Truyện Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full) : chương 2842: phong cảnh trên cao rất đẹp
Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)
-
Lâm Tiếu không phải cô nương
Chương 2842: Phong cảnh trên cao rất đẹp
Gầm lên, A Hổ một búa chém về phía Vu Đồ.– Cút! Vu Đồ cũng không quay đầu, chỉ quát lớn một tiếng, sóng khi thấy bằng mắt thườngtừ chân lan ra, ẩn chứa lực lượng xung kích mạnh mẽ, bởi vì A Hổ bị sóng khi chạm vào liềnnháy mắt bay vọt lên cao như tờ giấy, rồi rơi thẳng xuống đất.Đồng thời, Vu Đồ đã nắm lấy một cây trường mâu thép, tay dùng sức, cả núi vũ khí rung lên,có một nửa số vũ khí bay lên không, nhìn phương hướng rõ ràng là bay về phía những chiếnsĩ do Vu Đồ dẫn đầu.Người Vu Đồ Bộ thấy thế mừng rỡ không thôi, vẻ mặt hưng phấn chuẩn bị nghênh đón vũkhí rơi xuống.Nhưng vào lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện trên núi vũ khí, cũng không thấyhắn có động tác gì, hơn ngàn món vũ khí bay lên lại như bị núi lớn đè xuống, toàn bộ rơi trởxuống, va chạm vào nhau phát ra tiếng leng keng.Ở trên không, Dương Khai nhìn Vu Đồ, vẻ mặt châm chọc: – Cướp đồ hả?Vu Đồ mặt đỏ lên, giải thích:– Làm gì mà cướp? Bốn Vu đã nói, mọi người đều là Nam Man Bộ, bổn Vu chỉ là muốn chia sẻgiúp người thôi, ngươi không cám ơn bốn Vu thì thôi, lại còn muốn làm xấu danh dự bổn Vu,lá gan Vu Ngưu ngươi thật không nhỏ.Dương Khai cười vì: – Ta lại chưa đồng ý cho ngươi chia sẻ gánh nặng mà.Vu Đồ lắc đầu:– Ngươi có muốn hay không cũng không sao, trước giờ bổn Vu thích giúp người, mau tránhra, đừng không biết điều!Dương Khai kinh ngạc nói:– Vu Đồ ngươi có đắp da mặt không? Trợn mắt nói dối như thế, ngươi cũng không đỏ mặt?Vu Đồ quả nhiên đỏ mặt, nhưng vẫn cứng rắn nói:– Được được được, tiểu tử ngươi không biết thức thời, bổn Vu là Đại Vu Sư thượng phẩm, cótrách nhiệm cùng nghĩa vụ dạy người hiểu rõ hiện thực.Nói rồi, hắn liền phát ra chú ngôn, vung tay, Vu lực tuôn trào, hai sợi xích Vu lực nhìn thấybằng mắt thường liền cuốn lấy Dương Khai, hết sức bất ngờ liền trói nghiến lấy Dương Khai.Hắn không khỏi cười ha ha, lên mặt nói:– Nhớ kỹ, bây giờ ngươi không nhìn rõ hiện thực sẽ chỉ mất mặt, nhưng lên chiến trường màkhông nhìn rõ hiện thực thì sẽ mất mạng, bởi vậy không cần cám ơn ta, đây là chuyện bổnVu phải làm.Nói rồi, tay mạnh mẽ dùng sức, nhìn có vẻ muốn kéo Dương Khai khỏi không trung.Nhưng hắn lập tức biến sắc, bởi vì dưới động tác của hắn, Vu Ngưu ở trên núi vũ khí vẫnkhông hề động đậy, cười hì hì nhìn hắn, như bị lực lượng nào đó đóng đinh một chỗ.Trong lòng hơi cả kinh, bản năng cảm thấy không đúng.
Đối phương chỉ là Đại Vu Sư hạphẩm, kém mình tới 2 tiểu cảnh giới, nếu đã bị mình trói buộc, làm sao có thể ngăn cảnđược lực lượng của mình?Hắn vẫn không tin, liền thử lần nữa, lại hoảng sợ phát hiện không có hiệu quả.Hắn như không phải trói một Đại Vu Sư hạ phẩm, mà là cả một ngọn núi lớn, hai lần dùngsức không có kết quả, cũng làm hắn đỏ hết cả mặt.Rất nhiều tộc nhân vây xem đều mờ mịt, không rõ Vu Đồ này đang làm cái gì, càng có mấyĐại Vu Sư nháy mắt ra dấu với Vu Đồ, ra hiệu hắn mau kết thúc trò hề này đi.Trước đó mấy người bọn họ tụ tập thảo luận, cảm thấy biện pháp tốt nhất để phá giải cụcdiện hiện tại chính là làm Vu Ngưu xấu mặt, hắn mang tới mấy ngàn món vũ khí là sự thật,thu hút rất nhiều chiến sĩ Man tộc mạnh mẽ chú ý, cũng dẫn tới bọn họ muốn gia nhập.Nhưng hứng thú này xây dựng trên cơ sở vũ khí, nếu để các tộc nhân thấy Vu Ngưu nàykhông chịu nổi một đòn, vậy những người chuẩn bị gia nhập vào hắn cũng sẽ có tính toán khác.Vũ khí dĩ nhiên mê người, nhưng một Đại Vu Sư thực lực thấp kém, vậy thì không đáng giao phó tính mạng.
Nên biết, tiếp theo Man tộc phải đối mặt với huyết chiến sinh tử, một thủ lĩnh Đại Vu Sư mạnh mẽ, càng thêm đảm bảo an toàn hơn những vũ khí đó.
Cho nên Vu Đồ mới nhảy ra gây chuyện, cố ý đánh với Dương Khai.
Chuyện này không thể bỏ qua, nếu như vậy là nhận thua, vậy uy vọng của hắnnhất định sụt giảm, vậy không cần thu nhận người nữa.– Bao vây chúng cho ta! Vu Đồ quát lớn.Vừa dứt lời, ào ào, gần 2000 Man tộc xông ra, trải vòng quanh, bao vây hơn ngàn người doDương Khai dẫn đầu.Các Đại Vu Sư khác thấy vậy, cũng im lặng vung tay, 1500 người dưới trướng cũng tụ tập lại.Thoáng cái, ba bốn ngàn người nghe lệnh tụ tập, đám người A Hổ căng thẳng, nắm chặt vũkhí trong tay.Những người khác vây xem thấy thế, lập tức hiểu được chuyện lần này sẽ không dễ dàngkết thúc, vội vàng tránh sang một bên, nhường sân cho hai bên khai chiến.
Danh Sách Chương: