Truyện Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full) : chương 1429: người già thành tinh.

Trang chủ
Kiếm Hiệp
Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)
Chương 1429: Người già thành tinh.
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Lúc đó Dương Khai vẫn không hiểu là vì sao, hiện tại nhìn thấy hai nữ tử Thẩm Thi Đào và Lục Oánh đứng cạnh hắn, trong lòng lập tức hiểu rõ. Hẳn là do Thẩm Thi Đào Và Lục Oánh mở miệng thỉnh cầu rồi. Hai nàng quả nhiên là người có ơn tất báo, hơn nữa nam tử trung niên này của Càn Thiên Tông cũng là người không tồi, nếu không ngày đó ở Long Huyệt Sơn, lão đã không âm thầm giúp mình, mặc dù chỉ có một lần, nhưng Dương Khai vẫn ghi nhớ trong lòng.

Dù sao lúc đó ai cũng thấy Long Huyệt Sơn không vừa mắt, lão có thể trượng nghĩa xuất thủ, cũng coi như là người ân oán phân minh rồi.

- Thẩm cô nương và Lục Oánh cô nương cũng cùng vào đi. Dương Khai hướng bên đó hét to. Thẩm Thi Đào và Lục Oánh nét mặt vui vẻ, gật đầu không ngừng, theo sát phía sau Mặc Vũ bay về phía bên này.

Dù sao cửa khoang Phi Sa Chiến Toa không đóng, lát sau, Đại Diên và ba người của Càn Thiên Tông đã cùng nhau đi vào trong, đợi sau khi nhìn rõ thế cục bên trong, Mặc Vũ biến sắc, vội vàng hướng đến Diệp Tích Quân hành lễ, học theo Tiền Thông và Phí Chi Đồ nghiêm chỉnh ngồi xuống.

Bên ngoài Chiến Toa truyền đến thông điệp cuối cùng của Dương Khai, chốc lát, Dương Khai cũng lách mình tiền vào trong Phi Sa Chiến Toa, đợi sau khi hắn đi vào, phi hành bí bảo cổ quái này liền hơi chao đảo, chưa vào đến phía trong bức tường chắn lửa đã biến mất không thấy. Bên ngoài Lưu Viêm Sa Địa, vô số cường giả sắc mặt tái nhợt, oán hận nhìn Lưu Viêm Sa Địa, lại không thể làm gì.

Vừa rồi nhìn thấy bộ dạng ngông cuồng của Dương Khai, rất nhiều người muốn xông lên hạ thủ với hắn, nhưng hai người Mạc Tiếu Sinh và Thành Bằng Huyên đều không ra tay, bọn họ chỉ có thể cứ thế án binh bất động, dẫn đến hiện tại bỏ lỡ cơ hội, đối phương đã tháo chạy vào trong Lưu Viêm Sa Địa, muốn đuổi theo cũng không kịp nữa rồi.

- Mạc trưởng lão, tiểu tử kia quá mức không coi ai ra gì, chẳng lẽ chuyện hôm nay cứ như vậy thôi? Một đại hán thân hình khôi ngô bước lên phía trước, vẻ mặt không cam lòng nhìn Mạc Tiếu Sinh.

Người này cũng không phải là vô danh, cảnh giới tu vi không thấp, mấy năm trước vừa tấn thăng lên Phản Hư tam tầng cảnh, là một tông chủ tông môn nhị tuyến. Mặc dù là nhân vật tông chủ có cấp bậc, nhưng khi đối mặt với đại trưởng lão của Chiến Thiên Minh, thân phận của hắn vẫn thấp hơn một bậc, dù sao Chiến Thiên Minh cũng không phải là tông môn hắn có thể so sánh được.

- Lan tông chủ muốn thế nào? Mạc Tiếu Sinh lạnh nhạt liếc hắn một cái, biểu tình không vui không giận.

- Lan mỗ nuốt không trôi cục tức này. Tông chủ họ Lan oán hận nói.

- Nếu Lan tông chủ thực sự không nhịn được. Không ngại thử tấn công Lưu Viêm Sa Địa, nói không chừng có thể phá vỡ được bức tường chắn lửa này, lúc đó lão phu nhất định dốc toàn bộ lực lượng của Chiến Thiên Minh, giúp Lan tông chủ lấy đầu tiểu tử kia. Nghe Mạc Tiếu Sinh nói như vậy, tông chủ họ Lan kia không những không vui, ngược lại mặt biến sắc, vội vàng xua tay nói:

- Mạc trưởng lão chê cười rồi, Lưu Viêm Sa Địa này từ xưa đến nay là cấm địa của U Ám Tinh ta, chưa đến lúc mở ra không ai có thể đi vào trong, Lan mỗ làm sao có thể phá vỡ bức tường chắn lửa này được?

- Đã như vậy, không cần nói được nói mất, chẳng có ý nghĩa gì! Mạc Tiếu Sinh hừ lạnh một tiếng.

Tông chủ họ Lan ăn phải cái đinh không mềm không cứng, sắc mặt vô cùng lúng túng, chỉ đành lui xuống một bên, tâm tình phiền muộn. -Mạc huynh, xem ra chúng ta cũng chỉ có thể hư tình giả ý rồi.

Thành Bằng Huyên chau mày, thở dài nói. -Đúng vậy, Mạc mỗ cũng có ý này, vì kế hoạch hôm nay, hay là nghĩ cách để vào Lưu Viêm Sa Địa, nếu không một khi đợi đến lúc Đế Uyển mở ra, nhât định sẽ mất đi cơ hội tốt, đừng nói đến cái gì mà Lăng Tiêu Tông…hừ, ngày sau còn dài. Hôm nay nhường hắn một bước cũng không sao, ngày khác đòi lại hắn gấp đôi là được.

- Mạc huynh nói có lý, đã như vậy, vậy chúng ta cũng không đợi ở đây chọc hắn tức giận, nhỡ đau tiểu tử này đem chiến hạm Hư Vương Cấp mở ra, chạy đến Lôi Đài Tông ta… Thành bằng Huyên nói đến đây, nhịn không được rùng mình một cái, vội vàng hướng về phía đệ tử môn hạ nhà mình hô to mấy tiếng. Dẫn đầu lui ra ngoài trước. Mạc Tiếu Sinh cũng hành động như thế. Nhìn hai đại cự đầu nén giận mà nhượng bộ, các thế lực khác nào dám còn lưu lại nơi đây? Rối tít kêu gọi đồng bạn cùng đệ tử, ầm ầm rút lui ra ngoài, thẳng đến tận ngoài trăm dặm. Vô số võ giả lúc này mới dừng bước.

Cùng lúc đó, bên trong Phi Sa Chiến Toa, Dương Viêm nhìn chằm chằm vào la bàn ánh sáng trước mặt, khóe miệng cười cười nói: -Quả nhiên, bọn họ đều rút lui rồi, đã ở xa ngoài trăm dặm.

- Lựa chọn sáng suốt. Dương Khai cười lạnh một tiếng, dường như đối với màn này sớm đã có dự liệu. Cũng không phải là Dương Khai có thể biết trước, chỉ là hôm nay Lăng Tiêu Các bày ra gì đó, quả thực là khiến bọn họ không thể không đưa ra quyết định như vậy. Không nói đến việc Lăng Tiêu Tông tọa lạc bên trong Lưu Viêm Sa Địa, vô ưu vô lo, hoàn toàn không phải lo lắng sẽ bị người khác tấn công hơn nữa bản thân Lăng Tiêu Tông còn có thể mượn trợ giúp của chiến hạm Hư Vương Cấp làm uy hiếp.

Chỉ cần điểm này, thì không ai dám trêu chọc nữa. Dù sao một khi đã trêu chọc, bản thân lại không có cách nào tấn công tổng đà của người khác, ngược lại còn cả ngày lo lắng sợ bị chiến hạm Hư Vương Cấp quấy rầy. Loại mua bán lỗ như vậy ai dám làm? Chỉ đành chịu đòn mà không cách nào đánh trả, đây chính là tiết tấu bị thua. Lại nói chiến hạm Hư Vương Cấp kia, còn có thể tồn tại rất lâu.

Nhờ nó, U Ám Tinh hoàn toàn có thể khôi phục được liên lạc với ngoại giới, võ giả Phản Hư tam tầng cảnh đỉnh phong nếu dùng nó để ra khỏi U Ám Tinh, thoát khỏi áp chế thiên địa pháp tắc nơi đây, hướng về ngôi sao khác, liền có cơ hội đột phá đến Hư Vương Cảnh.

Mạc Tiếu Sinh, Thành Bằng Huyên, Phong Bà Tử người nào mà không có suy nghĩ? Người nào không muốn trở thành hành khách của chiến hạm Hư Vương Cảnh? Bọn họ những người này, đều là những cường giả bị vây tại đỉnh của Phản Hư Cảnh nhiều năm rồi, tâm nguyện của cuộc đời này chính là đột phá đến Hư Vương Cảnh, giờ đây có cơ hội bày ngay trước mắt, tự nhiên là hung hăng muốn bắt lấy.

Có thể nói, nếu không có trận chiến Long Huyệt Sơn, lúc này bọn họ khẳng định sẽ trăm phương nghìn cách tạo quan hệ tốt với Lăng Tiêu Tông, tạo quan hệ tốt với Dương Khai.

Đáng tiếc trận chiến Long Huyệt Sơn khiến bọn họ và Lăng Tiêu Tông trở mặt với nhau, mấy thế lực lớn đều tồn tại có uy tín danh dự, tự nhiên lúc này ngại ngùng mà hạ thấp tư thái, thật sự phải làm như vậy, sau này sẽ biến thành trò cười, mấy người Mạc Tiếu Sinh và Thành Bằng Huyên chỉ có thể rút lui mà cầu lần khác, tận lượng ổn định Lăng Tiêu Tông trước, không đi xúc phạm tông môn mới thành lập này và lợi ích cùng tinh thần của Dương Khai, sau đó từ từ mưu đồ.

Sau này nếu có cơ hội hóa giải ân oán, vậy thì đó là chuyện không thể tốt hơn. Nếu không cách nào hóa giải, bọn họ cũng không ngồi nhìn Lăng Tiêu Tông lớn mạnh, nhất định sẽ trăm phương nghìn cách đem nó nhổ cỏ tận gốc. Người già thành tinh, bọn họ có thể trong thời gian rất ngắn phân tích rõ ràng quan hệ lợi hại, nếu không chỉ dựa vào cảnh cáo của Dương Khai, há có thể khiến bọn họ rút lui ra ngoài trăm dặm. Hết thảy nguyên do, đều là vị trí hôm nay của Lăng Tiêu Các và tồn tại của chiến hạm Hư Vương Cảnh.

Đối với chuyện này, trong lòng Dương Khai cũng hiểu rõ, cho nên mới biểu hiện cứng rắn cường thế vô cùng như vậy. Tốc độ của Phi Sa Chiến Toa mặc dù rất nhanh, nhưng diện tích Lưu Viêm Sa Địa chiếm cứ cũng là xa xỉ, phải đến nửa ngày sau, chiến toa mới đến được trước sơn môn Lăng Tiêu Tông Đợi đến khi Dương Viêm mở cửa khoang chiến toa, cùng Diệp Tích Quân dẫn đầu đi ra ngoài trước, Tiền Thông, Phí Chi Đồ và Mặc Vũ cùng những người còn lại mới lần lượt đi ra, nguyên một đám người hít thở không khí.

Vừa rồi ở trong chiến hạm, không khí thật là quá mức bị đè nén. Bọn họ đều là người đứng đầu trong tông môn của mình, cũng là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh trên U Ám Tinh, nhưng khi đối mặt với Diệp Tích Quân, đều không tự chủ được mà cúi đầu, căn bản không dám có bất kì hành động phóng túng nào, đến nói chuyện cũng đều cẩn thận từng li từng tí.

Cho đến lúc này ra khỏi chiến toa, mấy người mới có cảm giác tốt hơn, nhưng rất nhanh, bọn họ lại lập tức trợn mắt há mồm, nguyên một đám trợn tròn con ngươi, vẻ mặt chấn động không thể tin được. Nơi đó hàng vạn bậc thang bạch ngọc rộng lớn cùng linh khí thiên địa nồng đậm, khiến cho mấy người bọn họ cho là bản thân đã không còn ở U Ám Tinh nữa rồi.

- Đây… Tiền Thông há miệng thở dốc, cũng không biết nghĩ muốn cái gì, chỉ thốt ra một chữ rồi không nói gì thêm. -Chư vị tiền bối, đây chính là tổng đà của Lăng Tiêu Tông, chư vị thấy thế nào?

Dương Khai đứng ở một bên, híp mắt cười giới thiệu. Mấy người Tiền Thông liếc hắn một cái, dường như không còn lời nào để nói, thật lâu sau, Tiền Thông mới nói:

- Tiểu tử ngươi hà tất phải khoe khoang trước mặt bọn lão phu, nơi nồng đậm linh khí thế này, từ trước đến giờ lão phu chưa từng thấy qua.

- Không sai, ở đây đơn giản có thể nói là nơi tu luyện tốt nhất trên U Ám Tinh.

Mặc Vũ cũng ngưng trọng gật đầu, nét mặt hâm mộ, tổng đà Càn Thiên Tông của hắn cũng tọa lạc trong sơn mạch, linh khí nồng đậm, nhưng so sánh với nơi đây, thì kém rất nhiều, đây mới chỉ là bên ngoài sơn môn, cũng không hề kém so với mấy điện luyện công của Càn Thiên Tông, nếu thật sự đi vào bên trong, thì còn đến đâu nữa?

- Bên này mời! Dương Khai nói một tiếng, dẫn mọi người tới điện tiếp khách. Cung điện này là nơi chuyên để đón tiếp khách quý của Lăng Tiêu Tông, mà mấy người Tiền Thông cũng tính là nhóm khách đầu tiên của Lăng Tiêu Tông, Dương Khai đương nhiên sẽ không lãnh đạm.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Kiếm Hiệp    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Lâm Tiếu không phải cô nương.
Bạn có thể đọc truyện Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full) Chương 1429: Người già thành tinh. được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close