*Chương 23 : Ước mơ của con gái tôi
Việc bảo trì các vũ khí với những nâng cấp bằng cách thêm vào các bùa chú hay pháp thuật, thường được biết tới là các vũ khí ma thuật, đòi hỏi phải có kiến thức uyên thâm và kỹ năng chuyên biệt.
Nếu chỉ đơn giản tháo bỏ chuôi kiếm để rửa sạch máu , ngay cả một mạo hiểm gia thông thường cũng làm được. Nhưng để có thể mài giũa vũ khí đến mức vô cùng sắc bén, đến mức không còn một vét hằn, một chút cong vênh, thì tốt nhất ta nên tìm kiếm một thợ rèn.
Hơn nữa, số lượng thợ rèn có đủ kinh nghiệm cần thiết để làm việc với các kim loại quý cũng như dùng các loại phép cần thiết để bảo trì các vũ khí ma pháp là rất ít, cho nên mọi người tìm đến những người lùn.
-"Ông nói việc bảo trì các thanh kiếm của tôi đã kết thúc.....Vậy chúng đâu rồi?" (Shirley)
-"Oh, nó ở kia kìa, cứ cầm lấy đi."
Một người lùn cộc cằn trả lời câu hỏi của Shirley, có một râu xù xì che kín cả ngực….Là Dimros, ông vẫn không rời mắt khỏi thanh kiếm trên tay, hất đầu mình về cái giá để hai thanh trường kiếm màu đỏ và lam..
Chúng đến từ thời viễn cổ. Trụ cột của hai quốc gia đã phò tá sự cai trị của một bạo chúa trong thời đại của các vị Thần, những thanh kiếm đã bảo vệ thị trấn biên cương này khỏi cơn thịnh nộ của Long Vương, được cho là đã được khai quật từ những tàn tích cổ đại của thủ đô thuộc các quốc gia cổ đại đó, ánh sáng của chúng lấp lánh như ngọc chứ không như thép.
Hộ vệ của cổ quốc 《Quốc Lam Bảo Kiếm Ig-Alima》và biểu tượng của quyền lực cổ quốc 《Tín Ngưỡng Xích Bảo Kiếm Sul- Sagana》. Shirley đưa hai thanh kiếm với những cổ ngữ chạy dọc thân vung một cái nhẹ , rồi trả chúng về hộp khí cụ với một vẻ hài lòng.
-"Jeez, mang tới một vũ khí ma thuật rắc rối như vậy….Làm sao tôi có thể hoàn thành việc gì khác trong hôm nay chứ?" (Dimros)
-"Tôi sẽ trả ông đầy đủ mà, vậy không ổn sao?" (Shirley)
-"Không phải là chuyện tiền nong!! Cô có biết để bảo trì lại hai thanh kiếm đó khó tới mức nào không hả!?" (Dimros)
Nếu bạn đang nhắm đến việc trở thành một thợ rèn bậc thầy, hiểu biết về ma thuật là kỹ năng thiết yếu. Gần đây, các vũ khí ma thuật với phẩm chất ‘ không bao giờ gãy trong trận chiến’ đang trở nên rất phổ biến, và nếu một vũ khí như vậy cuối cùng phải bảo trì , thì một thợ rèn cần kỹ năng để phù phép lại lưỡi kiếm sau khi nó bị gãy.
Tuy nhiên điều đó chỉ đúng với những vũ khí có hiệu ứng đơn giản, khi đến với những vũ khí hiếm với nhiều những hiệu ứng khác nhau, thì việc không làm xáo trộn các bùa phép được khắc trên vũ khí trong quá trì mài hay sửa đổi là một việc đòi hỏi sự tinh tế.
Trong thời điểm hiện tai, việc bảo trì các vũ khí ma thuật hàng đầu là một quá trình rất khó khăn và đòi hỏi nhiều thời gian để thực hiện.
Mà cũng là nhờ Dimros và mấy tay thợ rèn bậc thầy đã tạo ra thứ vũ khí ma thuật này đó, nên giờ họ phải còng lưng ra mà làm việc bảo trì khi mà số lượng vũ khí loại này đang ngày càng tăng lên.
Một vũ khí , một khi đã được sử dụng, thì cần phải được bảo trì để có thể tiếp tục sử dụng. điều này đúng cho mọi loại vũ khí, kể cả một thanh ma kiếm với khả năng không thể bị gãy.
Kể cả khi nó “không thể gãy”, nếu có ai đó không bảo trì thanh kiếm của họ, và xảy ra sự cố trong trận chiến, thì đó sẽ không phải một vấn đề đáng cười đâu.
