- Chân Lý Niết Bàn và Quy Chân Niết Bàn giao phong, hai người đang thiên chiến a.
Lục Lâm Thiên nhìn lên trên không trung, ánh mắt rung động, Thần Linh Nghiễm Hồng này và đại ca Dương Quá, một Chân Lý Niết Bàn một Quy Chân Niết Bàn, hai người chính là hai loại Đại Thừa Niết Bàn giao thủ, đã không phải là đối chiến đơn thuần, mà là hai loại năng lượng thiên địa quyết đấu.
Loại trạng thái này cũng chỉ có Quy Chân Niết Bàn và Chân Lý Niết Bàn mới có thể đạt tới, thường nhân căn bản khó có thể chạm vào được.
Oanh... Oanh... Oanh.
Giao phong như vậy, không trung trong Thương Khung chiến trường liên tiếp run rẩy, trong thiên địa bắt đầu phát ra tiếng nổ trầm thấp, trong chớp mắt ngắn ngủi cả thiên địa rung chuyển không ngớt, thiên uy cuồn cuộn đổ xuống.
Xoẹt.
Không gian liên tiếp nổ vang, trên trời cao xuất hiện một lỗ đen cực lớn. Tia sáng chói mắt giống như mặt trời hàng lâm, từ chỗ sâu trong trời cao lan tràn ra.
Quang mang lan tràn, vô thanh vô tức, nhưng lại nương theo thiên uy cực lớn.
Thiên uy mạnh mẽ, yên lặng, thế nhưng lại khiến cho những cường giả đỉnh cấp trong đám người cùng thế hệ cảm thấy linh hồn bắt đầu rung động, toàn thân run rẩy, vô số người run run.
Dưới quang mang chói mắt dưới trời xanh này, chỉ có hai đạo thân ảnh cao ngất trên không trung đang lơ lửng đứng, giống như bàn thạch đứng sừng sững trên trời xanh, giống như là hòa vào một thể với thiên địa.
Sưu Sưu.
Bỗng nhiên hai con mắt nhắm chặt của hai người đồng thời mở ra, ánh mắt như sao, mờ ảo khôn cùng. Tinh mang giống như thực chất từ trong mắt hai người mạnh mẽ bắn ra.
Hai đạo tinh mang giống như thực chất va chạm với nhau, khiến cho gợn sóng trên không trung cuồn cuộn, gợn sóng trong cả phiến không gian chấn động, cuồn cuộn tự như nước sôi.
Ông.
Một tiếng sấm nổ ầm ầm vang vọng, hư ảnh một thanh trường kiếm rộng bản màu vàng đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Dương Quá rồi xoay quanh đầu hắn không ngớt.
Uy áp ngập trời lần nữa gia nhập, uy áp khủng bố tới từ thanh kiếm rộng bản màu vàng kia, uy áp này khiến cho người ta đứng từ phía xa nhìn vào cũng cảm thấy tâm thần rung động kịch liệt.
- Thứ này... Chấn Thiên. Uy áp bực này, Chấn Thiên là bán thánh khí, thực sự là bán thánh khí.
Lục Lâm Thiên nhìn hư ảnh thanh kiếm rộng bản màu vàng kia, nhìn hư ảnh màu vàng đang xoay quanh đỉnh đầu Dương Quá, đây rõ ràng là hư ảnh của Chấn Thiên tới từ Linh Vũ thế giới.
Chỉ là uy áp trên thân Chiến Thiên lan tràn ra đã sớm không giống như lúc trước. Uy áp kinh người này không chút nào dưới Luân Hồi Hư Vọng đao, cho nên lúc này Lục Lâm Thiên có thể khẳng định, Chấn Thiên trong tay đại ca Dương Quá lúc này đã đạt tới trình độ, đẳng cấp của thập đại bán thánh khí.
- Chẳng lẽ... Chấn Thiên... Chấn Thiên của Thánh Hoàng, Chấn Thiên là Thánh Hoàng Chấn Thiên Kiếm, một trong thập đại bán thánh khí sao?
Lục Lâm Thiên thì thào nói, ánh mắt chấn động kịch liệt, từ uy áp và năng lượng trên Chấn Thiên có thể nhìn thấy, sợ rằng đã đạt tới trình độ bán thánh khí như Thánh Hoàng Chấn Thiên Kiếm trong lời đồn kia.
Tử Lôi Huyền đỉnh cũng có thể xuất hiện trong Linh Vũ thế giới, Thánh Hoàng Chấn Thiên Kiếm có thể xuất hiện trong Linh Vũ thế giới Lục Lâm Thiên cũng không có quá nhiều kinh ngạc.
- Chủ nhân, đó là Thánh Hoàng Chấn Thiên Kiếm, một trong thập đại Bán thánh khí, nó cũng chưa còn khôi phục. Trình độ khôi phục hiện tại có lẽ không kém Luân Hồi Hư Vọng đao là bao.
Lúc này, trong đan điền Lục Lâm Thiên, Tử Lôi Huyền đỉnh lên tiếng nói.
- Đúng là Thánh Hoàng Chấn Thiên Kiếm trong thập đại Bán thánh khí sao? Ồ.
Bỗng nhiên, ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn vào trên người Thần Linh Nghiễm Hồng, trên trán hắn ta xuất hiện hư ảnh một chiếc trượng. Chiếc trượng này toàn thân tràn ngập kim quang rực rỡ, khắc vô số ký tự giống như phạn văn, quang mang lập lòe, tràn ngập tiếng phạm âm giống như tiếng sấm minh.
Hư ảnh chiếc trượng này xuất hiện, lại uy áp kinh người tới tận cùng hàng lâm trong trời xanh, nương theo uy áp Chân Lý Niết Bàn quanh thân Thần Linh Nghiễm Hồng, cả hai hỗ trợ lẫn nhau, uy năng càng thêm mạnh mẽ.
Ông.
Trong sát na này, Tử Lôi Huyền đỉnh trong cơ thể Lục Lâm Thiên trong lúc vô hình lần nữa run run không hiểu, âm thanh kinh ngạc từ trong người Lục Lâm Thiên truyền ra: