Giọng của Diệp Bắc Minh vang lên: “Mọi người còn đợi gì nữa?”
“Người của học viện Thiên Thần và cung Hạo Miểu, còn chưa giết hết đâu!”
Khóe miệng anh nhếch lên nụ cười như ma quỷ: ‘Cho người truy giết mẹ tôi?’
‘Lên trời không có đường, xuống địa ngục không có cửa?’
‘Các người cũng từ từ hưởng thụ đi!’
“Cái gì?”
“Đúng là đan dược thánh phẩm? Vãi!”
Các võ giả khác ngồi không yên!
“Còn đợi cái gì?”
“Giết!”
Rất nhiều võ giả trực tiếp ra tay, xông vào trong đám người học viện Thiên Thần và cung Hạo Miểu.
Tiếng kêu thảm vang lên!
Chưa đến một phút!
Hàng trăm người của học viện Thiên Thần và cung Hạo Miểu đều bị giết sạch!
Diệp Bắc Minh bốc một nắm đan dược ném cho những người ra tay.
Đan dược thiên phẩm trong tay anh, cứ như không cần tiền vậy!
Đồng tử của tất cả mọi người co lại!
Diệp Bắc Minh cất giọng lạnh như băng: “Tông môn của học viện Thiên Thần và cung Hạo Miểu còn chưa diệt hết đâu!”
“Các người có thể tùy ý săn giết người của tông môn bọn họ, cho đến khi tông môn của họ bị diệt sạch thì thôi!”
“Lời của tôi, có hiệu lực vĩnh viễn!”
Cơ thể của tất cả mọi người run lên!
“Vật phẩm đấu giá đầu tiên, mười ngàn viên đan dược thiên phẩm!”