Truyện Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full) : chương 2851
Còn trên trăm tộc nhân bị ma hóa đều là những người yếu kém nhất. Còn sau khi Dương Khai thi pháp Thị Huyết Thuật, khí huyết lực sẽ bành trướng gấp hai ba lần, đủ để bức tất cả ma khí xâm nhập trong cơ thể ra ngoài. Trước đó Dương Khai cũng chỉ định thử một chút, không nghĩ tới lại có hiệu quả tốt như vậy. Hiện tại xem ra, nếu ngay lúc ma khí bắt đầu khởi động liền dùng Thị Huyết Thuật cho các tộc nhân, tăng huyết khí lực của bọn họ lên hẳn là sẽ không có ai bị ma khí ăn mòn. Man tộc bên này hiểu biết quá ít về ma khí, tin tức có thể dùng quá ít. Thời điểm Ma dân xâm lấn, bốn bộ lạc bị diệt, bốn bộ lạc lớn không một người nào có thể may mắn thoát khỏi, đương nhiên không có quá nhiều tin tức truyền tới, mà sau khi bốn vị Vu Thánh ra tay, lại trực tiếp tìm tới kẻ mạnh nhất của Ma tộc, trận đại chiến đó không phân biệt được cao thấp. Trước khi đi từ Vương Thành, Vu Đãng cũng nói: cần các Đại Vụ Sự trong chiến đấu tìm nhược điểm của Ma dân.
Mà bây giờ, Dương Khai có cảm giác như mình đã tìm được một phương pháp khắc chế ma khí. Chỉ là nếu thi pháp Thị Huyết Thuật quá nhiều lần, thì dù là tộc nhân cường tráng mấy đi nữa, cũng không tránh khỏi chuyện tổn thọ… nhưng xét cho cùng cũng đáng giá, vì sự sống chết trước mắt, ai còn quản được điều này? Suy nghĩ một hồi, Dương Khai lại cảm thấy có điều không đúng. Nếu đơn thuần là khí huyết lực có thể chặn ma khí ăn mòn, thì năm đó Phong Lâm Thành bị ma khí vây thành, sẽ không có nhiều võ giả bị chuyển hóa thành ma nhận như vậy. Võ giả ở đời sau tuy rằng đa số không chú trọng tu luyện thân thể, nhưng nhiều năm qua với linh khí thiên địa tưới nhuần thân thể, tố chất thân thể chưa chắc đã yếu kém so với đám người A Hổ. Thế mà khi bọn họ đối mặt với ma khí lại hoàn toàn không hề có năng lực phản kháng.
Phàm là người bị ma khí lấy dính, đều sẽ biến thành ma nhận, biểu hiện thật sự chênh lệch rất xa so với đám người A Hồ. Ba ngàn người thủ hạ này của mình, cũng chỉ có hơn trăm người không chống đỡ được mà thôi. Là pháp tắc thiên địa hay sao? Ở thế giới thượng cổ này, khoảng cách đời sau tối thiểu tới mười mấy vạn năm, pháp tắc thiên địa, lực lượng chênh lệch của hai thời đại hoàn toàn khác nhau. Với pháp tắc thiên địa bất đồng đó, cường giả có thể bồi dưỡng ra cũng khác nhau.
Ví dụ như một Đế Tôn Cảnh như hắn mà đến nơi này, một thân thực lực không phát huy ra được một phần. Man tộc sinh hoạt ở thế giới thượng cổ này, dưới ảnh hưởng của pháp tắc thiên địa vô hình vô chất có mặt khắp nơi kia, có lẽ có thứ gì đó mà võ giả đời sau không có được, lúc này mới giúp cho bọn họ có thể kháng ma khí ăn mòn. Càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này rất lớn. Mà nghe Dương Khai giải thích, mười mấy Vu kia cũng đều chợt hiểu.
Còn Vũ và Lộ lại là lần đầu tiên lộ ra ý kính trọng Dương Khai. Các nàng là Vu có tư chất xuất sắc nhất của Nam Man Bộ, chỉ cần cho các nàng đủ thời gian, tu luyện đến cảnh giới Vu Vương tuyệt đối không phải không thể.
Các nàng còn là người tài xuất thân từ Vu Thần Điện, các nàng tiếp xúc tu luyện, Vu thuật và kiến thức nào cũng đều là cao thâm nhất, lợi hại nhất hiện tại. Mặc dù bị Vu Đãng sai đến làm thủ hạ nghe lệnh Dương Khai, nhưng nói thật ra, Vũ và Lộ cũng không cảm thấy Vu Ngưu mạnh hơn bao nhiêu so với các nàng. Từ đầu tới giờ, trong lòng các nàng cũng chỉ xem Dương Khai là Vu ngang hàng với mình, không có kính ý.
Bởi vì các nàng cảm thấy, hai người mình sớm hay muộn sẽ vượt qua Vu Ngưu này, đạt tới độ cao khiến hắn khó mà sánh bằng. Nhưng sau khi trải qua chuyện vừa rồi, các nàng mới phát hiện: cũng không phải tất cả Vu lợi hại đều xuất thân từ Vu Thần Điện, mà còn có cao thủ ở dân gian. Không nói gì khác, chỉ riêng một ngón Thị Huyết Thuật tự phát sinh kia đã làm cho các nàng cảm thấy khiếp sợ, đó là thủ đoạn mà bất kỳ ai trong hai nàng đều không thể thi triển, cho dù liên thủ cũng không được… Thời khắc này chỉ trong thời gian ngắn đã tìm được phương pháp cứu chữa tộc nhân bị ma hóa, cũng không phải Vu bình thường có thể làm được, điều này cần tầm nhìn rộng rãi và kiến thức uyên bác mới làm được. Dương Khai chỉ biểu hiện trong lúc vô tình đã làm cho tỷ muội song sinh nổi lên kính ý. Cùng lúc đó, được Dương Khai sai phái, gần một trăm tộc nhân bị ma hóa còn lại đều tập trung một chỗ, mắt mỗi người đều biến thành đen bẩm, mặc dù bị Vu thuật xiềng xích trói gô lại, cũng gầm gì như mãnh thú, nhe răng trợn mắt với các tộc nhân bên cạnh, mọi người nhìn thấy mà khiếp sợ. Dương Khai phất tay, một màn hào quang đỏ sẫm bao phủ đám tộc nhân bị ma hóa, lập tức trên thân mỗi tộc nhân đều hiện lên một lớp sương máu, trong con ngươi đen bầm từ từ toát ra tia sáng màu đỏ. Sau khi kích phát khí huyết lực, có một số tộc nhân rất nhanh khôi phục thần trí trở lại, nhưng cũng có một số cần thời gian. Không ngừng có ma khí đen như mực từ trong thất khiếu bọn họ tràn ra, mười mấy vu kia liên thủ thi pháp Tịnh Hóa Thuật.
Cho dù mình là một Ma soái, nếu đắm chìm trong mị hoặc của Nữ Vương đại nhân, cũng sẽ rất nhanh sẽ mất đi lý trí, trở thành món đồ chơi của nàng. Có thể hưởng thụ đêm xuân cùng Nữ Vương chính là điều tuyệt vời nhất, nhưng nếu ngày hôm sau trở thành cái xác không hồn, thì coi như là một tai nạn lớn rồi…
Danh Sách Chương: