*Chương 14 : Nói nhiều là bạc, im lặng là vàng
Con rồng vẫn còn thở dù rằng nó vừa mới ngã gục lúc nãy, Shirley bất giác nắm chặt lấy thanh kiếm trong tay của mình.
Đối với các những con rồng cấp cao mà nói, có sở hữu các kỹ năng như [Tự Động Tái Tạo] chẳng phải là cái gì quá là bất thường hết. Phải chăng đó là một đặc tính từ cái cơ thể khổng lồ đó? Hay phải chăng đó là lý do mà các con rồng chiến đấu với nhau? Hay chỉ đơn giản là đó là niềm tự hào của một con Cổ Long?? Chẳng ai biết được, nhưng mà chắc chắn, đó là thứ mà chúng ta không bao giờ có thể tìm thấy ở những con rồng bậc thấp.
Do đó, dù đòn chém ban nãy đủ để coi đó là một đòn tử vong cho cả một con Chiến Long thấp hơn con rồng này hai bậc, nhưng có thể hồi phục một vết thương nhanh đến như vậy thì không có gì là quá lạ ở một con cấp Cổ Long.
Ta đã biết, [Tự Động Tái Tạo] không phải là là điểm tự nhiên ở các con Cổ Long, nó là một dạng ma thuật cưỡng chế kích hoạt. Nếu chủ thể mà bị giết tức khắc thì ma thuật này là hoàn toàn vô dụng.
Đòn chém ban nãy của Shirley chắc chắn là một đòn chí mạng vào thẳng cổ con rồng. Cô ấy không chỉ cắt đứt động mạch cổ, mà còn tiện tay làm gãy luôn xương sống sau gáy nó bằng xung lực từ cú chém.
Cắt đứt động mạch cổ và làm gãy xương sau gáy, thì cũng ngang như chém đứt đầu rồi. Cho dù kẻ địch có là Cổ Long đi chăng nữa, thì nó sẽ chết trước khi kịp tái tạo lại cơ thể của mình.
-"Cái này....xem ra ta không phải là kẻ duy nhất ở đây có nó." (Shirley)
Tuy nhiên, vết thương chí mạng mà cô gây ra cho cổ của nó đang tái tạo lại với một vận tốc khủng khiếp, vượt xa cả [Tự Động Tái Tạo].
Một cảm giác quen thuộc của Shirley, người ngay lập tức hiểu ra lý do phía sau điều này.
-"Một con Cổ Long bán bất tử ư... Xem ra ta vướng phải rắc rối hơn nhiều rồi đây." (Shirley)
Nếu có thể bạn nêncoi con quái Cổ Long đang đứng trước cô ấy như một đối thủ đáng để cô ấy chiến đấu đi , bởi vì tên này thực sự rất rắc rối đó.
Bất cứ sinh vật sống nào khi sống đủ lâu sẽ biến đổi bản thân theo cách này hoặc cách khác. Với một chủng tộc sống lâu như rồng mà nói, việc chúng được coi là bán bất tử thực sự không có gì quá là đáng ngạc nhiên so với cả con người, tuy nhiên, việc như này thì vẫn thực sự rất là hiếm.
Thêm nữa, cũng dễ dàng để nhận ra cái vẻ khá là khó chịu của Shirley, bởi vì khả năng tái sinh của một con rồng bán bất tử lớn hơn rất nhiều so với một con người bán bất tử.
Để dễ hiểu nhé, cứ tưởng tượng bạn vừa giáng 4 đòn chí mạng cho một con người bán bất tử, chắc chắn người đó sẽ không thể di chuyển được do năng lượng dùng cho việc tái sinh đã hút cạn mana của người đó, tuy nhiên với nguồn mana dự trữ của lũ Rồng, chúng có thể hồi phục ngay cả khi chịu gấp 10 lần lượng sát thường chí mạng đó.
-"Kukuku, sao vậy ? Ánh nhìn trống rỗng đó là sao."
Con rồng bắt đầu nói với cả Shirley, người vừa mới suýt chém bay đầu nó bằng một giọng cợt nhả, có lẽ nó cho rằng cô đã hoàn toàn tuyệt vọng.
-"Ngươi có thể đánh lén, nhưng đó chỉ là một trò rẻ tiền mà ngươi có thể dùng mà thôi, đối với một kẻ hùng mạnh như ta, thì nó hoàn tòa-"
Shirley lại chém thẳng vào cổ con rồng trước khi nó kịp kết thúc câu nói của mình.
-"Ngươi...! Ngươi dám làm ta bị thương.....không chỉ một mà còn đến hai lần...!"
-"Ta không có thời gian ngồi nghe ngươi phát biểu mấy lời sáo rỗng đó." (Shirley)
Mặc cho con rồng vẫn còn đang la hét khi mà máu phun ra từ cổ nó, Shirley vẫn thản nhiên coi thời gian từ cái đồng hồ bỏ túi của cô ấy thêm lần nữa.
-" Để xem nào, ta sẽ giết mi trước buổi trưa, kết thúc công việc chán ngắt này ngay sau đó , và ta sẽ ngồi ăn tối với các con gái của mình vào ngày mai. Thế nên là, cảm phiền mi, chết nhanh nhanh lên đi giùm ta cái." (Shirley)
Với Shirley mà nói, con rồng này chưa bao giờ là mối quan tâm của cô hết. Cho dù có một con Cổ Long đang lù lù ngay trước mắt, thì mục đích của cô lại là nhìn xung quanh khu mỏ coi xem có thứ nguyên liệu đẹp đẽ nào xứng đáng để cô dùng làm quà trưởng thành cho các con gái của cô hay không.
"Loài người , ngươi thật xấc xược và kiêu ngạo ...! Qua hàng bao nhiêu kỷ nguyên, ta chưa từng gặp ai như ngươi...!!"
Với con Cổ Long, bị coi chỉ là một mối phiền toái đơn thuần làm nó thấy bị sỉ nhục, thậm chí còn hơn cả việc nó bị chém vào lớp vảy , vì đó là đụng chạm vào lòng tự tôn của nó.
-"Sự kiêu ngạo đó ! Sự vô lễ láo xược đó! Hãy xưng tội của mình ở kiếp sau đi!"
Người ta từng nói rằng, rồng phải dùng đến mana để hỗ trợ cho việc bay lượn, đó là bởi vì cánh của chúng không đủ lớn để nhấc cái cơ thể khổng lồ đó lên trời.
Con Cổ Long giương bốn cái cánh của nó và gầm lên, lập tức một cơn bão bụi mù được tạo ra dưới chân của nó khi nó bay lên trời.
Vì sao rồng được coi là quái vật mạnh nhất? Vì sức mạnh vật lý, ma thuật và lớp vảy cứng không thể xuyên thủng làm nó đáng gờm, thứ làm nó đáng sợ là nó có thể cơ động dễ dàng với cái thân hình khủng nố đó, khiến mọi đòn tấn công của nó vô cùng khó dự đoán và cực khó để chống đỡ.
Ngoại trừ các con Thủy Long bơi lội dưới biển hay các con Địa Long có thể đào xuyên qua cả đất đá, thì đa phần các chủng rồng còn lại đều có thể bay và chuyện gì sẽ xảy ra nên chúng khạc lửa xuống kẻ thù từ một độ cao không tưởng như vậy.
Một con người bình thường sẽ hoàn toàn bị áp đảo trước thứ sức mạnh vượt trội của một con rồng, vậy thì mọi người có thể làm gì khi đang mắc kẹt dưới đất và phải chống lại một con quái có thể bay lượn trên không.
"..."
"Cái gì-!?"
Con rồng kinh ngạc hoàn toàn, khi thấy Shirley giờ đang ở cùng độ cao của nó.
Cô ấy không hề dùng phép thuật Bay. Một thanh cự kiếm khổng lồ thuộc về tộc Cự Nhân đang được cắm chéo xuống đất, và Shirley đã chảy dọc lên theo chiều dài của thanh kiếm đó rồi phòng thẳng đến chỗ của con rồng, rồi đâm một thanh liễu kiếm vào thẳng phần dễ bị tổn thương trên cánh của con rồng.
"GWAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAOOOOOOOOOOOOOOO!!"
Mất đi khả năng nâng đỡ từ đôi cánh, công rồng già rơi thẳng xuống cái tổ rồng, nhưng đòn tấn công của Shirley vẫn chưa hề dừng lại.
Bỏ lại thanh liễu kiếm tại đó, cô ấy nắm chặt một thanh kiếm bằng hai tay và chạy thẳng lên cơ thể của con rồng. Nó vừa ngã từ trên trời xuống, nên việc cần làm duy nhất lúc này là nhanh chóng nhắm thẳng vào điểm yếu của một bán bất tử, bộ não của nó.
Khéo léo chạy trên cổ của con Rồng, cô định sẽ kết liễu nó bằng một nhát chém vào phía sau hộp sọ của con rồng, nhưng thanh kiếm của cô bất ngờ bị chặn lại bởi một lá chắc ánh sáng lóa mắt.
-"...Chết tiệt." (Shirley)
Dù có vài chỗ khác biệt với kỹ năng của Asterios, , nhưng nó vẫn là một lá chắn phép thuật. Không đáng ngạc nhiên lắm đối với chuyện một con rồng cấp này có thể dùng lá chắn phép thuật, và Shirley dù không muốn vẫn phải thừa nhận điều ấy, nhưng lá chắn ma thuật đó đã câu đủ thời gian cho con rồng kịp ngoảnh đầu và làm lệch hướng lưỡi kiếm của cô.
-"Ngươi làm vậy chỉ để bảo vệ cho cái đầu của mình thôi à?" (Shirey)
Lá chắn đó hẳn chính là để bảo vệ cho cái đầu của con rồng, bảo vệ điểm yếu nhất của mọi sinh vật bán bất tử. Nhảy khỏi cái đầu của nó, Shirley liền vung kiếm và rạch những vết thương sâu trên người con rồng khi cô chạy dọc mạn sườn của nó.
Khéo léo cắt xuyên qua các lớp vảy thép của con rồng, Shirley bắt đầu cắt gân và mạch máu ở tứ chi của nó với vận tốc vượt xa khả năng tái tạo.
"N-Ngươi dám ...! đồ khốn… -!"
Shirley lại chém vào cổ con rồng, cắt lời nói của nó lần thứ ba. Con rồng giãy giụa trong cái tổ khi máu phun ta từ các vết thương , chỉ 10 giây trôi qua sau khi nó bị đánh rơi xuống đất.
Xương và nội tạng hẳn là cũng đã nát hết sau cú rơi ban nãy. Nhưng mà, khi Shirely cầm lấy 1 thanh kiếm mới để kết liễu nó, thì một đợt sóng mana tung ra từ người của con rồng lập tức đẩy lui cô lại phía sau.
"Hm."
Shirley cau mày. Nãy giờ cô đã cho con rồng này lãnh ít nhất 10 vết thương chí mạng, nhưng mà lượng mana dùng cho việc tái tạo của nó vẫn không hề suy giảm.
(Không những suy giảm, lại còn tăng thêm sao?) (Shirley)
Mọi vết thương cô gây ra đều được chữa lành chỉ sau vài giây, thậm chí sức mạnh thể chất của con rồng cũng chẳng hề suy giảm tý nào. Chuyện này thực sự rất là vô lý.
Mana chỉ có thể được bổ sung bằng cách nghỉ ngơi, dùng dược phẩm hoặc là dùng các pháp cụ, con rồng này không hề dùng đến ba kỹ thuật mà Shirley biết, nhưng vẫn có nguồn mana khổng lồ đang chảy vào người nó .
-"Ta hiểu rồi ... Vậy ra đó là kỹ năng độc nhất của ngươi hử, huh?"
Khả năng siêu nhiên của một cơ thể coi như là một bất ử, không hề là một loại ma thuật. Cô không hiểu rõ tường tận, nhưng dường như điều này có liên quan đến cách mà con Rồng hồi phục ma thuật của nó.
"Kuhahaha! Giờ ngươi đã chịu khuất phục trước sức mạnh ma thuật vô hạn của ta chưa. Ngươi hẳn biết được khoảng cách giữa ta và ngươi lớn đến nhường nào rồi chứ?"
Khả năng phục hồi vết thương của một bán bất tử phục thuộc vào lượng năng lượng ma thuật trong cơ thể họ. Thế nên miễn là phần đầu được bảo vệ, một bán bất tử với một nguồn mana vô hạn có thể hồi phục vết thương vô hạn, hệt như một bất tử vậy.
Shirley không hề đánh giá thấp con Cổ Long này. Cô đã sắp kết liễu được nó khi chỉ còn cách cái đầu có vài inch , nhưng cuối cùng lại bị cái lá chắn trên đầu nó chặn lại.
Đó có thể là một hành động hèn nhát với một con rồng kiêu hãnh, nhưng sự hèn nhát này là cần thiết để nó chiến thắng cuộc chiến này.
-"Chừng nào ta còn có được khả năng tái tạo vô hạn, ngươi chỉ đang lãng phí năng lượng của mình mà thôi. Không phải ngươi đã nói sẽ giết ta vào buổi trưa sao, vậy chuyện gì sẽ xảy ra nếu đến lúc đó mà ta vẫn còn sống nhỉ?"
Nếu chuyện này còn tiếp tục, thì Shirley chắc chắn sẽ thua. Đây chính là viễn cảnh mà con rồng đang muốn mang tới.
"Còn nữa, ta đã nhìn thấu thủ thuật của ngươi. Thanh kiếm mà ngươi đang dùng , là một sản phẩm của Thuật Giả Kim Tưởng Tượng, đúng không?"
Bằng những kiến thức cổ xưa của mình, con rồng dễ dang phát hiện ra bí mật phía sau kỹ thuật của Shirley, điều mà không một mạo hiểm gia nào có thể hiểu được đầy đủ cả.
Thuật Giả Kim có thể tạo ra các bản sao từ một bản thể gốc, một bí thuật cho phép tạo ra vật chất từ hư không. Thuật Giả Kim Tưởng Tượng của Shirley cho phép cô phân rã mọi thanh kiếm mà cô có, rồi tạo ra các bản sao tương tự chúng từ mana của mình.
Vì là một bản sao tạo ra từ việc dùng ma thuật, nếu nó rời khỏi tay cô, nó sẽ biến mất sau một thời gian. Thêm nữa, thứ này chỉ hoạt động trên những thanh kiếm chưa bị thấm nhuần ma lực, độ hữu dụng hoàn toàn phụ thuộc vào kỹ năng của kiếm sỹ, cho nên đây không phải là ma thuật được nhiều người sử dụng.
Và quả đúng như vậy, thanh liễu kiếm đâm vào cánh con rồng ban nãy và cả cự kiếm mà Shirley đã dùng làm bệ phóng lên trời đang từ từ tan biến.
"Ngươi đã không dùng bất cứ một thứ vũ khí thực nào, chỉ dựa vào dăm ba món trang sức giả tạo từ mana đó mà cũng muố-"
-"Ngươi cứ lải nhải điều này từ nãy đến giờ rồi đó." (Shirley)
Với những kẻ tự hào về kiếm thức của mình, họ sẽ tường tận về kỹ thuật và kỹ năng của kẻ thù, nhờ đó mà biết được bước tiếp theo của kẻ thù.
Và thực sự, đối đầu với một kẻ có mana vô hạn và khả năng tái sinh, để đối thủ của cô hiểu được nguồn gốc ma thuật của mình đúng là một bất lợi lớn.
Nhưng gương mặt cô vẫn không có chút sợ hãi nào,cô chém phăng cái khí quản của con rồng và kết thúc lời lải nhải của nó lần thứ tư.
"Đối với các mạo hiểm gia, sẽ không phải may mắn nếu cứ dành thời gian để nói về kỹ năng của kẻ thù đâu…. "Death Flag" , đó là từ họ dành cho mấy tên ngu kiểu này đó, ngươi biết không?" (Shirley)
Bằng toàn bộ sức lực của mình, cô bắt đầu chém khắp cơ thể cuả con rồng, ngoại trừ cái đầu đang được lá chắn ma thuật bảo vệ kia.
Tất cả điều này chỉ để cho một khoảnh khắc. Chém cơ thể con rồng cho đến khi nó không thể di chuyển nổi nữa . Mà cũng phải cảm ơn con rồng, vì đã ba hoa thiên địa mỗi khi nó tái tạo cơ thể thay vì tấn công, nhờ khoảng thời gian đó mà Shirley đã tìm ra được nói mà cô cần phải chém.
"...Chỗ này!" (Shirley)
Lần đầu tiên trong trận chiến này, cô ấy nghiêm túc. Thanh kiếm cong trong tay, cô chém vào phần bụng của con rồng, nơi mà trước đây cô không hề chém đến, và khi con rồng bắt đầy dùng mana để tái tạo thì......Cơ thể luôn dựa vào nguồn mana vô tận bỗng cảm nhận thấy sự mệt mỏi không bao giờ có.
-"NGƯƠIIIIIII...! NGƯƠI ĐÃ LÀM GÌ HẢAAAA........!!!???"
"Ta đoán chắc là ngươi đã biết rõ ta đã làm gì chứ." (Shirley)
Vẫn là cái giọng điệu bình thường ấy, Bạch Quỷ Kiếm nói như thể cô ấy chẳng làm gì đặc biệt cả.
"Nguồn mana vô tận mà ngươi có được là đến từ mặt đất này…..Ta chỉ cắt đứt nguồn kết nối đó mà thôi. Đó là tất cả." (Shirley)
Con Cổ Long có thể không biết, vì nó không tấn công Shirley lẫn một lần nào, nhưng bản thân cô cũng là một bán bất tử.
Và nó không thể thấy được, sức mạnh được ẩn giấu sau đôi mắt dị sắc sâu thẳm đó, Kể từ ngày cô trốn thoát khỏi nhà ngục, khỏi sự tra tấn dã man của người đàn ông cô từng yêu nhất, đôi mắt đó đã thấy được tất cả.
Từ những thứ di chuyển với vận tốc không thể thấy.
Đến những thứ dối trá được che giấu sau những tấm khiến và rào chắn.
Nhìn thấu mọi khái niệm và mọi lời nguyền, từ những thứ hữu thực đến vô thực, kể cả sức mạnh ....
Thậm chí nó còn có khả năng thấy trước tương lai trong vài giây sắp đến….
Tuy nhiên , đôi mắt ấy chỉ đơn thuần là nhìn thấy, chúng không thể tác động được. Đây chính là sức mạnh tự nhiên của cô gái ấy.
"Không thể nào, có thể cắt đứt cội nguồn sức mạnh kết nối với ta chỉ bằng một thanh kiếm thông thường. Chuyện này sao có thể...!"
"Có hình dạng hay không có hình dạng, đơn giản là nó vẫn sẽ luôn ở đó và sẽ luôn hiện hữu trong đôi mắt này. Và những gì ta cần làm là hủy diệt nó, chỉ có vậy mà thôi." (Shirley)
Lần đầu tiên , con Cổ Long câm lặng, nó không còn nói được điều gì nữa.
Cô ấy có thể thấy được mọi thứ. Ngay cả kỹ năng độc nhất của con rồng này cũng không ngoại lệ. Miễn là cô nhìn thấy, thì nó có tồn tại trong mắt cô.
Và một khi đã tồn tại, thì cô ấy có thể chém nó. Dù là sức mạnh vô dạng, cái gì cô ấy cũng có thể chém được. Một lưỡi kiếm nằm ngoài luật lệ của tự nhiên. Danh hiệu của cô, Bạch Quỷ Kiếm, đến từ sự thật rằng mọi thứ đều sẽ bị chém nát trước lưỡi kiếm của cô.
-"Được rồi…với điều này , ta sẽ không phải nghe ngươi ba hoa về sức mạnh của ngươi nữa. Giờ tất cả những gì ta phải làm là kết liễu ngươi."
Khoảng khắc lưỡi kiếm của cô hướng về phía này, con Cổ Long dường như đã nhìn thấy hình bóng của một nữ thần chiến tranh thực sự.
***
Một lúc trước đó.....
-"Con thủ lĩnh ư?" (Kyle)
Kyle nghiêng đầu bối rối trước câu nói của Asterios, khi họ đang đứng trước đống xác Tinh Tinh Đen đang bừng bừng cháy.
-"Đúng thế. Đối với một đàn lớn như thế này, sẽ luôn có một con già nhất trong số cả bọn làm lãnh đạo cả đàn, được gọi là 'Ngân Quân', ba người các cô cậu chưa ai từng thấy nó à? Nó lớn hơn những con Tinh Tinh này và toàn thân có bộ lông màu trắng toát." (Asterios)
Giống như với cả con Nữ Hoàng Goblin vậy, một nhóm đủ lớn sẽ luôn có một con đầu đàn. Nhưng nếu ở đây tồn tại một đàn Tinh Tinh Đen lớn đến như vậy mà không tồn tại con đầu đàn, thực sự không bình thường.
Không hiểu vì sao. anh ta cảm thấy có cảm giác xấu. Sau một hồi suy nghĩ, Asterios lấy ra một quả cầu pha lê và một con mắt bằng đá có cánh từ hành lý của anh ta.
"Chúng là gì vậy ?" (Leia)
-"Một thứ pháp cụ cho khả năng quan sát từ xa, chuyên dùng để do thám, nhưng tôi sẽ dùng nó để chúng ta xem cuộc chiến của Shirley từ trên cao. Với thứ này, ta có thể biết cái gì đang xảy ra trên đỉnh núi ." (Asterios)
Một lát sau, con mắt đá bắt đầu bay lên núi mà không có lấy một tiếng động nào. Sau một khúc niệm ngắn của Asterios, cảnh tượng mà con mắt đá nhìn thấy bắt đầu được truyền về qua quả cầu pha lê.
-"Woah! Thực sự rất tiện lợi nhỉ!" (Cudd)
Là một trinh sát, Cudd có vẻ rất hứng thú với món pháp cụ này. Những gì mà con mắt đó nhìn thấy từ một góc độ mà không ai có thể thấy được, và những gì đang hiện lên trên quả cầu pha lên kia, là khung cảnh của một cuộc chiến huyền thoại có một không hai.
