Rầm rầm rầm.
Giữa không trung, từng đạo âm thanh bạo liệt trầm thấp liên tiếp vang vọng giống như phản ứng dây chuyền, năng lượng khủng bố chấn động giống như một cơn hồng thủy trút xuống rồi khuếch tán. Năng lượng phô thiên cái địa quét ngang trời cao, khiến cho cả trời xanh rung động, lắc lư, run rẩy.
Trong lúc năng lượng khuếch tán, hai đạo thân ảnh một lam, một xanh da trời bị đẩy lui, chân đều đạp mạnh hư không, đột nhiên đứng lơ lửng.
Trên không trung, hai người nhìn nhau, trong mắt đều có một chút khϊếp sợ. Sau khi điên cuồng giao thủ một phen, nhìn như cuồng bạo không ngớt, thế nhưng trong lòng hai người đều rõ ràng, vừa rồi chỉ mới là thăm dò lẫn nhau mà thôi. Trong lúc thăm dò, đối với thực lực của đối phương hai người đều hiểu hơn không ít. Chính bởi vì như thế, trong mắt hai người mới hiện lên vẻ khϊếp sợ, không có cách nào che dấu.
- Xem ra muốn phân thắng bại phải dùng toàn lực mới được.
Thần Linh Nghiễm Hồng nhìn Lục Lâm Thiên, trong mắt hiện lên vẻ khϊếp sợ, lập tức chuyển thành chiến ý. Loại chiến ý này thậm chí còn khiến cho trong mắt hắn tràn ngập vẻ chờ mong, hưng phấn, hắn nói:
- Lục Soái quả nhiên không để cho ta thất vọng, có thể nói một câu, đã rất nhiều năm qua, bên trong đám người cùng thế hệ không ai có thể khiến cho ta vận dụng toàn lực, mà bây giờ, chúc mừng Lục Soái đã làm được điều này.
- Cũng rất nhiều năm rồi trong đám người cùng thế hệ không có ai khiến cho ta phải dùng toàn lực.
Lục Lâm Thiên nhìn Thần Linh Nghiễm Hồng, quang mang màu vàng nhàn nhạt quanh thân tràn ra, sắc bén mà lạnh lẽo. Chiến ý trong mắt sôi trào, những năm gần đây, theo tu vi thực lực được đề cao, đặc biệt là sau khi từ lúc tiến vào trong Thương Khung chiến trường, Lục Lâm Thiên từ lâu đã không còn gặp được địch thủ, kể cả lần trước trên Chiến đài trong mật địa Thiên giới của Thượng Thanh thế giới chiến một trận với Phong Du Du, khi đó nàng cũng không khiến cho Lục Lâm Thiên dùng toàn lực.
Mà Thần Linh Nghiễm Hồng trước mắt là người đầu tiên, là đệ nhất nhân trong đám người cùng thế hệ. Vừa rồi tuy rằng chỉ mới thăm dò thế nhưng cũng đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ chiến ý của Lục Lâm Thiên, giao thủ với cường giả đỉnh phong trong đám người cùng thế hệ, chuyện này cũng khiến cho chiến ý của Lục Lâm Thiên ngập tràn.
- Vậy thì hôm nay toàn lực chiến một trận đi.
Thần Linh Nghiễm Hồng nói xong, trên trán của hắn có một đạo lưu quang màu vàng lướt đi. Lưu quang lập tức hóa thành một thanh quải trượng màu vàng, tràn ngập kim quang rực rỡ. Toàn thân khắc vô số ký tự giống như phạm văn, quang mang lập lòe, tràn ngập phạm âm giống như tiếng sấm. Phạn văn bên trên giống như không ngừng rung động.
- Phật Nộ Kim Cương trượng.
Dương Quá và những người khác nhìn lên trên không trung, thứ Thần Linh Nghiễm Hồng gọi ra chính là Phật Nộ Kim Cương trượng, đứng trong thập đại Bán thánh khí. Đây không còn là hư ảnh Phật Nộ Kim Cương trượng ngày hôm qua giao thủ với Dương Quá nữa. Mà lúc này thứ Thần Linh Nghiễm Hồng gọi ra chính là Phật Nộ Kim Cương trượng thực sự.
Oanh.
Phật Nộ Kim Cương trượng xuất hiện, uy áp kinh người tới tận cùng hàng lâm trong trời xanh, chung quanh Phật Nộ Kim Cương trượng, một vòng quang mang màu vàng rực rỡ lập tức lan tràn ra chung quanh, giống như mặt trời mọc lên ở phía đông, bao phủ trời xanh, dưới quang mang giống như phật hàng lâm, phạm âm vang vọng, rung động lòng người.
- Lục Soái, Tử Lôi Huyền đỉnh của Tuyên Cổ điện có lẽ ở trên người của ngươi a.
Mắt nhìn Lục Lâm Thiên, Thần Linh Nghiễm Hồng vung tay, Phật Nộ Kim Cương trượng lập tức được hắn nắm chặt trong tay, trong mắt hiện lên vẻ chờ mong, hắn nói:
- Không biết là Tử Lôi Huyền đỉnh của ngươi mạnh hay là Phật Nộ Kim Cương trượng của ta thắng.
- Cái đó phải thử qua mới biết rõ được.
Khóe miệng Lục Lâm Thiên nhếch lên, trường bào màu xanh tung bay, quanh thân lập tức có một mảnh quang mang màu tím tuôn ra, trong lòng bàn tay phải, một đạo lưu quang màu tím đột nhiên xoay tròn trong lòng bàn tay phải.
Oanh.
Đạo lưu quang màu tím này xuất hiện, cả không trung bỗng nhiên lan tràn ra khí tức quỷ dị. Một cảm giác nguy hiểm cực đổ bắt đầu từ giữa không trung lan tràn ra, lôi vân màu tím cũng đột nhiên cuồn cuộn kéo tới giữa không trung. Có điện mang lưu chuyển. Trong lôi vân màu tím có điện mang lập lòe, khí tức khiến cho trong lòng người ta rung động, run sợ lập tức truyền ra. Khiến cho tất cả mọi người trong Thương Khung chiến trường cảm thấy tim đập nhanh hơn.
- Tử Lôi Huyền đỉnh.
Từng ánh mắt nhìn vào bên trên, ánh mắt Thần Linh Nghiễm Hồng cũng chăm chú nhìn vào đạo lưu quang màu tím trong tay Lục Lâm Thiên, lưu quang thu liễm, một đại đỉnh màu tím hiển hiện, uy áp kinh người khiến cho người ta nhìn vào cũng phải hãi hùng khϊếp vía.
- Đi.