Trong cuộc Long Chiến lần trước, tại các tiệm rèn của các thợ rèn ma pháp, lúc nào cũng tràn ngập các mạo hiểm gia đến mua và bảo trì lại các vũ khí ma pháp của mình. Thành thử ra, ngoài trừ Dimros và vài tay thợ rèn lão luyện khác còn đủ sức mà làm việc, thì chỗ còn lại đều đã đóng cửa và thợ rèn thì đã lên giường đi ngủ hêt cả rồi.
-"Đừng có lo lắng cho tôi, nhưng mà cô lại giao cho tôi một thứ vũ khí được là từ Orichalcum và Hỏa Thiết , việc phá vỡ vốn dĩ là không thể rồi, vậy mà cô lại còn muốn tôi làm cho nó mạnh hơn bằng các yểm các bùa chú chống phá vỡ lên trên đó nữa, thành ra cô bắt ông già này làm hơi nhiều việc rồi đó." (Dimros)
Thông thường thì, các vũ khí ma pháp được làm từ mithril, một thứ kim loại hiếm nhẹ nhưng mạnh hơn thép rất nhiều và có tương tác tốt với ma thuật....Nhưng cũng có những thứ quặng còn mạnh hơn cả mithril, chúng được dùng để rèn ra các vũ khí từ thời thượng cổ mà chỉ tồn tại trong các bài hát và truyền thuyết.
Trong khi vẫn giữ được sức mạnh nguyên gốc, thì những kim loại huyền thoại này lại rất dễ uốn nắn. Ví dụ như Hỏa Thiết có thể hấp thụ năng lượng vô hình, các vũ khí và áo giáp được làm từ nó có những khả năng siêu khủng khiếp vượt xa những gì mà người ta có được từ mithril và thép thông thường. Và cần một thợ gia công tài năng để bảo trì những vũ khí như vậy, chưa kể đến việc rèn chúng.
Bởi thế, chỉ có Dimros là người duy nhất ở thị trấn này có đủ khả năng để chăm sóc cho hai thanh kiếm Ig-Alima và Sul-Sagana.
-"Vậy cũng đáng để nỗ lực đấy chứ. Nhưng chẳng phải sẽ tốt hơn nếu vũ khí của tôi được đảm bảo là sẽ không thể bị phá hủy bởi bất cứ thứ gì sao, đúng không?" (Shirley)
-"Rồi rồi, tôi biết. Nhưng cô nên chăm sóc chúng cẩn thận hơn đi. Nếu cô dùng vũ khí tương tự như thế mà đánh nhau với rồi nguyên cả ngày thì có tốt đến mấy chúng cũng sẽ bị gãy sớm thôi đó." (Dimros)
Đó chỉ là pháp thuật được yểm vô, không phải một phép màu nào đó . Thêm nữa một số kẻ địch có khả năng phá vỡ các bùa chú.
Nếu một con quái như vậy mà có được trí khôn, thì đó sẽ là một vấn đề khá nghiêm trọng đó. Long Vương Beowulf mà Shirley đã đánh bại lần trước đã bị mất trí, nên đó là một trường hợp ngoại lệ, nếu đó mà là một Long Vương khác, e là thiệt hại mà phe mạo hiểm gia phải nhận có khi còn vượt xa hơn thế này nhiều.
(Mình vẫn còn một chặng đường dài để đi.)
Bây giờ, thay vì cố gắng làm giảm lượng tai họa đang ập đến, giờ Shirley sẽ tập trung vào việc tránh làm hỏng hai thanh kiếm này nhiều nhất có thể thì hơn.
-"Dù sao thì.....con đang làm gì ở đây thế, Tio?"
-"...Umu....Bị phát hiện rồi." (Tio)
Lấy tay phủi phủi những mạng nhện đang bám đầy trên mái tóc của mình và bụi bặm trên khuôn mặt lấm lem , Tio – một trong những cô con gái yêu quý của Shirley xuất hiện từ sau bóng của cửa hàng vũ khí Dimros. Shirley thở dài và bước lại gần.
Dù rằng Sophie và Tio là chị em thân thiết, những không phải lúc nào họ cũng bám dính lấy nhau nhỉ.
Nếu như Tio đã tự mình đi ra ngoài thế này, Shirley biết (thực ra là cô ấy lúc nào chả quan sát các con gái), cô bé luôn đi đến những nơi có các mạo hiểm gia tụ tập, điều này có vẻ hơi mâu thuẫn, nhất là với cô bé hay làm biếng này.
-"Mẹ không nghĩ là con sẽ đến một như thế này đâu, mẹ không nhớ là mình có cho con đủ tiền tiêu vặt để mua bất cứ thứ gì từ cửa hàng này nhỉ?" (Shirley)
Các vật phẩm treo trên tường và trên kệ này có giá khá là bình thường với các mạo hiểm gia, nhưng với những người bình thường thì chúng lại rất đắt. Có điều Tio thì lại không để ý đến chuyện đó.
-"Mm... Nhìn thôi cũng đâu có mất tiền mà, đúng không mẹ." (Tio)
-"Đúng vậy.....Nhưng nếu con muốn mua sắm, sao không qua cửa hàng phụ kiện ấy.?" (Shirley)
"?"
Tio khẽ đung đưa cái đầu. Dường như, cô bé không có hứng thú gì lắm với mấy món phụ kiện đó như những bé gái cùng tuổi.
Thay vào đó, cô bé lại thích trốn trong bóng tối và lén nhìn cái cửa hàng bụi bặm và xấu xí của một tay thợ rèn cục mịch . Nếu đó cô bé là một cậu bé thiếu niên, thì cô cũng không để tâm lắm. Nhưng cô không thể không lo lắng , khi mà cô con gái 10 tuổi của mình đến thăm chỗ này.
(Nếu như con bé nói nó muốn được làm mạo hiểm gia, thì mình phải làm gì đây...?) (Shirley)
Con bé đã trở nên tò mò hơn kể từ khi khi Shirley đánh bại được Long Vương, nhưng điều là tốt không hay là không tốt, khi mà Tio trở nên hứng thú với nghề mạo hiểm gia này?
Mạo hiểm gia là một nghề khó khăn và rất nguy hiểm. Nhiều người còn cảm thấy may mắn vì nghỉ hưu sớm do bị thương, nhưng Shirley biết nhiều người có số phận bi thảm hơn thế rất nhiều.
Mối nguy hiểm đó, Tio đã quá rõ nó khi sống cùng chị gái Sophie và Shirley trong một nhà trọ của các mạo hiểm gia, ngày nào hai cô bé cũng ngồi nghe họ kể chuyện với một ánh mắt lấp lánh, nhưng dường như cô bé vẫn thấy có điều gì đó thôi thúc mình đi theo con đường này?
...Cô quan ngại về nó, nhưng trong những năm gần đây , đó là điều mà bản thân Shirley không thể tự mình phủ nhận được.
-"Còn nữa, con không phải là người duy nhất hứng thú với nơi này đâu." (Tio)
-"Sao cơ-!?" (Shirley)
-"Oh? Là Mama và Tio?" (Sophie)
Là một mạo hiểm gia đã kinh qua cả trăm trận chiến nên trực giác của cô rất nhạy. Cảm biến con gái của người mẹ đã phát hiện ra có con gái của mình đang đến gần, và khi cô ngoảnh lại, cô thấy Sophie đang mở cửa để bước vào cửa hàng rèn này.
-"Sophie... Cả con nữa sao?" (Shirley)
-"Mm. Gần đây chị ấy đang rất hứng thú đến gậy phép và ma thuật đó ạ." (Tio)
-"Chờ đã , Tio...!? Không phải ta đã hứa với nhau là sẽ giữ bí mật sao!?" (Sophie)
-"Nhưng giờ chúng ta bị mẹ phát hiện mất rồi." (Tio)
Vậy là, cô con gái thứ hai đã đến. Ngay cả một học sinh danh dự như Sophie giờ cũng đã hứng thú với cả nghề mạo hiểm gia rồi, có lẽ không thể tránh khỏi chuyện cô bé có chung ước mơ với em gái song sinh của mình rồi.
Giống như Tio, Sophie lớn lên giữa những câu chuyện của các mạo hiểm gia, dù cô bé thích đọc chúng qua cuốn sách tranh của mình hơn. Bởi vậy, dù Sophie có một bầu không khí trông chín chắn hơn em gái, cô bé vẫn có một cách nhìn nhận lý tưởng hóa khá kỳ lạ về một nơi hỗn độn và ồn ào như Guild Mạo Hiểm Gia.
Thực tế thì, phần lớn Guild toàn là mấy thằng vô lại và bọn côn đồ, Shirley rất lo lắng các con gái của mình có thể sẽ kết bạn với những nhóm đó nếu cô nói chuyện với hai đứa, thành ra cô chẳng bao giờ nói gì.
-"Nghe này hai đứa. Mẹ sẽ nói cho hai đứa biết điều này, đó là làm mạo hiểm gia không dễ như việc mình tham gia đâu, và chính xác là mạo hiểm gia có gì hay ho để hai đứa cảm thấy hứng thú đến như vậy?" (Shirley)
Dù vậy , Shirley là mẹ của chúng, và trách nhiệm của cô là phải uốn nắn chúng. Dù cho hai đứa có thể sẽ ghét cô, cô vẫn phải sớm nghiêm khắc cảnh báo và ngăn chặn , còn hơn là phải thấy chúng bị thương…thậm chí là bị giết.
-"Yeah... Con hiểu ý của mẹ mà, mama." (Sophie)
Nhưng mà, dường như hai cô bé mà cô yêu thương hết mực vẫn chấp nhận điều đó.
-"Ý con là, những mạo hiểm gia trong nhà trọ của chúng ta lúc nào cũng say xỉn và đánh nhau chỉ vì những thứ nhỏ nhặt." (Sophie)
-"Trước đó , thậm chí một số trong số họ còn đang chuẩn bị nhảy múa khi thoát y, và đã vị một nữ mạo hiểm gia nào đó đánh đập tời bời." (Tio)
"Ah..."
Shirley vốn không thân thiện , chưa bao giờ giới thiệu các con gái của mình với các Mạo hiểm gia trong nhà trọ , nhưng dù tốt hay xấu thì họ đều để lại một ấn tượng như nhau với 2 bé.
Rượu chè và đánh lộn lẫn nhau mọi lúc mọi nơi, không kể đàn ông hay đàn bà, trong họ chẳng khác gì một đám vô công rồi nghề sống mà chả có mục đích.
(Quan trọng hơn là, chắc mình phải tìm ra thằng nào dám nhảy múa khỏa thân trước mắt con gái của mình. Mình có vài LỜI nho nhỏ cần phải nói với hắn đấy.)
Shirley nghiêm túc ghi nhớ điều này trong lòng.
-"Cho dù con chưa được thấy bao giờ, nhưng con biết mạo hiểm gia là một nghề rất là nguy hiểm." (Sophie)
"Vậy thì, tại sao ? Sao hai đứa không chọn một công việc nào đó và ở lại thành phố, nó sẽ an toàn hơn đấy." (Shirley)
Khi người mẹ nhìn xuống hai cô bé, cả Sophie và Tio nhìn lại cô với một ánh mắt nghiêm túc.
"Nhưng mà..." (Sophie)
"...Mm." (Tio)
Hai đứa biết điều này thực sự rất xấu hổ và khó nói, nhưng chúng vẫn quyết định sẽ trả lời.
-"Khi con hỏi các mạo hiểm gia khác, họ nói thế giới ngoài kia rất rất đẹp....vậy nên...con nghĩ...Nếu mình có thể được nhìn những cảnh đẹp đó cùng mama, thì con sẽ thực sự rất hạnh phúc." (Sophie)
-"Uu..." (Shirley)
Âm thanh cứ thế lọt khỏi miệng cô một các không có chủ ý. Ốc đảo với mùa xuân lấp lánh như một viên ngọc ở phía Tây Nam, những thành phố đổ nát trôi nổi trên không, chỉ được kết nối với mặt đất bởi một sợi dây dài khổng lồ, những ngôi đền tráng lệ được xây dựng từ pha lê và đá quý bởi các linnh mục cổ đại trong thời đại của các vị Thần….Nếu các con gái nói rằng, chúng muốn được khám phá những bí ẩn của quá khứ, cùng nhau hái sao trên trời với cô…..Điều này khiến cô cảm thấy đôi chân của mình bỗng run rẩy.
-"Còn nữa... bọn con cũng muốn được trở nên mạnh mẽ và ngầu như mẹ." (Tio)
"Uuu...!"
Lại nữa, những âm thanh vô nghĩa cứ phát ra từ miệng Shirley. Các con gái của cô ngưỡng mộ cô, chúng đang khen cô kìa. Có bậc phụ huynh nào lại không vui khi được các con của mình khen ngợi, mà nhất là với một người yêu các con gái đến độ ngốc nghếch như Shirley thì lại còn càng làm cô vui nữa.
Shirley cố để không cho các con thấy gương mặt của mình, nhưng trái tim cô đang bị giằng xé giữa việc phải bảo vệ các con của mình an toàn và để chúng tự chọn lấy tương lai của bản thân. Ah…trong lúc nội tâm đang tranh đấu, cô đành bỏ tay khỏi gương mặt đã đỏ bừng và khẽ trở dài.
-"...Thực ra thì, mẹ rất muốn phản đối hai đứa làm mạo hiểm gia lắm. Thế giới này không có trở nên ngọt ngào chỉ bằng việc hai đứa tưởng tượng và ước mơ rằng nó sẽ thành sự thực đâu...." (Shirley)
"Nhưng mà ..." Shirley nói tiếp.
-"Vào ngày mà hai đứa đủ tuổi trưởng thành,....Nếu...nếu hai đứa có thể chứng tỏ rằng mình đã sẵn sàng, thì mẹ sẽ hỗ trợ hai đứa thực hiện ước mơ đó bằng tất cả những gì mình có." (Shirley)
Shirley quyết định ủng hộ ước mơ của con gái mình, nhưng với một điều kiện. Nếu hai đứa muốn dấn thân vời nghề nguy hiểm này, thì phải bước qua bức tường mà mẹ của chúng chuẩn bị cho chúng – và nghe tới đó thôi, khuôn mặt của Sophie và Tio đã bừng sáng rực rỡ.
-"Thật sao! Mẹ nói thật chứ!?" (Sophie + Tio)
-"Nên....nên nhớ rằng, hai đứa sẽ không vượt qua được đâu. Cho nên đừng có làm gì dại dột như thách thức một con quái vật khi chưa đủ tuổi đấy." (Shirley)
"...Vậy, phải làm sao mới được tính là vượt qua ạ?" (Sophie)
-"Hai đứa phải tự mình suy nghĩ về điều đó. Đây cũng là một phần của thử thách đó." (Shirley)
Hiểu biết là sức mạnh. Nếu hai đứa có thể chứng minh cho Shirley thấy, chúng có thể làm mạo hiểm gia mà luôn đặt an toàn của mình lên hàng đầu , thì cô với tư cách một người mẹ, sẽ chấp nhận ước mơ của chúng.
-"Dù sao thì, từ giờ trở đi, hai đứa không được đến đây mà không có mẹ, hiểu chưa?" (Shirley)
" "Ehh..." "
-"Hai đứa không khiến mẹ thay đổi được đâu. Chuyện gì sẽ xảy ra , nhỡ như một vũ khí rơi xuống và làm hai đứa bị thương thì sao?" (Shirley)
Sophie và Tio vẫn chỉ còn là trẻ con . Vậy nên Shirley cần phải đảm bảo chắc chắn là sẽ không có gì có thể đe dọa đến sự an toàn của chúng.
-"Vậy, nếu mẹ có ở đây, bọn con sẽ được phép quan sát chứ ạ?" (Tio)
-"Nếu như ông cảm thấy phiền , thì chúng tôi sẽ đi đây..." (Shirley)
"...Không, nó ổn mà. Dù sao tôi cũng hoàn thành công việc của ngày hôm nay rồi."
Nghe thấy vậy, hai cô bé liền nhặt lấy một món vũ khí. Dù sao thì hai đứa vẫn là con của một mạo hiểm gia. Cho nên hai đứa cứ vui vẻ đùa nghịch với nhau bằng vũ khí và áo giáp như thể đang ở trong cửa hàng đồ chơi vậy, nhưng mà còn Shirley,khi nghĩ lại về ước mơ của hai bé, dường như trong cô sự mâu thuẫn đã không còn.
Nhìn Sophie và Tio thích thú với những món vũ khí và tưởng tượng đến tương lai của chúng cùng với nhau, cô lại chợt nhớ đến những lời của Canary lần trước.
――――Hãy tận hưởng cuộc phiêu lưu của mình đi nhé, cô gái.
Một gia đình mạo hiểm gia, chỉ gồm mẹ và các con gái, đó thực sự là một điều rất thú vị có đúng không.
Một thế hệ tiếp theo cho nghề mạo hiểm gia, không đó là thứ duy nhất mà Shirley dù có đôi mắt nhìn thấu mọi thứ, cũng không thể thấy được tương lai thực sự có gì ở các con gái của cô. Nhưng mà, vì lợi ích của con gái mình, vì tương lai của hai bé, cô sẽ là người nâng bước đi đầu tiên và cũng sẽ là chướng ngại vật đầu tiên mà chúng phải vượt qua đến bước tiếp trên con đường của riêng mình.
Liệu rằng hai đứa liệu có thể vượt qua được Bạch Quỷ Kiếm và đạt được ước mơ của mình hay không? Không ai có thể biết. Nhưng mà, chắc chắn thời gian sẽ cho chúng ta biết được câu trả lời.
__Trans : Flame Soul__