Truyện Dược Thần - Ám Ma Sư (full) : chương 17 - khắc lai nhân tức giận
Dược Thần - Ám Ma Sư (full)
-
Ám Ma sư
Chương 17 - Khắc Lai Nhân tức giận
Càng làm cho Phong Diệp thêm giật mình chính là linh lực chấn động mà Kiệt Sâm đánh ra một quyền, tựa hồ đã chặt đứt sự tiếp xúc giữa Thí Linh Thạch cùng linh lực trong không khí, lỗ hổng hình thành qua thật lâu mới có thể chậm rãi khôi phục lại.
Cuối cùng là loại quyền kỹ thế nào, thật là đáng sợ.
- Kiệt Sâm, mười bảy tuổi, linh lực cấp sáu, thăng cấp!
Ánh mắt của Phong Diệp lướt quanh toàn trường, thanh âm không tự giác cất cao, rơi vào trong tai mỗi người có mặt.
Yên tĩnh như cõi chết, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Kiệt Sâm vẫn đứng yên nơi đó, kết cục thật bất ngờ làm cho mọi người trong lúc nhất thời không cách nào hồi phục lại.
Bọn hắn đã tưởng tượng vô số lần cảnh tượng diễn ra trong ngày hôm nay, nhưng không ai nghĩ tới lại gặp phải kết cục như thế.
Kiệt Sâm đã hơn hai năm chưa từng thăng cấp, trong cuộc kiểm tra đánh giá lần cuối cùng của hắn, lại có thể thăng cấp!
- Lão sư Phong Diệp, nếu việc kiểm tra đánh giá đã xong, đệ tử còn có việc cần phải rời khỏi học viện, vậy đệ tử đi trước, còn nữa, phiền toái ngài đem cấp bậc ghi chép trên thân phận của ta nhanh chóng đổi thành cấp sáu!
Nhìn lão sư Phong Diệp cùng La Nghị đứng bên cạnh hắn, Kiệt Sâm gật nhẹ đầu, hướng bên ngoài luyện võ trường đi tới, hắn còn có một chuyện thật trọng yếu cần làm, không có nhiều thời gian chờ đợi tại nơi này.
Trong ánh mắt kinh ngạc của toàn bộ mọi người, bóng lưng của Kiệt Sâm chậm rãi biến mất cuối luyện võ trường.
- Được rồi, được rồi, mọi người không cần nhìn nữa, tiếp tục thí nghiệm đi!
Phục hồi lại tinh thần Phong Diệp lập tức gọi học viên đi lên thí nghiệm, đồng thời gương mặt mang theo vẻ mỉm cười nhìn Tư Thác đứng một bên nói:
- Tư Thác đạo sư, ngươi tiếp tục đứng đó xem đi, cho đệ tử của lớp các ngươi hướng học viên của ta tham khảo học tập nhiều hơn một chút, ta không để ý, ha ha!
Tiếng cười sang sảng của Phong Diệp bên trong luyện võ trường truyền ra thật xa.
- Không phải chỉ là thăng cấp thôi sao, cho dù đi tới linh lực cấp sáu nhưng tên Kiệt Sâm kia cũng vẫn là một tên phế vật mà thôi, hừ, chúng ta trở về!
Tư Thác xanh mặt, hừ lạnh một tiếng, xoay người đi về chỗ thí nghiệm của lớp mình.
- Đệ tử mà ta xem trọng, sẽ kém sao!
Đối mặt với lời nói khiêu khích của Tư Thác đạo sư, trên mặt Phong Diệp đạo sư mang theo ý cười ôn hòa, không hề phản bác nửa câu.
Trên gương mặt tràn ngập vẻ tự tin cùng kiên nghị của Kiệt Sâm, Phong Diệp phát hiện người từng đạt được vinh dự thiên tài của học viện Kiệt Sâm tựa hồ đã quay trở lại.
Phong Diệp khẽ sờ vào túi áo của mình, bên trong đó là một quyển “Linh Lực cơ sở đoán luyện” lẳng lặng nằm yên, vốn Phong Diệp dự tính nếu Kiệt Sâm không thể thông qua thí nghiệm, sẽ đem quyển sách tâm huyết của mình đã ghi chép âm thầm đưa cho hắn, nhưng hiện tại xem ra đã không còn cần thiết nữa.
