Truyện Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full) : chương 2280: duyên phận
Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)
-
Lâm Tiếu không phải cô nương
Chương 2280: Duyên phận
- Dương thiếu uống nước. Sau khi nói xong bàn tay trắng nõn khẽ phất, lập tức trên bàn xuất hiện một mâm đựng trái cây, trên đó bày những thứ quả tươi non thơm mọng, nàng mỉm cười nói: - Những thứ này là thiếp từ Thiên Diệp Tông mang ra, cũng không biết có hợp khẩu vị Dương thiếu hay không, mong Dương thiếu không chê. Dương Khai lập tức biểu tình cổ quái, hắn cho tới bây giờ chưa từng được hầu hạ chu đáo như vậy, âm thầm cảm thấy Diệp Tinh Hàm này nếu là làm nha hoàn nhất định là sẽ rất được việc. - Nàng cứ như vậy là có ý gì? Dương Khai gương mặt cảnh giác nhìn nàng: - Nàng không phải là đã coi trọng ta rồi chứ? Nói cho rõ đã, tuy rằng ta anh tuấn tiêu sái ngọc thụ lâm phong, được hàng ngàn vạn thiếu nữ thiếu phụ yêu thích… Hắn hất đầu lời nói liền chuyển, trầm giọng nói: - Nhưng ta là người đã có gia thất, khuyên nàng đừng có tư tưởng không an phận. Diệp Tinh Hàm bị lời hắn làm đỏ mặt khẽ mắng: - Dương thiếu nói cái gì vậy… Nàng dở khóc dở cười, chưa từng thấy ai tán dương mình không biết xấu hổ như vậy. - Hả? Không phải như thế sao? Dương Khai thần tình ngượng ngùng cười khan hai tiếng nói: - Chỉ đùa chút thôi nàng không cần để ý. Khi nói chuyện hắn đưa tay cầm một linh quả trên bàn đưa vào miệng ăn, cảm giác mùi vị cũng không tệ lắm liền liên tục gật đầu nói: - Nói đi, muốn ta luyện đan gì? - Cái gì? Diệp Tinh Hàm bị hắn hỏi cho hồ đồ gương mặt mờ mịt, Dương Khai cười nói: - Nàng từ sau khi nhận ra ta liền một mực đi theo ta còn ân cần chu đáo như vậy, chỉ thiếu chút nữa là lấy thân báo đáp, chẳng lẽ không đáng yêu cầu ta làm việc hay sao? - Đúng vậy. Diệp Tinh Hàm nhẹ nhàng gật đầu - Chẳng lẽ không muốn ta luyện đan? Diệp Tinh Hàm bừng tỉnh ngộ mỉm cười nói: - Thuật luyện đan của Dương thiếu xuất thần nhập hoá, đến tuyệt thế linh đan như Thái Diệu Đan còn có thể luyện hoá thành công. Thiên tư trên con đường này không có người thường sánh kịp. - Tuy là nịnh bợ nhưng nói được lắm. Dương Khai cười hắc hắc. Diệp Tinh Hàm nói: - Nhưng thiếp tìm Dương thiếu cũng không phải muốn mời người luyện đan. - Vậy nàng muốn gì? Dương Khai nhướn mày cảnh giác.
- Dương thiếu nói đùa, thiếp sợ là không có phúc này. - Ta cùng Cung Văn Sơn tiểu tử kia cũng chỉ có duyên gặp một lần, không quen biết. Lời hắn nói hắn tự chịu trách nhiệm, không liên quan đến việc của bổn thiếu. Diệp Tinh Hàm thở dài buồn bã nói: - Dương thiếu quả thực không chịu giúp đỡ sao. Nàm khẽ cắn đôi môi mỏng bộ dạng đáng yêu.
Danh Sách Chương: