, vậy chúng ta ngang hàng luận giao đi, trong tu luyện cũng không cần dùng nhiều lễ nghi phiền phức, ta gọi ngươi tới cũng không có chuyện gì đại sự, ngươi không cần khẩn trương.
- Giao tình không cạn với Lục sư huynh sao?
Lục Lâm Thiên khẽ nhướng mày nhủ thầm.
Độc Tôn hỏi:
- Mấy năm nay tiểu tử Mạc Kình Thiên ở trong mật địa Thiên giới có khỏe không?
Lục Lâm Thiên nghe vậy vô cùng nghi hoặc, hỏi:
- Mạc Kình Thiên huynh đệ cũng không tệ lắm, không biết quan hệ với tiền bối…
Sắc mặt Độc Tôn cũng không có quá nhiều dao động, gác chéo chân, vuốt vuốt tay áo nói:
- Trước kia tiểu tử đó gọi ta một tiếng nghĩa phụ, lừa đi Hồn Thiên Hàn Băng Bích Long Liên của ta.
Khuôn mặt Lục Lâm Thiên kinh ngạc, khϊếp sợ vô cùng, thật không ngờ Độc Tôn là nghĩa phụ của Mạc Kình Thiên, khó trách khi ở trong Tướng Hoàng không gian, Mạc Kình Thiên có nhắc tới lão đầu tử sau lưng, làm tông lão trong hai đại liên minh cũng băn khoăn, hắn lập tức đứng đậy khom người thi lễ, nói:
- Nguyên lai tiền bối là nghĩa phụ của Mạc Kình Thiên huynh đệ, tiểu tử hữu lễ.
- Đừng nên đa lễ, xưng hô như vậy có chút rối loạn rồi.
Độc Tôn khẽ cười, ý bảo Lục Lâm Thiên ngồi xuống.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên thầm dao động, lại ngồi xuống ghế, thoáng do dự hỏi:
- Tiền bối, không biết có tin tức về lệnh nữ hay không?
Độc Tôn cũng không trả lời Lục Lâm Thiên, nói:
- Nghe nói quan hệ giữa ngươi cùng nha đầu kia không tệ, ngươi tìm nàng làm gì?
Lục Lâm Thiên nói:
- Tiểu tử đã đáp ứng nàng một việc, hi vọng tới lúc gặp lại có thể công đạo với nàng.
- Không nghĩ tới còn là một tình si, theo ta được biết, ngươi đã có không ít hoa hoa thảo thảo.
Độc Tôn thản nhiên nói.
Lục Lâm Thiên nhếch môi:
- Đa tình dù sao cũng hơn bạc tình, ta vốn vô ý nghĩ đa tình, nhưng cố tình gặp được người đa tình, cuối cùng chỉ có thể đều không cô phụ.
- Hay cho câu đều không cô phụ, ai, chuyện người trẻ tuổi các ngươi, ta cũng không muốn quản, nhưng tình huống hiện tại của nàng cũng khó mà nói rõ, những năm gần đây ta một mực nghĩ biện pháp, cũng tận lực tìm phương pháp hiệu quả, ngươi muốn gặp nàng cũng vô dụng, việc này quan hệ không nhỏ, thậm chí bản thân ta cũng không thể nói chính xác sau này sẽ phát sinh chuyện gì.
Độc Tôn dừng lại một chút, nói:
- Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, nha đầu kia vẫn rất tốt, nếu các ngươi thật sự có duyên, tới lúc đó sẽ gặp lại, cưỡng cầu làm gì, ngươi cũng không cần hỏi nhiều, ta không cách nào nói rõ ràng.
- Tiểu tử hiểu được rồi!
Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu.
- Nói chính sự, ngươi biết bao nhiêu về Chí Tôn điện?
Khuôn mặt Độc Tôn trở nên nghiêm túc.
Lục Lâm Thiên lắc đầu:
- Ta hiểu biết cũng không nhiều, mới biết về Chí Tôn điện cách đây không lâu.
Độc Tôn cũng không kỳ quái, nói:
- Chí Tôn điện tồn tại đã lâu, lai lịch luôn bí ẩn đáng sợ, thậm chí vô số năm qua cũng không bao nhiêu người biết lai lịch cụ thể, sau lưng rốt cục có những thế lực nào, nhưng thế lực cực kỳ khủng bố, cường giả vô số, mỗi lần Thương Khung bí cảnh mở ra họ sẽ cực kỳ sinh động, nghe nói hiện tại trong người ngươi có Luân Hồi Hư Vọng đao cùng Tử Lôi Huyền Đỉnh, mà Luân Hồi Hư Vọng đao còn là bảo vật của Chí Tôn điện, hiện tại ngươi là thánh chủ Tuyên Cổ điện, Chí Tôn điện tuyệt đối không dễ dàng bỏ qua.
Lục Lâm Thiên cười nhạt:
- Chí Tôn điện muốn đối phó ta, cũng phải trả giá lớn!
- Ngươi cẩn thận một chút là được rồi, ta có chút quan hệ với Phong Vân thế giới, bởi vậy luôn ở nơi đó, hiện tại ngươi đã là tứ nguyên Hóa Hồng cảnh, lần này tranh đoạt chín tòa Hồng Hoang điện, ngươi có hi vọng, như vậy Thượng Thanh thế giới cũng sẽ được phúc ấm, cố gắng nỗ lực lên.
Độc Tôn lại nói:
- Lần này ta sẽ lưu lại trong Tuyệt Linh độc cốc một thời gian, sau khi ngươi trở về mật địa thì nói với Mạc Kình Thiên một tiếng, nói ta ở Côn Vân thế giới, nếu hắn muốn tới thì nhanh lên, vì ta cũng không biết mình khi nào sẽ rời đi.
Lục Lâm Thiên gật đầu, nói:
- Tiểu tử chắc chắn sẽ chuyển lời cho Kình Thiên huynh đệ.
Độc Tôn nói:
- Nếu ngươi có thời gian, lưu lại trong Tuyệt Linh độc cốc thêm vài ngày đi, trong độc cốc có chút bí cảnh có thể đi vào lĩnh ngộ, nhưng đại bộ phận dùng cho tu luyện độc công, phỏng chừng tác dụng không lớn với ngươi, chính ngươi tự xem mà làm là được rồi.
- Đa tạ tiền bối.