.
..Quá tuyệt vời."
Chỉ có duy nhất một từ để miêu tả cho cuộc chiến này.
Một nữ kiếm sỹ song kiếm đang áp đảo hoàn toàn với một con Cổ Long. Kỹ thuật và kỹ năng của cô ấy, không một ai trong số họ có thể nắm bắt được.
Kyle nhìn chằm chằm vào viên pha lê với ánh mắt ghen tỵ và ngưỡng mộ. Ước mơ được sánh ngang với nữ kiếm sỹ đó nay lại thêm xa hơn. Nhưng cậu không vì thế mà nản lòng, vì cậu muốn là một ngày nào đó cũng sẽ có thể chiến đầu với một con rồng, hệt như cái cách mà vị nữ kiếm sỹ kia đang chiến đấu.
-"Hm? Chờ đã... nhìn kìa !" Leia)
Leia chỉ vào quả cầu pha lê . Ở rìa của cuộc chiến huyên thoại đó, có một cái bóng trắng đang nhìn chằm chằm vào đó. Đó là con đầu đàn của bon Tinh Tinh Đen, con 'Ngân Quân'.
-"Tôi biết mà, tôi đã có linh cảm xấu....tôi không biết tại sao, nhưng dường như nó đã trốn thoát khỏi phạm vị ảnh hưởng từ pháp thuật của tôi ." (Asterios)
"Asterios-san, có pháp cụ nào có thể gửi lời nhắn đến cho bên kia được không??" (Kyle)
Asterios lắc đầu trong im lặng.
Anh ta không biết làm sao mà con đầu đàn lại có mặt ở đó. Nhưng tất cả lũ tinh tinh đen trong khu mỏ để nằm dưới sự chỉ huy của con rồng.
Nếu nó tính can dự vào cuộc chiến giữa chủ nhân của nó và địch thủ đáng gờm, thì khó mà nghĩ đến một kết quả tích cực được.
Kyle rất muốn cảnh báo Shirley, nhưng sợ rằng khi đến nơi thì đã quá muộn, và không giống với Asterios, cậu sẽ chỉ là một gánh nặng mà thôi.
Kyle ngẫm nghĩ , rồi cuối cùng ngẩng đầu lên và nói trong khi nhìn vào đôi mắt của Asterios.
-"Asterios-san, tôi có một cách để cho pháp cụ này truyền được giọng nói của mình, liệu có ổn không nếu tôi thử và chỉnh sửa nó một chút?" (Kyle)
"Không, không thành vấn đề ... Nhưng cậu làm được chứ ? Cực kỳ khó để chỉnh sửa một pháp cụ do người khác chế tạo đó." (Asterios)
"Tôi đã học về pháp cụ trong quá trình học tập. Tôi không thể nói chắc làm mình có thể làm được ..."(Kyle)
Kyle nhớ lại lần cậu nhận nhiệm vụ đầu tiên của mình. Và đó là một ký ức không thể xóa nhòa.
"Nhưng mà, tôi không muốn sống trong hối hận vì tôi đã chọn không làm gì như lần đó nữa đâu." (Kyle)
***
Vào cùng lúc đó, Shirley đã chuẩn bị tung ra cú quyết định.
Một cơn bão thép đủ sức kết liễu bất cứ sinh vật sống nào chạm phải, con rồng đang làm mọi thứ để bảo vệ đầu của nó.
Lúc đầu, nó còn cố gắng chống trả bằng lửa và nanh vuốt, nhưng đối mặt với những đợt tấn công dữ dội, tất cả những gì nó có thể làm là lùi lại và cố gắng tránh xa Shirley.
Mất đi khả năng tái tạo vô hạn, cơ thể của nó đang vô cùng mệt mỏi vì phải tái tạo lại vô số những vết thương.
Đúng là nhục nhã. Con rồng đầy kiêu hãnh đang bị dồn vào đường cùng bởi một con người nhỏ bé là Shirley , người đang di chuyển với vận tốc không theo kịp nổi, trong khi cười thầm trong bụng.
(Nhưng mà , đó là tất cả những gì ngươi có ...! Chỉ với một đòn chém duy nhất, ta sẽ cắt đôi người của ngươi ra...!)
Con Cổ Long mỉm cười gian xảo như loài rắn độc. Nó đã che giấu con Ngân Quân khỏi phép thuật và để nó ẩn nấp quanh những tảng đá trong khi chờ đợi cơ hội.
(Đúng là nhục nhã khi phải dùng đến sức mạnh của kẻ kém cỏi hơn...Nhưng thà thế còn hơn là chờ chết...!)
Cho dù sẽ mất một chút thời gian, nhưng mà con đầu đàn có thể niệm được một phép thuật có tên là 《Burn Wall》
Một ngọn lửa khổng lồ sẽ bao trùm cả cái tổ này.Cho dù Shirley có tốc độ phi phàm và kiếm thuật đỉnh cao, khó mà có thể nghĩ được cô sẽ nhận một đòn đó mà vẫn còn sống trong khi không bị thương.
Con Cổ Long chưa ngu đến mức bỏ lỡ cơ hội này. Nếu nó nghiền nát được cô, cả thể xác và linh hồn cô sẽ bị tan nát hoàn toàn.
(Đúng rồi, cứ đến đây đi . Ta sẽ giết ngươi sớm thôi...!)
Nhưng chính khi con Ngân Quân chuẩn bị hoàn tất Hỏa Thuật của nó thì.....
-"Shirley-san, phía sau cô ! Là con Ngân Quân đó!"
Giọng nói của một chàng trai trẻ vang vọng cả chiến trường. Đảo mắt lên trên , cả hai thấy nguồn gốc của tiếng nói, một con mắt đá đang nhìn Shirley từ trên cao.
"Tch!"
Shirley lập tức nhảy lên trời, dùng con rồng làm bàn đạp. Và, tung mình như một vành trăng khuyết giữa không trung, cô ném ra một con dao găm xuyên qua sọ con Ngân Quân đang lẩn trốn.
Đòn bất ngờ của con rồng , điều nó đã vứt bỏ tất cả niềm kiêu hãnh để chuẩn bị, giờ đã hoàn toàn bị phá hủy.
“ N-NGƯƯƯƯƯƯƯƯƯƠƠƠIIIIIIIII!!!!!!!!!”
Đôi mắt nó ánh lên sự giận dữ, nó há miệng toan phun lửa lần nữa. Nhưng mà, ngay tức khắc, Shirley cắt đắt gân chân của con rồng , và nó lần nữa ngã xuống đất.
Khả năng tái tạo của mọi khi không còn xảy ra, máu liên tục chảy ra từ những vết thương trên cơ thể đã kiệt khô của nó.
Con rồng đã nhận hàng tá vết thương chí tử này, giờ đã hoàn toàn không còn mana nữa.
-"Không thể nào, ta là...! Ta là..... của phía Tây...ta không thể chết nhục nhã....."
-"Ta không quan tâm ngươi là cái gì của phía Tây, giờ thì chết đi." (Shirley)
Lưỡi kiếm lạnh lùng cắt xuyên qua cái cổ của con Cổ Long. Và thế là ý thức của con rồng ngạo mạn lắm lời kia lập tức rơi vào bóng tối vĩnh cửu.
—
Một lúc sau, Shirley trở về từ đỉnh núi. Cô gặp lại nhóm của mình , trên vai mang một cái cuốc. Điều này khiến Cudd nghi ngờ.
-"Cái cuốc đó để làm gì vậy?" (Cudd)
-"Tôi cần vài thứ cho mình ở khu mỏ này . Thế nên tôi đã dùng cuốc để lấy chúng." (Shirley)
-"Vậy còn kho báu của con rồng?" (Cudd)
"Chà, thì mấy cô cậu đã hoàn thành yêu cầu phụ giúp diệt rồng, cho nên kho báu đó các cô cậu muốn lấy bao nhiêu cũng được." (Shirley)
Thật đấy hả !? Tuy nhiên, Shirley đã dội cho Cudd một gáo nước lạnh khi cậu ta tính đến chuyện nghỉ hưu sớm sau vụ này.
"Lấy bao nhiêu cũng được, nhưng chỉ trong sức chở của toa xe đấy ." (Shirley)
"...Đừng có phá hỏng giấc mơ của tôi như vậy chứ." (Cudd)
Và rồi Cudd bắt đầu chạy lên đỉnh núi với cái vẻ mặt cau có. Trong khi đấy, Shirley đi đến chỗ của Kyle.
"Cậu là người đã cảnh báo tôi về con Ngân Quân đúng không? Tôi rất cảm ơn vì chuyện đó ." (Shirley)
"K-Không ! Shirley-san, dù sao cô cũng xoay sở được mà, tôi chỉ làm một điều không cần thiết mà thôi..." (Kyle)
-"Ừm....có thể cậu nói đúng." (Shirley)
Nhưng mà, Shirley bỗng nói tiếp.....
-"Không có gì là chắc chắn trong một cuộc chiến cả. Dù cậu là một bậc thầy hay là một anh hùng vĩ đại, sẽ có lúc cậu gặp phải rắc rồi. Thế nên tôi không nghĩ là cậu đã không làm gì cả." (Shirley)
Shirley đặt tay phải của cô lên ngực và nở một nụ cười chỉ thoáng qua như thể đó là một ảo ảnh.
"Vậy nên , cảm ơn cậu . Nhờ có cậu , tôi vẫn còn sống." (Shirley)
"K-Không ... Tôi chưa sẵn sàng để nhận những thứ to lớn như thế này..." (Kyle)
Kyle gãi gãi mái đầu để che đi sự xấu hổ. Và rồi trong khi chân tay luống cuống và đầu óc quay cuồng, cậu ta chạy vội theo Cudd, hướng về phía kho báu đang chờ cậu ta .
-"Tôi...tôi cũng đi nữa, Cudđ.....tôi.....với....chờ!" (Kyle)
Thấy Kyle vừa bỏ chạy vừa nói đến mức lẫn lộn cả câu cú, Shirley nghiêng đầu bối rối.
-"...Cậu ta sao vậy?" (Shirley)
-"...Huh. Shirley-san đúng là chậm mà." (Leia)
-"Chậm!! Ý cô là sao ? Bộ chuyển động của tôi có vấn đề à?" (Shirley)
-"Không, ý của tôi là ... mà thôi, tốt nhất là cô không nên hiểu thì hơn." (Leia)
Leia quay người lại và nhìn lên phía ngọn núi có kho báu kia.
-"Được rồi -. Tôi đoán là đến lúc đi lấy viên đá quý rồi, huh~?" (Leia)
-"...Cuộc chiến trong tổ khá là dữ dội đó .Thế nên các viên đá quý đã vung tán khắp nơi, cô chắc là tìm được nó chứ?" (Shirley)
"Đừng lo. Tôi sẽ dùng phép thuật tìm kiếm nó." (Leia)
Miệng thì nói vậy, nhưng Leia chưa đi......Phải nói gì đây…Ah….Lắc lắc cái đầu, cuối cùng cô ấy cũng nói với Shirley.
-"Tôi chỉ muốn nói một câu thôi , cảm ơn cô nhiều lắn . Vì đã chấp nhận yêu cầu ích kỷ này." (Leia)
-"Cô đừng khách sáo như vậy. Chỉ là chúng ta là những người vô tình có chung một nhiệm vụ và đi chung đường mà thôi ." (Shirley)
-"Nhưng mà, lái chiến xa và đánh bại rồng, tôi chưa từng được trải nghiệm điều đó bao giờ. Nếu không có cô, tôi sẽ không bao giờ tìm lại được vật di truyền cho gia đình cả." (Leia)
Leia nhìn Shirley bằng đồi mắt vàng lấp lánh như ánh mặt trời của cô .
"Vậy nên, cảm ơn cô nhiều lắm. Shirley-san, thật may mắn khi gặp được cô ở đây!" (Leia)
"..."
Nói rồi, Leia cũng đuổi theo cả Cudd và Kyle. Rồi cô lại bắt đầu đánh nhau với cả Cudd, Kyle lại bị ăn cùi trỏ vào mặt và bụng khi cố gắng can ngăn họ. Nhìn cái khung cảnh thanh bình này, không thể tưởng được là chỉ mấy phút trước Shirley còn đang chiến đấu với một con Cổ Long hùng mạnh trong một cuộc chiến giữa sống và chết.
-"Có chuyện gì à, Shirley-sama?" (Asterios)
-"Không, chỉ là tôi thấy yên bình mà thôi." (Shirley)
-"Ho? Một chiến binh cô độc 10 năm như cô cuối cùng cũng đã tìm thấy được thanh bình rồi sao" (Shirley)
-"Trước giờ, tôi nhận nhiệm vụ chỉ vì tiền cho các con gái của tôi, tôi chưa từng quan tâm đến thứ gì khác như hoàn cảnh và cảm xúc của khách hàng và chỉ cảm thấy thật tầm thường . Thế nên, đây là lần đầu tiên tôi được cảm ơn chân thành như vậy đó.”
"Chà ..chà." (Asterios)
Asterios chỉ đành mỉm cười vui vẻ khi nghe vậy.....
__Trans : Flame Soul__