- Tốt, ngươi bây giờ hành lễ bái sư, sau này chính là đệ tử thân truyền thứ ba của ta.
Lục Lâm Thiên nói.
- Sư phụ, cái gì là lễ bái sư?
Hồng Vũ vô cùng nghi hoặc...
Sau một lát, được Lục Lâm Thiên an bài, Hồng Vũ cung kính dập ba lạy, Lục Lâm Thiên tươi cười, thu một hồng hoang thần thú cửu nguyên Hóa Hồng Đại viên mãn đỉnh phong làm đệ tử thứ ba, Lục Lâm Thiên ngẫm lại cũng hưng phấn không thôi.
Nhưng nhìn Lục Lâm Thiên thu đồ đệ, cây đao màu vàng kim quang chớp động, cũng có chút im lặng, bát nguyên trung viên mãn Hóa Hồng cũng dám nhận hồng hoang thần thú cửu nguyên đại viên mãn đỉnh phong làm đồ đệ, chỉ sợ tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả.
- Sư phụ, bây giờ chúng ta đi ra ngoài sao, bên ngoài có bộ dạng gì?
Sau khi bái sư, Hồng Vũ lập tức hỏi Lục Lâm Thiên, tâm tư đã hướng tới thế giới bên ngoài.
- Có lẽ có thể đi ra ngoài, nhưng mà phải nhớ tốt, sau khi ra ngoài, ngươi cần phải thu liễm khí tức, không thể tùy ý động thủ với người ta.
Lục Lâm Thiên nói với Hồng Vũ.
Hồng Vũ đứng bên người, Lục Lâm Thiên cũng băn khoăn, dùng tâm tính của Hồng Vũ, nếu đi ra ngoài không cẩn thận sẽ động thủ, sợ rằng cả đại thế giới cũng bị nó san bằng thành bình địa.
Mặt khác Lục Lâm Thiên không muốn tiết lộ thực lực Hồng Vũ quá sớm, có át chủ bài Hồng Vũ này, làm chuyện gì cũng bảo đảm hơn.
- Vâng, không có sư phụ phân phó, ta nhất định không động thủ.
Hồng Vũ không có hai lời, đáp ứng Lục Lâm Thiên.
- Thời gian không còn sớm, một ngàn năm trăm năm trôi qua thật nhanh, cũng nên đi ra ngoài, không biết thực lực của bọn họ như thế nào.
Lục Lâm Thiên duỗi lưng, khuôn mặt mỉm cười, tương liên với Hồng Hoang Điện số một, lúc này Lục Lâm Thiên biết rõ Hồng Hoang Điện lại mở ra, thời gian một ngàn năm trăm năm, Lục Lâm Thiên cũng rất muốn biết tiểu Long, Bắc Cung Vô Song, Phong Du Du có thực lực như thế nào.
Về phần linh hồn thể Thái Cổ U Minh Viêm và đại hồn anh đạt tới mức nào, Lục Lâm Thiên vẫn biết rõ.
Một ngàn năm trăm năm, dùng Thái Cổ U Minh Viêm hấp thu hồng hoang chi khí nên đã đạt tới ngũ nguyên Hóa Hồng.
Mà đại hồn anh tăng thực lực lên, theo Lục Lâm Thiên phán đoán cũng có thể đối phó lục nguyên Hóa Hồng sẽ không vấn đề gì.
Hồng Hoang Điện số một, còn có Thái Cổ U Minh Viêm, đại hồn anh đều khống chế Hồng Hoang Điện, ba tòa Hồng Hoang Điện này tăng phúc cho mọi người, Lục Lâm Thiên cảm thấy mọi người tiến bộ rất nhiều.
Những cường giả tu vị Tuyên Cổ Cảnh tiến vào đến Hồng Hoang Điện, trong một ngàn năm trăm năm qua đã đột phá Hóa Hồng Cảnh.
Mà Hóa Hồng Cảnh lại có người đột phá không thấp, mà đột phá kinh khủng nhất chính là người trong Hồng Hoang Điện số một.
Người trong Hồng Hoang Điện khác và Hồng Hoang Điện số một, người trong đại điện đột phá gấp hai lần có thừa, Lục Lâm Thiên quan sát, trong đó nghĩa phụ Độc Cô Ngạo Nam, Lục Kinh Vân, Lục Du Thược, Lục Doanh, Lục Âm tu luyện Hỗn Độn Âm Dương Quyết có tốc độ đột phá cực cao, làm cho Lục Lâm Thiên cũng ngạc nhiên.
Lục Kinh Vân từ tam nguyên Hóa Hồng đã tăng lên lục nguyên Hóa Hồng.
Lục Doanh, Lục Âm, Lục Du Thược vốn là nhị nguyên Hóa Hồng, lúc này đều tăng lên ngũ nguyên Hóa Hồng, Lục Thành, Lục Trực, Lục Xảo đều đạt tới tứ nguyên Hóa Hồng đỉnh phong, nghĩa phụ Nam thúc lúc này cũng đạt tới tứ nguyên Hóa Hồng đỉnh phong.
Loại thực lực này sau khi đi ra ngoài, Lục Lâm Thiên đoán chừng sẽ sinh ra không ít phong ba.
Ba ngày sau đó, thế giới Thượng Thanh thiên giới mật địa, thiên giới mật địa không phải quá náo nhiệt, rốt cục trong mấy ngày nay đều sôi trào, người trong thế giới Thượng Thanh tiến vào Hồng Hoang Điện đã quay về.
Trong đình viện cổ xưa, trong thiên sảnh, Lục Lâm Thiên, Hoàng Phủ Minh Long, Phong Hành Thiên Chủ, Băng Thiên bốn người đang ngồi.
Xì xào!
Lúc này Hoàng Phủ Minh Long, Phong Hành Thiên Chủ, Băng Thiên ba người đều nuốt nước bọt, từng người ngạc nhiên nhìn Lục Lâm Thiên, không thể tin vào mắt của mình nữa.
Phong Hành Thiên Chủ ba người hỏi thăm tu vị chính thức của Lục Lâm Thiên, Lục Lâm Thiên bị ép nên nói thật, mà ba siêu cấp cường giả hùng bá một phương sau khi nghe xong cũng ngạc nhiên.
- Bát nguyên trung viên mãn, một ngàn năm trăm năm.
Phong Hành Thiên Chủ rung động, lập tức lắc đầu cười khổ, đây là chuyện quá đả kích người, làm cho thế hệ trước như bọn họ không thở nổi.
- Người so với người, tức chết người.
Băng Thiên bất đắc dĩ, ngẫm lại cảm thấy mình đủ biệt khuất.
- Cửu sư đệ, không tệ, bát nguyên Hóa Hồng, đã không kém.
Hoàng Phủ Minh Long kinh ngạc sau đó vui vẻ, vỗ vai Lục Lâm Thiên nói:
- Dùng thủ đoạn của ngươi, sợ rằng trong bát nguyên không ai là đối thủ của ngươi cả.
Lục Lâm Thiên cười nhạt một tiếng, nhìn Lục sư huynh Hoàng Phủ Minh Long gật đầu nói:
- Có lẽ không kém bao nhiêu đâu, Lục sư huynh lần này xuất quan, dường như thực lực tiến bộ không ít.
- Ta chỉ hơi có tiến bộ mà thôi, vẫn không bằng Đại sư tỷ.
Hoàng Phủ Minh Long cười khổ, sau đó hắn nhìn Lục Lâm Thiên, nói:
- Cửu sư đệ, chỉ còn ba tháng, thương khung bí cảnh sẽ mở ra.