- Kiệt Sâm đâu rồi?
Ngay khi Phong Diệp đang kiểm tra thêm vài học viên của mình, một thanh âm vô cùng dễ nghe mang theo vẻ tràn ngập lo lắng truyền vào trong tai mọi người.
Một đạo hồng sắc thân ảnh lướt qua, phảng phất như một con bướm nhẹ nhàng bay tới, một bóng người đã xuất hiện ngay trước mặt Phong Diệp.
- Khắc Lai Nhân lão sư, sao ngươi lại tới đây?
Nhìn thấy người đứng trước mặt, trên gương mặt của Phong Diệp đạo sư lập tức mang theo vẻ ngạc nhiên dò hỏi.
Xuất hiện ngay trước mặt mọi người chính là Linh Dược Sư Khắc Lai Nhân tam giai đê cấp đã dạy Kiệt Sâm học linh dược.
- Phong Diệp, Kiệt Sâm đâu?
Ánh mắt của Khắc Lai Nhân vội vàng lướt qua trong đám người, khi xác định không có mặt Kiệt Sâm bên trong, lập tức nhìn Phong Diệp dò hỏi.
- Kiệt Sâm? Hắn đi rồi! Khắc Lai Nhân lão sư, ngươi tìm hắn có việc gì vậy? Hiện tại Kiệt Sâm chắc đã ra khỏi học viện!
- Cái gì? Kiệt Sâm đi rồi, cũng đã ra học viện sao? Không phải chứ, Phong Diệp lão sư ngươi lại…
Nghe được câu nói của Phong Diệp, nhất thời trong mắt Khắc Lai Nhân tràn đầy lửa giận nhìn Phong Diệp, tức giận tới mức không biết nên nói gì cho phải.
Ngày hôm qua khi nhìn thấy Kiệt Sâm dùng loại kỹ xảo độc đáo phối chế ra cơ sở dung dịch hoả nguyên tố trụ cột, Khắc Lai Nhân liền tràn ngập tò mò đối với thủ pháp phối chế của Kiệt Sâm.
Nhưng ngày hôm qua sau khi Kiệt Sâm phối chế xong cơ sở dung dịch hoả nguyên tố trụ cột lập tức không nhìn thấy bóng dáng, điều này làm Khắc Lai Nhân vô cùng buồn bực vì không tìm thấy hắn.
Là lão sư của Kiệt Sâm, Khắc Lai Nhân tự nhiên biết được chỉ cần ngày hôm nay hắn kiểm tra không đạt được yêu cầu sẽ bị học viện Tây Tư Linh Lực đuổi học, nhưng sáng nay bản thân lại vì bận việc nên chậm trễ thời gian, đợi khi chạy tới luyện võ trường lại nghe được Phong Diệp nói Kiệt Sâm đã ra khỏi học viện, điều này làm trong lòng Khắc Lai Nhân buồn bực tới mức muốn hộc máu.
- Phong Diệp, ngươi không được học viện đồng ý đã tự mình đuổi học học viên, tuy rằng theo lý luận đây là lần kiểm tra cuối cùng của Kiệt Sâm, nhưng ta cho ngươi biết, ta đã kiểm tra khả năng của Kiệt Sâm về linh dược học, kết quả thật ưu tú, Phong Diệp lão sư, ngươi phải phụ trách hành vi lỗ mãng của ngươi!
Vừa an tĩnh lại, trên mặt Khắc Lai Nhân tràn đầy băng sương, lạnh lùng nhìn thẳng Phong Diệp.
- A…Khắc Lai Nhân lão sư, ai nói Kiệt Sâm bị ta đuổi học?
Phong Diệp có chút buồn bực nói:
Kiệt Sâm sinh ra trong niên đại mà hệ thống Linh Sư cực kỳ hoàn thiện của ba ngàn năm sau, trong lòng hắn rõ ràng hiểu được cường độ thân thể của một Linh Sư đối với việc tu luyện đến tột cùng có bao nhiêu ảnh hưởng.
Danh Sách Chương: