Truyện Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full) : chương 1114: phá vỏ ra

Trang chủ
Kiếm Hiệp
Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)
Chương 1114: Phá vỏ ra
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Bốn giọt Kim huyết, nếu Dương Khai dựa vào tĩnh tọa tu luyện thì phải mất mười hai tháng, cũng tức là một năm tròn, mới có thể dùng thánh nguyên tích lũy chuyển hóa ra bốn giọt Kim huyết.

Thần Thụ chỉ cần một thời gian ngắn đã hấp thụ sạch sẽ.

Dương Khai đang định hỏi han tình hình thì Thần Thụ truyền tin tới:

- Ừm... Hình như ta sắp sửa phải ngủ tiếp rồi.

- Nghĩa là sao?

Dương Khai ngạc nhiên, thầm nghĩ không lẽ sinh cơ trong Kim huyết quá nhiều, đến mức Thần Thụ chịu không nổi?

- Đây là chuyện tốt, ta nghĩ đến khi tỉnh lại, ta sẽ thăng cấp, ngươi không cần phải lo, nếu ngươi có thời gian thì hãy trông chừng thử hai hòn đá đen đó, hình như chúng có chút vấn đề.

Thần Thụ nói rồi quả nhiên chìm vào giấc ngủ, bất kể Dương Khai có gọi thế nào cũng không thấy hồi âm.

Thần Thụ cũng có thể thăng cấp? Vẻ mặt Dương Khai đầy cổ quái, có điều nếu nó đã nói vậy thì chắc là không sai, Dương Khai không khỏi lấy làm mong đợi, cũng không biết đến khi Thần Thụ tỉnh lại thì sẽ có thay đổi như thế nào.

Hiện giờ điều khiến hắn chú ý là câu nói cuối cùng của Thần Thụ trước khi ngủ, nó bảo hắn đi xem thử hai hòn đá đen nọ.

Lúc này Dương Khai mới nhớ ra, đã lâu lắm rồi hắn không đi quan sát hai hòn đá kỳ quái đó rồi, kể từ sau khi bỏ ra lượng lớn thánh tinh để mua vô số khoáng thạch quý hiếm ở Thủy Nguyệt Tinh làm thức ăn cho chúng, hắn hoàn toàn quên mất hai hòn đá đen kịt này.

Hắn vội vàng đắm chìm tâm thần, kiểm tra bên trong Ma Thần Bí Điển.

Vừa nhìn, Dương Khai liền trợn trừng mắt.

Đống khoáng thạch như núi đã biến mất hoàn toàn, tinh hoa trong đó đã bị hai hòn đá hấp thụ hoàn toàn, chỉ còn lại một ít tạp chất, và trong tạp chất đó, có một luồng sinh cơ khá rõ ràng truyền ra, thậm chí Dương Khai còn nghe thấy tiếng tim đập mạnh có quy luật rõ rệt.

Chuyện gì thế này?

Dương Khai vạch đống tạp chất ra, lập tức nhìn thấy hai hòn đá đen, hai hòn đá này hiện giờ có chút gì đó đổi khác, từ đó tản mác ra sức sống bừng bừng, nhưng chỉ có một trong hai là truyền ra tiếng tim đập.

Thứ này là vật sống? Dương Khai có chút không dám tin, liền lấy hai hòn đá ra, đặt trước mặt.

Cẩn thận quan sát, hắn nhanh chóng lộ vẻ chấn động.

Lúc này, từ trong hòn đá có tiếng tim đập đang truyền ra từng hồi nhu động chậm rãi, dường như có vật sống nào đó đang ở bên trong, trên bề mặt hòn đá là từng đường hoa văn rõ ràng nhìn phức tạp như kinh mạch trong cơ thể con người.

Nhìn qua, nó như cái bụng to của một thai phụ, và trong bụng đang ấp ủ một sinh mạng mới!

Hòn đá còn lại thì không như vậy, nó không có tiếng tim đập, nhưng sức sống nó tỏa ra lại rõ rệt không kém.

Dương Khai nhìn ngẩn ngơ, nhất thời không biết nên làm sao cho phải.

Tuy hắn đã có hai hòn đá này nhiều năm rồi, nhưng vẫn hoàn toàn không biết gì về bí mật của chúng.

Hắn lập tức nhớ lại ời mà Quỷ Tổ nói với mình lúc ở đại lục lơ lửng.

- Hãy nuôi dưỡng chúng cho tốt vào, rồi sẽ có một ngày ngươi được bất ngờ.

Quỷ Tổ là cường nhân Hư Vương Cảnh, đã sống được hai nghìn năm, kiến thức rộng rãi, lão biết hai hòn đá này là thứ gì, nhưng khi đó quan hệ giữa hắn và lão không hòa thuận cho lắm, nên hắn cũng không hỏi, Quỷ Tổ cũng chẳng chủ động cho hắn biết, nên cho tới bây giờ, Dương Khai vẫn mù tịt về chúng.

Hai hòn đá đen đều mang theo tới đây từ Thông Huyền đại lục, nếu Quỷ tổ biết chúng là gì, thì tức là chúng vốn là vật trong Tinh Không, chỉ có điều không biết tại sao lại lưu lạc đến Thông Huyền đại lục, bây giờ đã đến thời khắc bất ngờ đó hay chưa?

Dương Khai khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển công pháp, tâm thức vừa chú ý vào động tĩnh phía Dương Viêm, vừa quan sát hai hòn đá.

Thời gian thấm thoắt trôi đi, mới đó mà đã mười ngày.

Hai hòn đá cũng chẳng có thay đổi gì lớn, Dương Khai đợi tới mức mất kiên nhẫn, hắn rất nóng lòng muốn biết, hai hòn đá này rốt cuộc ẩn chứa bí mật gì, trong đó có phải có vật sống thật hay không.

Ngẫm một lúc, Dương Khai cẩn thận trích ra một giọt Kim huyết, nhỏ lên hòn đá có tiếng tim đập.

Nếu Kim huyết của hắn đã có sức sống khổng lồ, có thể khiến Thần Thụ rơi vào trạng thái ngủ say tiến hóa, thì không lý nào lại không có tác dụng với hòn đá này.

Kim huyết vừa nhỏ lên, tiếng tim đập trong hòn đá đó quả nhiên mạnh hơn rất nhiều, Kim huyết thấm vào trong, khiến cả hòn đá tỏa ra kim quang mãnh liệt.

Một chút thay đổi dễ thấy xuất hiện trên hòn đá, hoa văn trông như kinh mạch trên bề mạch bắt đầu nhúc nhích, cơ hồ có thứ gì đó sắp phá vỏ ra.

Dương Khai mắt không chớp, không chịu bỏ qua một chi tiết nào.

Răng rắc...

Một tiếng giòn tan vang lên, Dương Khai giật nảy cả mình, không khỏi lấy làm hồi hộp.

Trên hòn đá xuất hiện một vết nứt nhỏ, rất nhanh, vết nứt lớn dần, lan ra, chỉ trong một cái chớp mắt, cả hòn đá đã tách ra, để lộ thứ được bao bọc bên trong.

Dương Khai nhìn vào, lập tức há hốc miệng!

Cho dù đã có chút phỏng đoán, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, hắn vẫn không thể nào nói nên lời.

Trong hòn đá đen, thật sự có vật sống! Nó căn bản chính là một quả trứng, một quả trứng điên cuồng hấp thụ tinh hoa khoáng vật! Dương Khai nuôi nó nhiều năm đến vậy, hao phí vô số khoáng vật quý hiếm, cuối cùng cũng khiến thứ nó ấp ủ bên trong phá vỏ ra ngoài.

Giờ đây, một vật có màu xám ngồi ngay trước mặt Dương Khai, nhìn qua nó như một cái tượng gỗ, toàn thân toát lên một màu sắc cổ xưa, nó có tứ chi, có đầu, trên đó còn có ngũ quan rõ ràng.

Nó rõ ràng là một thạch đầu nhân, một thạch đầu nhân chỉ bằng bàn tay!

Trong lúc Dương Khai nhìn nó, nó chậm rãi đứng lên, có vẻ rất vất vả, lung lay lảo đảo, suýt nữa ngã lại xuống đất.

Dương Khai nhanh tay đỡ lấy nó. .

Truyện đề cử: Anh Rung Động Được Không?

Hai cánh tay của nó dài đến lạ, chạm tới mặt đất, hông hơi còng xuống, hai chân gấp khúc, thân hình tạo thành từ nhiều viên đá nhỏ, trông rất góc cạnh, lại có trình tự, tuy có ngũ quan, nhưng nhìn rất đần độn, cộng thêm động tác lóng ngóng của nó, nhìn nó chẳng khác thằng khờ.

Dương Khai nhìn mà ngây người.

Nó ngỡ ngàng quay đầu nhìn bốn phía, khi cặp mắt xám đó nhìn thấy Dương Khai, nó khựng lại một lúc.

Vì hấp thụ được một giọt Kim huyết của Dương Khai, nên hình như nó rất tò mò về hắn, hơn nữa cũng như Thần Thụ, Dương Khai nghĩ giữa hắn và nó có một mối liên hệ nào đó không thể tách rời.

Chỉ nhìn một chốc, nó không để ý Dương Khai nữa, mà vươn hai cánh tay dài nhặt lấy vỏ đá dưới đất cho vào mồm nhai.

Nhìn nó ăn ngon lành rồm rộp, Dương Khai thầm rên rỉ trong bụng.

Đây rốt cuộc là thứ gì?

Cái vỏ đá đen kịt đó, tuy Dương Khai chưa thử bao giờ, nhưng cũng biết nó vô cùng cứng, dù gì thì nó đã hấp thụ tinh hoa khoáng vật trong chừng ấy năm, trải qua bao nhiêu năm chắt chiu, không hề kém sức phòng ngự của bí bảo phòng ngự Hư cấp, thậm chí còn mạnh hơn không biết chừng.

Nhưng cái vỏ đá như vậy, trong mồm tiểu thạch nhân này lại mềm như đậu phụ.

Chỉ trong chốc lát, mấy mảnh vỏ đá đã bị nó ăn sạch không còn lại chút gì, ăn xong, tiểu thạch nhân này hình như có hơi mệt, bước chập chững về phía Dương Khai, bò lên bắp đùi hắn.

Dương Khai dịnh thử xem năng lực của nó thế nào, bèn giơ tay lên búng vào trán nó.

Tiểu thạch nhân lập tức biến thành hồ lô văng ra xa.

Dương Khai mặt tối sầm, thầm nghĩ mình nuôi dưỡng nhiều năm đến vậy, hao phí biết bao khoáng vật, vậy mà chỉ được thứ này thôi? Tuy là cứng, nhưng hình như không chịu nổi một đòn.

Tiểu thạch đầu nhân đứng dậy, lắc lắc đầu, rồi lại đi về phía Dương Khai, vất vả lắm mới tới được bên cạnh hắn, tiếp tục bò lên chân hắn.

Dương Khai dở khóc dở cười, lần này hắn không búng nó ra mà mặc cho nó bò lên người mình.

Nó cũng chẳng để ý gì, như thể chỉ cần ở trên người Dương Khai là được rồi, nó nằm ngửa ra, nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

Dương Khai nhìn nó, lắc đầu thở dài, hắn cũng chẳng ghét bỏ gì nó, chỉ là nó chưa được như hắn mong đợi mà thôi. Hắn những tưởng mình sẽ có được hai khoáng vật thượng hảo, vốn dĩ hắn định tiếp tục bồi dưỡng đến khi có thời cơ thích hợp, sẽ lấy hai hòn đá đó làm thành một bí bảo Hư Vương cấp, ai ngờ đâu lại nhảy ra một thạch đầu nhân.

Khiến hắn có hơi thất vọng.

Nhìn qua nhìn lại, Dương Khai chợt sững sờ, mắt dừng ở ngực của tiểu thạch đầu nhân, ở đó có một đồm sáng đỏ sậm thoắt ẩn thoắt hiện.

Hắn lập tức trút tâm thần vào Ma Thần Bí Điển, cẩn thận tìm kiếm.

Một lát sau, Dương Khai thu hồi tâm thần, vẻ mặt quái dị.

Cuối cùng hắn cũng hiểu được tại sao hai hòn đá này lại khác thường rồi, không ngờ Huyết Tinh thạch lại là nguyên nhân!

Quan sát qua vài ngày, Dương Khai cũng phát hiện ra một vấn đề, tiểu thạch đầu nhân này tuy có dấu vết sinh mạng, xem như là một loại sinh linh, nhưng lại không có nhiều tư duy, nó không giống Thần Thụ, trí tuệ của nó rất kém, tất cả đều hành động dựa vào bản năng, ngoài ra còn có mệnh lệnh của Dương Khai.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Kiếm Hiệp    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Lâm Tiếu không phải cô nương.
Bạn có thể đọc truyện Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full) Chương 1114: Phá vỏ ra được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close