Diệp Bắc Minh mở miệng: "Trước mắt tôi đã mở được sáu tầng, còn ba tầng 7, 8, 9 cũng có thể mở, nhưng tôi không rảnh đi lên".
Dời hài cốt Long Đế đi.
Quả nhiên thấy một bản Long Đế Quyết hoàn chỉnh.
"Cái gì?"
Tàn hồn Long Đế lần nữa ngây người: "Mẹ nó, làm sao có thể!"
"Cậu mới tu vi Võ Tôn sơ kỳ, sao có thể mở được chín tầng tháp Càn Khôn Trấn Ngục!"
"Lúc đầu, tôi tăng một cảnh giới lớn mới có tư cách mở một lần!"
Lúc này, âm thanh của tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền đến: "Long Đế, không có gì là không có khả năng".
"Thiên phú của người ta mạnh hơn ông, một cảnh giới lớn ông mới có tư cách mở ra một lần".
"Diệp Bắc Minh là một cảnh giới nhỏ mở ra một lần!"
Tàn hồn Long Đế sững sờ.
Khóe miệng không ngừng co giật!
Mẹ nó người so người tức chết người!
Ông ta ghen tỵ đến đỏ mắt.
Hồi lâu sau mới bình tĩnh lại.
Diệp Bắc Minh đã bắt đầu nhắm mắt thấu hiểu Long Đế Quyết.
Long Đế Quyết có tổng cộng chín tầng.
Mẹ anh chỉ để lại một nửa, một nửa còn lại cần bổ sung hoàn chỉnh.
Giờ cả chín tầng đã rơi vào tay anh!
Diệp Bắc Minh ngồi khoanh chân, ý thức trực tiếp vào bên trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục.
"Hình nộm, ra!"
Diệp Bắc Minh khẽ quát một tiếng: "Đến đánh với tao một trận chiến sinh tử!"
"Vâng, chủ nhân!"
Hình nộm không hề do dự, lao tới như tia chớp!
Anh gần như đã dung hợp và thấu hiểu toàn bộ Long Đế Quyết.