Trên bầu trời, vô số ánh mắt của cường giả đều nhìn vào thân hình cự long màu vàng này. Cơ hồ tất cả cường giả đều có thể cảm nhận được rõ ràng, lúc này khí tức trên người đầu cự long màu vàng kia đã tới tình trạng mà bọn họ không có cách nào chống lại.
- Đây là đột phá Hư Vô sao?
Thanh Long Hoàng tộc, Huyền Vũ Hoàng tộc, đệ tử của hai tộc này kích động, run rẩy không thôi. Khí tức uy áp ở trong cơ thể đầu cự long màu vàng kia khiến cho huyết mạch, máu tươi trong cơ thể bọn họ bắt đầu sôi trào. Dưới cảm giác sôi trào này, dường như bọn họ có thể nhận được không ít chỗ tốt.
Vô số ánh mắt nhìn vào đầu cự long màu vàng lơ lửng trên trời cao. Trên từng phiến long lân, lần nữa có đồ án bí văn Huyền Vũ hoàn hảo xuấ thiện, thân hình cự long cực lớn bắt đầu thu nhỏ lại, sau đó hóa thành một nam tử mặc áo bào màu vàng, khí tức toàn thân lộ ra vẻ tôn quý không có cách nào che dấu được. Mái tóc vàng hơi xoăn, quanh thân có hỏa diễm màu vàng nhàn nhạt quanh quẩn.
Ngao Ngao.
Giữa không trung, nam tử mặc áo bào màu vàng kia mở hai mắt ra, một đạo hư ảnh Thanh Long và một đạo hư ảnh Huyền Vũ ở trong mắt hắn uốn lượn, tiếng long ngâm vang vọng. Cuối cùng từ từ thu liễm, tiến vào trong ánh mắt thâm thúy kia. Ấn ký con mắt thứ ba thần bí mà tà dị khiến cho người ta liếc nhìn một cảm lập tức cảm giác được linh hồn mình giống như bị người khác khống chế mà bắt đầu chấn động, khiến cho không ai không run sợ.
- Đa tạ hai vị lão tổ Bạch Hổ, Chu Tước bảo hộ. Hậu bối nhất định sẽ tìm được người truyền thừa tốt nhất cho hai vị lão tổ.
Tinh mang trong mắt lóe lên rồi biến mất, Tiểu Long cung kính hành lễ với hai đạo thú ảnh Bạch Hổ và Chu Tước hư ảo kia.
Rống.
Chi...
Tiếng hổ gầm vang vọng, hư ảnh Bạch Hổ và Chu Tước hóa thành hai đạo quang mang, sau đó phóng vào trong con mắt thứ ba của Tiểu Long rồi biến mất không thấy.
- Lão đại, đệ đột phá rồi.
Lúc này Tiểu Long mới bước qua không gian, thân ảnh giống như quỷ mị xuất hiện bên người bản thể Lục Lâm Thiên, ánh mắt thâm thúy nhìn qua Lục Lâm Thiên, giống như trong đôi mắt có hư ảnh Thanh Long, Huyền Vũ tùy thời muốn nhảy ra vậy.
- Hư Vô sao? Ta đang chờ đệ đột phá đây.
Lục Lâm Thiên nhìn qua Tiểu Long gật đầu, người nói chuyện lại là một đạo thân ảnh màu lam, linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm sau khi xé nát linh hồn bổn nguyên của hỗn độn chi khí rồi thôn phệ nó, sắc mặt có chút đỏ lên. Đồng thời ở trước mặt bản thể Lục Lâm Thiên hóa thành một đạo lưu quang bằng hỏa diễm màu xanh da trời, cuối cùng tiến vào trong mi tâm của Lục Lâm Thiên.
Rầm rầm rầm.
Trên trời xanh, vô số ánh mắt phía dưới khó có thể nhìn thấu lên trên, từng đạo khí tức mịt mờ chấn động, âm thanh bạo liệt đang liên tiếp vang lên không ngờ lại giảm bớt đi một chút, dường như có không ít khí tức đang nhanh chóng phóng về phía Linh Vũ thế giới.
Ánh mắt của bản thể Lục Lâm Thiên khẽ đổi, sau đó ngẩng đầu nhìn lên trời cao, thì thào nói:
- Muốn chạy trốn sao? Một khi đã tới thì đừng có đi.
Oanh.
Trong Linh Vũ thế giới, mặt đất tự nhiên run lên, sơn mạch run rẩy, mặt nước nổi lên sóng gió ngập trời, trên trời xanh phía xa xa, không gian không ngừng run rẩy.
Lục Lâm Thiên đạp không đứng lơ lửng, trường bào màu xanh khẽ quét qua, cả thiên địa run run giống như là vật đổi sao rời, sau đó cả trời xanh run rẩy giống như rơi xuống, biển mây dày đặc bao phủ trời xanh chấn động, bắn tứ tung.
Lập tức có quang mang chói mắt giống như mặt trời, hoặc giống như trăng sáng từ từ xuất hiện trong mắt mọi người.
Trong quang mang có vô số thân ảnh, có thân ảnh hùng vĩ, có thân ảnh vạm vỡ, có thân ảnh nhìn qua hùng hồn, mạnh mẽ.
Có thân ảnh khổng lồ giống như ma thần, có hỗn độn hung thú hung hãn, còn có thân ảnh giống như đại thụ che trời, cũng có thân ảnh giống như núi sông... Có vô số thân ảnh kỳ lạ.