Lâm Nhất xoè lòng bàn tay ra, Thần Dương Toái Thiên Ấn lặng lẽ hiện lên, chữ “Nhật” cổ xưa ở chính giữa dấu ấn điên cuồng cắn nuốt đường thẳng vàng này như đang rất đói.
Cuối cùng, nhiều đường thẳng vàng dung hợp với nhau trông như một dòng suối vàng chảy vào lòng bàn tay Lâm Nhất.
Ánh sáng của Thần Dương Toái Thiên Ấn điên cuồng sáng lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Đợi đến khi yêu đan bị ánh sáng này luyện hoá đến cực hạn, lòng bàn tay Lâm Nhất như một không gian, dấu ấn cổ xưa trên lòng bàn tay hoàn toàn biến thành mặt trời, không gian thoạt nhìn như to chừng bàn tay phát ra ánh sáng mặt trời không gì đo lường được.
Ầm!
Đúng lúc này, sau lưng Lâm Nhất xuất hiện Kim Sí Thần Nhân, khác với trạng thái lúc ẩn lúc hiện trước đây, lúc này Kim Sí Thần Nhân to lớn như một ngọn núi đã hoàn toàn biến thành thực thể, giữa đôi mắt khép kín phát ra ánh sáng có linh tính.
Uy nghiêm thần thánh toát ra từ trên người Kim Sí Thần Nhân khiến người ta nảy sinh ý muốn quỳ bái thần phục.
Giờ phút này, Thần Dương Toái Thiên Ấn như có linh hồn!
Lâm Nhất rất kinh ngạc, sự thay đổi này như kiếm ý Tiên Thiên thăng lên kiếm ý Thông Linh vậy, nó mang lại một sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Đây chính là Thần Dương Toái Thiên Ấn viên mãn đỉnh phong ư?
Cảm nhận được sự thay đổi xưa nay chưa từng có, Lâm Nhất vô cùng phấn khích, toàn thân tràn ngập sức mạnh khiến người ta sợ hãi.
Lâm Nhất nheo mắt lại, trông có vẻ bình tĩnh.