“Nhưng hắn thật sự đáng để ta đối xử khác biệt, lần đầu khi gặp hắn, hắn vẫn chưa có sự sắc bén thế này. Lúc đó, ta cũng chỉ hơi tò mò về hắn mà thôi, không ngờ mới mấy tháng ngắn ngủi mà hắn đã trưởng thành đến mức này rồi, thật không thể tưởng tượng nổi. Nghe nói trước đây không lâu, ngay cả Phong Huyền Dực cũng đã chịu thiệt thòi không nhỏ dưới sự liên thủ của hắn và con mèo rồng kia…” Bùi Tuyết cũng không tránh chủ đề liên quan đến Lâm Nhất, nàng ta nhìn về phía người đang đứng xa xa kia, nhẹ giọng nói.
Nét mặt La Chấn khá nghiêm túc, hắn ta gật đầu: “Đúng là thế, nếu không vượt khỏi dự tính, trong trận chiến cuối cùng ở cuối thiên lộ, e rằng hắn ta sẽ bộc lộ ánh sáng mà người khác không thể tưởng tượng nổi”.
“Ồ?”
Đánh giá như thế khiến Bùi Tuyết khá bất ngờ, trận chiến cuối cùng ở cuối thiên lộ không phải chỉ là trận đấu giữa khu vực Thương Long.
Yêu nghiệt đứng đầu ba khu vực Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ đáng sợ đến mức nào, có lẽ La Chấn biết rõ. Lâm Nhất muốn trở nên nổi bật, e rằng sẽ không đơn giản đến thế.
Ví dụ như mười phương chiến giới!
Người trong Chiến giới vốn có nền tảng có thể sánh với đại thế phương đó. Hơn nữa chỉ riêng gia tộc hoặc tông môn của thủ lĩnh mỗi Chiến giới cũng đã có truyền thừa vô cùng dày dặn trong đại thế.
Nét mặt La Chấn rất nghiêm túc, hắn ta nói với giọng điệu trầm ngâm: “Trước mắt có lẽ vẫn còn khá chênh lệch, nhưng hắn ta thật sự có tiềm lực này”.
Trong lúc hai người trò chuyện, không gian đang vặn vẹo bên kia xuất hiện chút dao động. Ánh sáng nơi vòng xoáy Tinh Quang nồng đậm đã yếu đi nhiều, cảnh tượng của bảo điện ở sâu trong vòng xoáy cũng trở nên rõ ràng hơn.
“Nên hành động thôi!”
Trong mắt La Chấn lập tức lộ vẻ nóng bỏng, vì bảo điện Thương Long này, hắn ta đã đợi lâu lắm rồi.
Vụt! Vụt! Vụt!
Ngay cả bản thân Lâm Nhất cũng cảm thấy áp lực như núi.