Trong Thiên La minh, vô số người không thể tin nổi chuyện này. Thần Linh Thánh Quang trong mắt bọn họ là tồn tại không thể chiến thắng, căn bản không ai có thể so sánh. Thế nhưng không ngờ lại bị Lục Lâm Thiên chống lại được, đây là chuyện mà mọi người khó có thể tiếp nhận.
- Không ngờ con át chủ bài của Lục Soái cũng mạnh như vậy, không hổ là đệ nhất nhân trong Nhân tộc.
Vết máu ở khóe miệng Thần Linh Nghiễm Hồng từ từ biến mất, vô cùng kỳ dị, mắt nhìn Lục Lâm Thiên phía xa xa, nói:
- Xem ra nếu như chúng ta muốn phân ra thắng bại cũng không dễ.
- Đã nói muốn phân ra thắng bại vậy thì phải phân ra thắng thua mới được. Ta là người chưa bao giờ thích đặt ngang hàng với kẻ khác.
Lục Lâm Thiên nhìn Thần Linh Nghiễm Hồng, khóe miệng mang theo vết máu tươi nở nụ cười vui vẻ. Ngay khi vừa mới nói xong, cánh tay phải khổng lồ giống như cánh tay của La Hán run lên, chẳng biết từ khi nào trong lòng bàn tay phải lặng lẽ xuất hiện một quả cầu bằng năng lượng ước chừng mười mấy thước.
Bên trong quả cầu bằng năng lượng này, hư ảnh bốn đầu thú thể bằng năng lượng là Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ truy đuổi nhau, quang mang năng lượng chói mắt trong chốc lát bắn ra.
Chung quanh quả cầu này, khe nứt đen kịt người ta khó có thể nhìn thấy tràn ngập, giống như bên trong ẩn chứa lực lượng cuồng bạo trực chờ bạo phát. Trong lúc mơ hồ, không gian, linh hồn, vật chất, khí tức bốn loại áo nghĩa kỳ lạ lập tức tràn ngập ra.
Đôi mắt to lớn của Thần Linh Nghiễm Hồng nhìn vào quả cầu bằng năng lượng trong bàn tay phải của Lục Lâm Thiên, ánh mắt âm thầm biến đổi, nói:
- Xem ra Lục Soái nhất định muốn phân ra thắng bại, ta cũng chỉ có thể phụng bồi mà thôi. Nhưng mà thủ đoạn này Lục Soái đã thi triển qua, sợ rằng cũng không làm gì được ta như trước.
Tiếng quát vừa dứt, Thần Linh chân thân khổng lồ của Thần Linh Nghiễm Hồng di chuyển, ánh mắt trên khuôn mặt hiện lên chút vui vẻ, bỗng nhiên, một đạo thủ ấn quỷ dị được kết. Không trung run lên, năng lượng thiên địa chấn động, Thần Linh Thánh Quang quanh người vừa mới ảm đạm lần nữa bắt đầu chói mắt.
Mà khi Thần Linh Thánh Quang quanh người Thần Linh Nghiễm Hồng lần nữa chói mắt, quang mang lập lòe, lấy quanh thân hắn làm trung tâm, lập tức hình thành từng đạo quang mang.
- Lục Soái, thế nhân vẫn cho là trong Thần Linh Thánh Quang của Thần Linh tộc ta chỉ có Tài Phán chi đao, thế nhưng tất cả lại không biết, trong Thần Linh Thánh Quang của Thần Linh tộc ta trừ Tài Phán chi đao ra còn có tuyệt chiêu khác. Chỉ tiếc là trừ lão tổ đầu tiền của Thần Linh tộc ta ra, căn bản không ai có thể tu luyện thành công nó. Ta vừa vặn lại đạt được một chút cơ duyên cho nên mới có thể trùng hợp tu luyện một hai. Mà thứ mạnh nhất của Thần Linh Thánh Quang cũng không phải là Tài Phán chi đao mà là lực lượng. Loại lực lượng này quá mức cường đại, nếu như Lục Soái đã muốn phân ra thắng bại, vậy thì hôm nay ta sẽ phụng bồi Lục Soái hết mình.
Âm thanh lạnh nhạt, lại giống như âm thanh của thiên nhiên vang vọng trên không trung. Khi Thần Linh Nghiễm Hồng nói xong, trong từng đạo quang mang chói mắt quanh thân bắt đầu có chấn động kỳ lạ lan tràn ra.
Rầm rầm.
Dưới loại chấn động kỳ lạ này lan tràn, bên trong ẩn chứa một loại lực lượng hủy diệt vô thanh vô tức, phảng phất như có thể hủy diệt thiên địa, hủy diệt vạn vật.
Loại lực lượng hủy diệt này cùng với lực lượng hủy diệt của Bát Hoang Thiên Địa quyết có chút không giống. Nhưng mà không dưới Bát Hoang Thiên Địa quyết, dưới quang mang nhìn như thần thánh lại là hủy diệt chân chính, vô cùng lạnh lẽo.
Loại khí tức hủy diệt này cũng làm cho ánh mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên, khí tức hủy diệt như vậy rõ ràng cho thấy so với một đao vừa rồi còn nguy hiểm hơn.
- Chỉ có thể như vậy, không thành công cũng thành nhân.
Khóe miệng nở nụ cười khổ, đồng thời quanh thân Bất Diệt La Hán tượng của Lục Lâm Thiên lúc này có năm loại quang mang thuộc tính chói mắt đột ngột phóng lên trời.
Oanh.