Trên Thánh Đàn lập tức vang lên xôn xao không nhỏ, rất nhiều thủ lĩnh cấp cao của giới vực trong mắt bộc phát ra vẻ tham lam không hề che giấu.
“Lâm Nhất, cái chết của ngươi đến rồi, bây giờ quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, ta cho ngươi được sung sướng!”
Trong mắt Liễu Mộ toát ra vẻ ác liệt, mặt lộ hung dữ, vô cùng ngông cuồng. Rất nhiều tài năng xuất chúng của giới vực Huyết Cốt lúc này vô cùng sảng khoái, cuối cùng đã khiến tên tiểu tử này chịu thiệt rồi, đây mới chính là bí mật thật sự của giới vực Huyết Cốt.
“Đây mới chỉ là bắt đầu, vẫn chưa chắc là ai sẽ quỳ xuống cầu xin tha thứ”.
Lâm Nhất tùy ý lau sạch vết máu nơi khóe miệng, trong mắt lóe lên vẻ giễu cợt, không biết đối phương lấy dũng khí từ đâu mà kiêu ngạo như vậy. Nếu hắn dùng võ học Tạo Hóa thông thường đánh bị thương đối phương mà không vận dụng kiếm ý Thông Thiên, đó mới thật sự là gặp quỷ.
Nhưng đối nhau như vậy cũng khiến Lâm Nhất càng có nhận biết chuẩn xác hơn về thực lực của bản thân.
Đan Tinh Thần tiêu hao trong thời gian này xem ra đã bù đắp khuyết điểm bí mật hơi kém của mình, chỉ dựa vào chân nguyên thì không thể đánh nhau với những người này, nhưng không đến mức vừa đối mặt đã bị nghiền ép.
Chờ đến cảnh giới Thiên Phách tầng hơi, rất nhiều ích lợi của đan Tinh Thần sẽ còn thức tỉnh thêm một bước.
Những người khác trên quảng trường Thánh Đàn bị lời này của Lâm Nhất làm cho kinh hãi, rõ ràng đã bị thương rồi, nhưng tên nhãi này vẫn giữ dáng vẻ ngông cuồng, quả thật không biết lấy sức mạnh từ đâu nữa,
Chẳng lẽ hắn thật sự cảm thấy không cần dựa vào ma sủng mà có thể chống lại được Liễu Mộ sao?
“Không biết sống chết! Ngược lại ta muốn nhìn xem ngươi mạnh đến đâu!”
Hàn quang trong mắt Liễu Mộ chợt lóe, vốn không cho Lâm Nhất cơ hội suy tính quá nhiều, trong một cái hít thở đã xuất hiện trên đỉnh đầu Lâm Nhất.
Lâm Nhất bước một bước, Kim Sí Thần Nhân phía sau lưng bất chợt giương hai cánh, lập tức có kim quang che trời bao phủ toàn bộ quảng trường.