Thần Linh chân thân gầm lên, hào quang thần thánh tỏa ra, hiển nhiên cũng không sợ.
- Thần Linh Thánh Vương, tăng thêm ta, phong ấn ngươi đầy đủ, trận đại kiếp nạn này tiếp tục như vậy, cũng nên chấm dứt lời.
Thân ảnh cao gầy quát lớn, từng thủ ấn huyền ảo xuất hiện, khí tức bá đạo cổ xưa bùng phát.
Ngao ngao!
Rống rống!
Long ngâm hổ gầm tước kêu quy minh, Thanh Long Bạch Hổ Chu Tước Huyền Vũ bốn thú ngẩng đầu gào thét, cuối cùng hóa thành cánh cửa không gian cực lớn.
- Dùng Thiên Đạo chi lực, phong ấn!
Bất Tử Bất Diệt Thiên Thần Thể hét lớn, khí thế ngập trời, toàn thân đắm chìm trong lôi đình vô tận, hào quang chữ vạn hóa thành thần quang, linh tiêu thống hiệp giải tâm liệt tề thiền chín chữ xoay quanh đồ án, những nơi đi qua đều trói buộc những cường giả và thế giới chi chủ.
...
- Ah!
Thần quang tỏa ra, linh hồn thần thức của Lục Lâm Thiên đau đớn, như sắp hủy diệt.
- Ngươi rốt cục đến rồi.
Vào lúc này có một tiếng nói vang lên bên tai Lục Lâm Thiên.
- Đây là nơi nào?
Linh hồn Lục Lâm Thiên nhìn qua hư không, ngân hà tỏa ra hào quang sáng ngời, sâu trong ngân hà tử khí mờ mịt, trong hỗn độn sinh ra giọng nói kia, Lục Lâm Thiên có cảm giác quen thuộc, lúc trước chính mình chân lý Niết Bàn dẫn động thiên lôi, cũng chính âm thanh này từng xuất hiện.
- Đây là không gian ta lưu lại cho ngươi, chính là sợ có ngày đi tới bước này.
Giọng nói uy nghiêm vang lên, lập tức một thân ảnh hư ảo xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên, thân ảnh này đầy uy nghiêm và cao lớn.
Nhìn thấy thân ảnh hư ảo này, đột nhiên linh hồn Lục Lâm Thiên run lên, người này chính là người cầm đại đao màu vàng, đồ sát vô số viễn cổ đại năng kia.
Đối mặt với thân ảnh này, Lục Lâm Thiên cảm giác mình không thể quan sát rõ ràng, trong lúc mơ hồ Lục Lâm Thiên lại có thể cảm giác được, bản thân mình có không ít liên quan tới người này.
- Tiền bối, ngươi là?
Ánh mắt Lục Lâm Thiên cung kính, người này là tồn tại đỉnh phong giữa thiên địa, sâu trong linh hồn, Lục Lâm Thiên biết rõ đại khái thân phận của hắn.
Thân ảnh hùng vĩ nhìn qua Lục Lâm Thiên, lẳng lặng đứng đó, nói:
- Bản thánh Đông Hoàng Thái Huyền, là tiền nhiệm chưởng khống giả Hỗn Độn Thiên Thế Giới.
- Bái kiến tiền bối.
Tuy Lục Lâm Thiên đã sớm đoán ra lai lịch của người này, nhưng giờ phút này nghe xong cảm thấy linh hồn chấn động.
- Không cần đa lễ, vừa rồi thần thức của ngươi nhìn thấy đại chiến?
Đông Hoàng Thái Huyền hỏi Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên gật gật đầu, trong mắt đầy kính sợ, Đông Hoàng Thái Huyền hi sinh mình, phong ấn Thần Linh Thánh Vương, chấm dứt một hồi đại kiếp nạn, loại lòng dạ và khí phách này làm người ta xem mà đủ.
- Ngươi đã nhìn thấy, cũng không cần ta nhiều lời.
Nhìn thấy Lục Lâm Thiên gật đầu, Đông Hoàng Thái Huyền nhìn thẳng, nói với Lục Lâm Thiên:
- Vũ trụ hỗn độn, thiên địa sơ khai, thời gian lưu ly, không gian bất định, thẳng đến khi có một ngày, hỗn độn khai mở, vũ trụ sinh, nhật nguyệt tinh thần xuất hiện, thổ thủy hỏa phong xuất hiện, thời gian có trật tự, không gian tìm được vị trí, vũ trụ ổn, thời không cố, thời gian dài dằng dặc trôi qua, vật đổi sao dời, vô số năm tháng qua đi.
Nói xong, đột nhiên Đông Hoàng Thái Huyền dừng lại, hỏi Lục Lâm Thiên:
- Ngươi cũng đã biết sau này xuất hiện chuyện gì chứ?
Lục Lâm Thiên nói:
- Hỗn độn sơ khai, vũ trụ tạo ra, thời gian dài đằng đẵng, thiên địa mênh mông xuất hiện nhiều thế giới, tục truyền ban đầu có ba ngàn đại thế giới, ba ngàn thế giới này hình thành vũ trụ.
- Ai! Sinh linh thế gian cho rằng thời điểm thiên địa sơ khai có ba ngàn thế giới hỗn độn, cũng khó trách, các ngươi tự nhiên là không biết.
Đông Hoàng Thái Huyền than thở, lắc đầu, sau đó nhìn qua Lục Lâm Thiên nói ra:
- Sau hỗn độn sơ khai xuất hiện không phải là ba ngàn thế giới hỗn độn, mà là ba thế giới hỗn độn, theo thứ tự là Hỗn Độn Thiên Thế Giới, Hỗn Độn Địa Thế Giới, còn có Hỗn Độn Nhân Thế Giới. Trong ba thế giới hỗn độn này, Hỗn Độn Thiên Thế Giới xuất hiện trước nhất, tất cả ba ngàn đại thế giới đều dùng Hỗn Độn Thiên Thế Giới làm chủ.