- Mạnh mẽ vậy sao?
Lục Lâm Thiên nhịn không được kinh hãi, mộc thuộc tính sau khi hòa tan vào một thể, từ đó về sau lĩnh ngộ đối với mộc thuộc tính áo nghĩa thuận buồm xuôi gió, hoàn toàn không có trở ngại, đột phá đến Đại viên mãn Hóa Hồng dễ dàng, đột phá Hư Vô cũng có được mấy thành nắm chắc, tác dụng như thế, đích thật là so với thập đại Bán Thánh khí Tử Lôi Huyền Đỉnh cũng chỉ mạnh hơn chứ không yếu, là bảo vật cấp chí bảo.
- Lần này đi Côn Vân thế giới đại phát rồi.
Đối với bảo vật bình thường, Lục Lâm Thiên đã sớm không quá để trong lòng rồi, nhưng giờ đối với Mộc Chi Thánh Nguyên đang cầm trên tay, Lục Lâm Thiên cũng không nhịn được cảm thấy tim đập rộn lên.
Lần này đi Côn Vân thế giới thật sự đại phát, nói đến còn phải cảm tạ ba gia hỏa Phi Thiên lão yêu kia, nếu không phải vì bọn hắn, mình cũng sẽ không đi đến Thái gia rồi, vậy thì tự nhiên cũng không đạt được loại bảo vật này.
Kim Sắc Tiểu Đao tiếp tục nói:
- Mộc Chi Thánh Nguyên ở Hồng hoang thời kỳ cũng là đã ít càng thêm ít, khó mà bắt gặp tung tích, bất quá theo ta được biết những người dung hợp Mộc Chi Thánh Nguyên cuối cùng dường như đều đã đến Hư Vô cảnh. Bất quá Mộc Chi Thánh Nguyên này tuy rằng là không tệ, nhưng nếu như bị ngươi dùng, chẳng phải có chút chà đạp sao?
- Đây là vì sao?
Lục Lâm Thiên nghe vậy, lập tức nghi hoặc khó hiểu hỏi:
- Chẳng lẽ ta lại chà đạp Mộc Chi Thánh Nguyên này sao?
- Đó là đương nhiên, nếu ngươi ăn vào, vậy thì tự nhiên là chà đạp Mộc Chi Thánh Nguyên này rồi.
Kim Sắc Tiểu Đao nói với Lục Lâm Thiên:
- Mộc Chi Thánh Nguyên mặc dù không tệ, bất quá ngươi thân mang Hỗn Độn Bổn Nguyên, so với Mộc Chi Thánh Nguyên không biết mạnh hơn bao nhiêu lần, cả hai căn bản chính là cách biệt một trời, Mộc Chi Thánh Nguyên tự nhiên không cách nào sánh được với Hỗn Độn Bổn Nguyên rồi. Nếu ngươi dùng Mộc Chi Thánh Nguyên này cũng có có thể tăng vài phần nguyên lực thôi, căn bản không cách nào phát huy ra được tác dụng chính thức của Mộc Chi Thánh Nguyên, các loại tác dụng kia Hỗn Độn Bổn Nguyên đã có rồi, vậy thì cần gì đến Mộc Chi Thánh Nguyên nữa chứ.
- Như vậy sao...?
Lục Lâm Thiên sau khi nghe thấy lời ấy, đôi mắt khẽ đảo vài vòng, lập tức khóe miệng lộ ra một đường cong vui vẻ, nói nhỏ:
- Vậy thì thật không nên chà đạp bảo vật như Mộc Chi Thánh Nguyên, như bảo vậy này, tự nhiên phải dùng cho đúng tác dụng rồi.
Trong Thiên Trụ giới tầng thứ tư, Bắc Cung Vô Song ngồi khoanh chân, mở ra lòng bàn tay, Mộc Chi Thánh Nguyên lơ lửng trong đó, theo hào quang một cỗ mộc thuộc tính áo nghĩa đầu tiên phóng thích ra, dưới ánh mắt đầy khẩn trương của hắn, dần dần bao lấy Mộc Chi Thánh Nguyên vào trong.
"Rầm rầm... "
Mà theo hào quang mộc thuộc tính áo nghĩa của v bao lấy Mộc Chi Thánh Nguyên, Mộc Chi Thánh Nguyên sáng long lánh lập tức liền dậy sóng, một cỗ ánh sáng sáng chói dần bộc phát ra, khiến cho toàn bộ Thiên Trụ giới cũng theo đó run lên.
"XÍU... UU!! "
Cũng trong nháy mắt ngắn ngủn, cỗ ánh sáng màu xanh đậm sáng chói đã bao kín lấy Bắc Cung Vô Song, sau đó hóa thành một đoàn linh dịch.
"Phần phật"
Bắc Cung Vô Song khẽ mở bờ môi, một cỗ lục mang tuôn ra, nương theo một cỗ hấp lực hít toàn bộ đoàn linh dịch màu xanh đậm kia vào trong miệng.
"Xoẹt! "
Linh dịch Mộc Chi Thánh Nguyên hóa thành bị Bắc Cung Vô Song hít vào trong miệng, trong nháy mắt tiếp theo, thân hình Bắc Cung Vô Song đang ngồi khoanh chân bỗng run rẩy kịch liệt, lỗ chân lông toàn thân đều lập tức như lặng yên nổ tung, một cỗ năng lượng tinh thuần đến đáng sợ như thủy triều, phô thiên cái địa từ trên thân hình mềm mại phóng thích ra, chấn động khiến không gian chung quanh đều sinh sinh bị nghiền nát.
- Không nghĩ tới nha đầu kia lại có thể dễ dàng dung hợp Mộc Chi Thánh Nguyên như thế, thiên phú so với đệ tử Cổ Tộc mộc thuộc tính Hỗn Độn Thế Giới còn mạnh hơn nhiều lắm.
Kim Sắc Tiểu Đao tại Lục Lâm Thiên trong đầu nói ra.
- Đao thúc, chẳng lẽ bình thường tu luyện giả mộc thuộc tính áo nghĩa khó có thể dung hợp Mộc Chi Thánh Nguyên sao?
Lục Lâm Thiên hỏi Kim Sắc Tiểu Đao trong đầu.
Kim Sắc Tiểu Đao nói: