Âm thanh lạnh nhạt sắc bén vang lên, đạo chỉ ấn hỗn độn kia rơi vào trong mi tâm của Thần Linh Thánh Vương, chỉ ấn đánh xuống, đồng tử Thần Linh Thánh Vương co rút lại, ánh mắt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi, khϊếp sợ, tuyệt vọng, oán hận.
Sau đó Thần Linh Chân thân khổng lồ kia, bắt đầu từ mi tâm rạn nứt, giống như là thân hình bị ăn mòn, liên tiếp hóa thành hư vô, hóa thành hỗn độn, căn bản không có sức chống cự một chút nào.
Khi tất cả hóa thành hư vô, trên Bất Tử Bất Diệt Thiên Thầ thể cực lớn trên không trung kia có quang mang hỗn độn màu tím tàn ra. Lục Lâm Thiên khẽ phất tay một cái, biển hỗn độn màu tím tiêu tán ở trong Linh Vũ thế giới. Một đạo quang mang chữ vạn màu vàng định trốn chạy, thế nhưng lại bị giữ lại trên không trung.
Bất Tử Bất Diệt Thiên thần thể khổng lồ đứng sừng sững trên không trung, hàng ức vạn sinh linh trong Linh Vũ thế giới cùng với chủ nhân của các thế giới hỗn độn, cho dù là ai lúc này cũng có thể nhìn ra, lúc này Thần Linh Thánh Vương kia đã triệt để vẫn lạc.
- Thành công một nửa.
Đế Phách Thiên nhìn thân hình khổng lồ trên không trung, trên thân ảnh gầy gò bá đạo lúc này trong mắt hiện lên sự vui vẻ, thế nhưng lại lập tức chuyển thành ngưng trọng.
- Ngũ Hành đại đế, Linh Vũ thế giới ta lớn mạnh.
- Linh Vũ thế giới ta lớn mạnh.
Người trong Linh Vũ thế giới bắt đầu quát lên từng tiếng, âm thanh hội tụ lại một chỗ, cuối cùng hội tụ thành tiếng vang kinh người cuồn cuộn, giống như sấm sét.
Lúc này đạo thân ảnh khổng lồ đang đạp không đứng lơ lửng kia lại một lần nữa tạo ra kỳ tích, bảo hộ cả Linh Vũ thế giới, đạo thân ảnh khổng lồ kia đủ để khiến cho hàng ức vạn sinh linh run rẩy, đó là tồn tại trước nay chưa từng có.
Bất Tử Bất Diệt Thiên Thần thể đứng sừng sững trên không trung, quang mang hỗn độn chấn động, cuối cùng hóa thành nam tử mặc áo bào xanh cao ngất quen thuộc, mắt nhìn mảnh bừa bộn một năm qua trong Linh Vũ thế giới, cảnh tượng máu chảy thành sông, tiếng kêu thảm thiết ngập trời cùng với khí tức huyết sát, vẫn còn tràn ngập trong không gian mà chưa tiêu tán đi.
Sau đó Lục Lâm Thiên nhìn lên trên trời xanh, ánh mắt trầm xuống, dường như đang suy tư chuyện gì đó.
Cơ hồ tất cả sinh linh ngẩng đầu, không có quấy rầy, chỉ lẳng lặng nhìn qua nam tử mặc áo bào xanh kia.
Rốt cuộc dưới hàng ức vạn ánh mắt chăm chú nhìn vào, Lục Lâm Thiên từ từ ngẩng đầu nhìn lên trời xanh, trường bào màu xanh không gió mà bay, miệng thì thào nói:
- Hạo kiếp mặc dù đã bị phá, thế nhưng lại khó bảo toàn thiên địa luân hồi, không bằng cứ làm như vậy.
Dứt lời, lấy quanh thân Lục Lâm Thiên làm trung tâm, khí tức hỗn độn hùng hậu lan tràn ra rồi lập tức phóng lên trời, giống như là mặt trời mọc lên ở phía đông. Trong nháy mắt bao phủ Linh Vũ thế giới, sau đó bay thẳng lên trời xanh, bay thẳng tới ngân hà, giống như một vị thần bay lên trời.
Khi quang mang hỗn độn mở trời xanh, trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện hơn một ngàn quang mang chữ vạn lơ lửng, đây chính là bổn nguyên của thế giới hỗn độn của hơn một ngàn chủ nhân thế giới hỗn độn bị đánh khi trước, tất cả đều hiển hiện.
Không ít ánh mắt có chút nóng bỏng nhìn vào từng đạo hỗn độn bổn nguyên kia, ai cũng hiểu, nếu như ai có đủ khả năng dung hợp hỗn độn chi nguyên của những chủ nhân thế giới đã vẫn lạc kia lưu lại là có thể trở thành chủ nhân thế giới hỗn độn, đó chính là mơ ước của hàng ức vạn sinh linh trong trời đất này.
Vô số hỗn thế giới chi nguyên lơ lửng, trường bào màu xanh trên người Lục Lâm Thiên tung bay, khí tức hỗn độn dần dần bao phủ trời xanh, che đi ngân hàn đang sáng chói ở chỗ sâu trên trời xanh.
Ầm ầm.