*Chương 50 : Rết Sát Thủ Khổng Lồ
Có một khu rừng rộng lớn nằm ở phía Tây Bắc của thị trấn. Trong biển cây ấy, là nơi sinh sống của rất nhiều loài , từ loài Elf, tiên linh, thần lùn, cho đến những Dực Nhân, rất nhiều trong số những loài đó đã có mối quan hệ với các mạo hiểm gia từ rất lâu về trước.
Lý do cho mối quan hệ này là do sự thiếu thốn về cơ sở hạ tầng, và lũ quái vật đang tràn làn trong khu rừng. Cho dù họ đa phần có thể tự mình đẩy lùi lũ quái khỏi ngôi nhà yêu dấu, nhưng khi các cuộc tấn công ngày một trở nên dồn dập, thì họ không còn cách nào khác ngoài việc phải nhờ đến sự trợ giúp của các mạo hiểm gia.
Nhiều người cho rằng, về lâu dài, có lẽ những chủng tộc đó sẽ chấp nhận cuộc sống ở những thị trấn , hay những thành phố có tường thành bao quanh, nhưng các Elf lớn tuổi không muốn rời khỏi vương quốc rừng già của mình, các tiên nữ và những thần lùn có nhà của họ ở những bông hoa và Dực Nhân thì thích ở tít trên những ngọn cây, không ai trong số họ muốn từ bỏ cuộc sống hiện tại để đến sống tại những ngôi nhà gạch xa lạ bên những con đường rải đầy sỏi đá.
Chính vì thế, vì sự gia tăng của nhiệt độ và của lũ quái, nhiều nhà mạo hiểm đã đáp lại lời kêu gọi và tới đó để chiến đấu với lũ quái vật. Nhưng không chỉ những mạo hiểm gia tự do, nhiều người đến từ các chủng tộc đó cũng đã tự mình trở thành một mạo hiểm gia, du hành khắp nơi, và kiếm cho bản thân danh tiếng.
Một trong những mạo hiểm gia được xếp hạng cao nhất là một trong các Dực Nhân, hạng S 《Bát Chỉ Kiêu》, cũng nhưng một tổ đội thần lùn đầu tiên trong lịch sử, với toàn bộ thành viên là hạng S 《TIểu Quỷ Chủng》.
Có một sự thật, đó là các mạo hiểm gia đến từ khu rừng này, chính là những người đạt thứ hạng cao nhất của Guild, một bằng chứng cho mối quan hệ sâu đậm giữa Guild Mạo Hiểm Gia và Vương Quốc Rừng Xanh.
-“Nó kia rồi! Mục tiêu để thảo phạt!”
Và, giữa cái biển cây đó. Cách một hai con đường dẫn tới thị trấn của á nhân, Cudd đang nhanh chóng mài con dao găm trên tay phải của cậu ta với một viên pha lê màu nâu đỏ, cho đến khi có dấu hiệu ma lực thấm vào, thì cậu liền ném nó đi.
“KIIIYAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAH!!!”
Khoảnh khắc viên pha lê va chạm với sinh vật đang quấn quanh một thân cây to lớn của khu rừng nào, điện bắt đầu xung đột trên cơ thể nó với những tiếng nổ lớn.
Cùng với những tiếng nổ đinh tai ấy, Leia, cảm thấy nổi da gà khi cô chĩa cây nỏ của mình vào sinh vật vừa với rơi ầm xuống từ tầng tán của khi rừng như một cái xác to lớn, với những cái chân co quắp và dịch lỏng trào ra từ miệng nó.
-“Ahhhh, geez! Giữa bọn này và đám Bọ Khổng Lồ, không phải gần đây ta toàn đánh nhau với mấy con quái vật đáng ghê tởm à!!?” (Leia)
Món vũ khí này có chút bất thường so với một Elf, nhưng một nửa dòng máu trong cô thuộc về chủng tộc được ban tặng thiên phú với cung tên. Những chiếc cọc nhọn sắt, được khắc Cổ Ngữ trên đó, lần lượt xuyên thủng da thịt tại các kẽ hở trên bộ áo giáp tự nhiên đen tuyền của sinh vật kia.
Cho dù nó đã bị làm chậm lại do shock điện, cô ấy vẫn có thể bắn được ba phát liên tiếp trúng vào điểm yếu của con quái , từng phát một, thành quả đến từ cả tài năng thiên bẩm và sự luyện tập chăm chỉ của cô ấy.
-“Cọc nhọn được khắc Cổ Ngữ gây tê liệt….đến lượt cậu đó , Kyle.” (Leia)
-“Hiểu rồi.” (Kyle).
Kyle, người được trang bị chùy và khiên, lập tức lao nhanh lên trước.
-“《Body・Strengthening 》… Và thêm nữa, 《Flame・Impact・Reinforcement・Enhancement》!!”
Sau khi tự cường hóa bản thân với ma thuật 《Physical Boost》, cậu liền niệm một câu chú 4 khúc, cho phép cậu tích tụ ma lực cho một vụ nổ cực mạnh, cơ thể cậu được bao phủ trong một ánh sáng nhàn nhạt, và cây chùy của cậu được phủ một màu đỏ rực.
-“Ănnnnnnnnnn điiiiiiiiiiiiii!” (Kyle)
-“ GYRRRRRAAAAAAAAAAAAAAAGH!?”
Một đòn được gia tăng cả Hỏa Thuật lẫn xung kích từ việc cường hóa bản thân cậu, Kyle gọi chiêu này là 《Flame Smite》, đòn tấn công mạnh nhất của cậu.
Mùi thịt cháy sộc thẳng vào mũi Kyle. Cho dù đòn vừa rồi đủ sức để thổi bay đầu của một con Gấu Khổng Lồ, nhưng nó dường như chẳng đủ làm xây xát sinh vật này.
-“Gah….thật là khó quá…!” (Kyle)
-“Kyle, mau lùi lại.” (Cudd)
Những mũi kim độc bắn về phía cơ thể của Kyle, nhưng trước khi chúng có thể xuyên qua da thịt cậu, cậu đã tạo đủ khoảng cách giữa bản thân và con quái vật để Cudd có thể dùng ma thuật của mình, một lá chắn bằng đá được tạo nên từ phép 《Stone Wall》, để bảo vệ đồng đội của cậu ta.
-“Thứ này chắc chắn không phải là một con rết bình thường. Khi tôi đập vào đầu nó, tôi nghĩ mình đã đập trượt và đập vào đá hay một cái gì đó khác rồi.” (Kyle)
-“Còn nữa, hãy xem những cây kim kia đã làm gì với vùng đất này….Nó đang bị tan chảy, chắc chắn là một loại độc tố gì đó rồi.” (Cudd).
-“Ngay cả tê liệt cũng đang yếu dần đi…Chết tiệt, con côn trùng quỷ quái gì thế này.” (Leia)
Đây là một con Rết Sát Thủ Khổng Lồ. Gọi một cách quen thuộc hơn là Trăm Chân, con quái tàn bảo và ghê tởm này chính là đối tượng thảo phạt của ba mạo hiểm gia hạng E lần này.
Nó là một con rết khổng lồ với chiều dài trên 10 mét. Nhưng nó chắc chắn không phải là những con rết mà Kyle từng biết, nó là một thứ quái vật săn mồi không hề phân biệt giữa gia súc và con người.
-“Tôi cứ tưởng là chỉ cần một đòn vào đầu là sẽ đủ, nhưng tất chỉ để lại có đúng một vết nứt…. Tôi không biết tôi có thể đánh bại được nó hay không.” (Kyle)
Lớp vỏ bao phủ quanh cơ thể nó cứng một cách đáng sợ. Thông thường, đây là thứ không phải dành cho người thường xử lý, nên yêu cầu này thường chỉ dành cho các mạo hiểm gia, nhưng ngay cả họ cũng khó có thể vượt qua được cái cảm giác kinh tởm này.
-“ Ueeeehhh…! I Tôi không muốn chạm vào thứ đó và nhìn mấy cái chân của nó nó co giật đâu…..Tôi ước chúng ta có thể chạy khỏi đây ngay bây giờ.” (Leia)
-“ Nó phải tồi tệ ngang thời gian đánh nhau với lũ bọ Khổng Lồ quá…?” (Kyle)
-“Hai người đang tán gẫu cái quái gì đấy hả!!? “ (Cudd)
Con rết trăm chân đã chuyển đôi mắt nó qua nhìn ba vị khách không mời của nó. Dù cái gương mặt sâu bọ trên cái đầu đó chẳng có chút biểu cảm nào, nhưng sau khi bị hội đồng tập thể bởi tổ đội này , thì sát khí của nó đã lộ rõ ra rồi.
-“Nó đến đó! Được rồi hai người!! Kế hoạch B!” (Cudd)
-“Hiểu rồi.!”
-“Để đó cho tôi!”
Nghiền nát. Thần tốc. Với cái tốc độ đó, con rết bắt đầu di chuyển hệt như một con chiến mã đang phi nước đại. Khi nó lao thẳng về phía họ, lực tác động của nó xé toạc mặt đất và nghiền nát bất cứ cây cỏ này trên đường đi của nó, và ba người kia chỉ kịp tránh sang bên vào khoảnh khắc cuối cùng.
“《Stone Wall・Three Sided・Deployment》!!”
“《Rain・Downpour》!!”
Có một sự thật là mọi sinh vật trên thế giới này sẽ chỉ di chuyển theo hướng mà nó đang đối mặt. Cudd dùng phép mà cậu ta đã niệm lần trước ,《Stone Wall》, tạo một bức tường 3 cạnh chặn trước và hai bên con rết, Leia cũng theo sau với một phép tạo ra một trận mưa ngay trên đầu nó.,《Rainfall》, lượng nước nhiều đến nỗi cảm giác như có nguyên một thác nước đang đổ ụp xuống.
“《Whirlwind・Freezing・Blizzard》!!”
Không cần phải làm ướt tay mình, nước xung quanh cả trăm cái chân của con rết bắt đầu đông cứng lại bởi một cơn gió lạnh toát đến từ bàn tay của Kyle. Một Ma thuật hệ Băng cơ bản có tên 《White Force》.
-“ Được rồi, chúng ta làm được rồi.”
-“ Đánh nó đi, trước khi nó thoát ra.”
-”Đừng quên nghiền nát chân để nó không chạy được.”
Các tân binh của chúng ta liên tục tấn công con quái đã bị đóng băng với chùy, ma thuật ,dao găm và cả cọc nhọn. Nếu chỉ nhìn lần đầu, bạn có thể nghĩ họ đang hơi quá đà chỉ để giết một con bọ, nhưng nếu bạn hỏi họ, thì sẽ chẳng có cách nào khác.
Kể cả khi chỉ là một con bọ, nhưng họ không thể lơ là con bọ này thêm nữa. Sức mạnh thể chất, tốc độ , sự bền bỉ mạnh mẽ. Họ biết đây chắc chắn là một kẻ địch khó nhằn ngay từ cái nhìn đầu tiên. Đừng bao giờ lơ là kẻ địch của mình, dùng mọi thứ mình có để tiêu diệt đối thủ. Đó là những gì họ được học từ đàn anh của mình.
-“Đừng để nó di chuyển! Làm yếu nó bằng ma thuật nhiều nhất có thể!! Chúng ta sẽ thắng theo cách này.” (Cudd)
-“ Tôi biết rồi!! Đừng có ra lệnh cho tôi nữa.” (Leia)
Hai người lại tiếp tục cuộc cãi nhau của họ như mọi khi, cả Cudd và Leia uống dược phẩm và cũng dùng 《White Force》 để giữ chân con quái tại chỗ càng lâu càng tốt. Và sau đó, cách xa hai người kia một chút, mọt thành viên khác đang giơ tay về phía con quái đang mắc kẹt từ phía trên đỉnh các bức tường đá.
《Full Roast・All At Once・Burn Away》!!”
Khi cậu niệm xong, lửa phóng ra từ bàn tay của cậu, 《Fireball》 của Kyle, va chạm vào đầu con rết, nhấn chìm mọi thứ trong biển lửa.
“GYASHYAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAH!!”
Mặc cho nó la hét và cố gắng hết sức để thoát khỏi nhà tù băng đá, Kyle vẫn không nương tay và tiếp tục niệm thêm các quả cầu lửa.
Đòn tấn công vật lý, cận chiến đầu vô tác dụng, có thể là do bản thân cậu không đủ sức mạnh….Cậu hiểu ra điều đó sau đòn tấn công đầu tiên vào lớp giáp đó. Lớp vỏ phủ quanh đầu của nó mạnh đến mức cậu chỉ có thể làm nó lõm đi một chút.
Thế nên họ không có lựa chọn nào khác ngoài tấn công bằng cả Băng và Lửa , điểm yếu của đám côn trùng. Dĩ nhiên , nếu có Asterios hoặc Shirley ở đây, họ sẽ xẻ xác con rết kia như xẻ một tờ giấy, nhưng điều đó không khả thi trong trường hợp của các tân binh này. (Trans : Chắc chắn không có Tan Chảy x2 dmg đâu nhỉ ?!!)
Thường thức cho mọi mạo hiểm gia, nếu bạn cho đối thủ một chút khả năng để phản công, thì bạn sẽ làm tăng cực nhiều sự rủi ro của mình. Như để minh chứng điều đó, Kyle khi mà cậu nghĩ mình đã có thể thở một chút, lấy một lọ dược phẩm hồi ma lực từ trong túi ra để uống , thì có chuyện bất ngờ xảy ra.
“GYAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAGHHH!!”
“Uwwwaaaaa!?”
“Kyaaaaaa!?”
Cơ thể của con rết bắt đầu rung chuyển dữ dội, sóng xung kích tràn ra từ nó. Bị thổi bay bởi xung lực, các mạo hiểm gia chỉ có thể chết lặng khi họ bị quật ngã xuống đất.
-“Kuh….Ôi không, nó thoát rồi.”
Rũ sạch những mảnh băng vụn và đá trên người, con rết trừng trừng nhìn họ từ đống đổ nát. Các mạo hiểm gia đã nhanh chóng đứng dậy được. Còn con rết bắt đầu lao đến họ với một cơn thịnh nộ có thể nhìn thấy rõ
PGGGGYAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAH!!”
Tuy nhiên các cuộc tấn công không phải là không có tác dụng. Tổn thương từ chân khiến nó không thể di chuyển thẳng được, liên tục va phải cây cối hay đá khi lao đến. Còn nữa, nếu nhìn kỹ, bạn có thể thấy nhãn cầu đen của nó đã hóa than bởi lửa và những cây kim độc được bắn ra cũng đã cháy thành tro tàn.
-“Ah, tấn công vào đầu đã thành công tốt đẹp, cái này đã cứu chúng ta.”
-“ Nhưng nói lại thì, sao chúng ta dừng cái thứ kia lại đây?”
Khi nó quằn quại trong cơn giận dữ mù quáng, nó đập nát đá và cây cối xung quanh. Kết thúc nó với một đòn cận chiến là một ý tồi, nhưng họ đã cạn ma lực và dược phẩm cho các cuộc tấn công từ xa. Các lọ bổ sung ma lực cũng đã bị vỡ do sóng xung kích lần trước.
-“ Sao chúng ta không vắt kiệt dược phẩm đã thấm vào túi? Chúng ta có đủ thời gian khi mà tên đó không thấy gì cả.”
-“ Vấn đề là ai uống nó đây?!”
Lượng ma lực được hồi sẽ không đáng kể. Lúc này họ cần một ma thuật hiệu quả, họ phải lựa chọn thật khôn ngoan――――
-“Kyle, bọn tôi tin ở cậu. Mau kết thúc thứ đó đi. Đây là cơ hội cuối của ta, nếu ta không giết được thứ đó với điều này, ta buộc phải từ bỏ.”
-“ O-Okay…”
Cơ thể Kyle trở nên căng thẳng. Nếu cậu không làm được, họ sẽ thất bại trong yêu cầu thảo phạt này. Họ sẽ mất hoàn toàn niềm tin mà họ đã gây dựng của một mạo hiểm gia, nên đòn tấn công này sẽ quyết định số phận cả nhóm,
Leia ngồi kế bên đang vắt từng giọt dược phẩm vào cái lọ rồng, Kyle cố gắng giữ vừng đôi bàn tay đang run rẩy của mình với một cái thở sâu.
Cậu nhớ đến tấm lưng của nữ kiếm sỹ tóc trắng đó, người là lý tưởng và là mục tiêu của cậu. Cô đang đứng đó, thanh kiếm trong tay, đẹp tựa đóa hoa nở, cô sẽ hoàn toàn quên đi cậu, khi cô khiêu vũ giữa chiến trường, không nao núng trước bất cứ con quái vật nào đang rình rập cô.
Theo cách đó, vậy thì cậu cũng sẽ đối đầu với con quái này. Dù mọi điều bất lợi có chống lại cậu, chỉ cần cậu còn hướng về tương lai ,cậu sẽ còn bước tiếp.
***
Trên đường trở về thị trấn biên giới từ cái biển cây đó, Cudd nói với cậu với một nụ cười nửa miệng trên mặt.
-“ Nào, cậu còn định hờn dỗi đến bao giờ nữa.”
-“Ah….Yeah, tôi xin lỗi.” (Kyle)
Yêu cầu đã được hoàn thành . Dùng lửa cho đòn Hỏa Phạt, cậu đã nghiền nát đầu và giết được con rết. Sau khi nhận được lời cảm ơn từ ngôi làng gần đó vì việc của họ, họ bắt đầu về nhà ở thị trấn biên giới, nhưng dù họ chiến thắng, Kyle lại dường như không vui vì điều đó.
-“Ý tôi là, cậu là người đã giết con rết khổng lồ đó.”
-“ Nó thực sự rất hiệu quả . Một phát vào thẳng đầu để nghiền nát kẻ thù!! Chuẩn sách giáo khoa, nhỉ?”
Kyle chỉ có thể nghiền nát đầu con quái khi mà nó đã suy yếu và dập nát vì va đập với xung quanh. Khó mà có thể tấn công dứt điểm từ xa , mà tiếp cận nó cũng không dễ khi nó đang quằn quại như vậy.
Thế nên thay vì một đòn tấn công hào nhoáng và thần tốc để kết thúc cuộc chiến, Kyle chỉ có thể kết thúc nó bằng một cú đánh còn thua xa những gì mà cậu hằng mong ước.
Cậu chọn một phương án an toàn và đáng tin cậy, phù hợp trong một tình huống khẩn cấp. Với nhiều mạo hiểm gia, cú đánh của cậu đã giáng xuống là điều đáng tán dương và ăn mừng, nhưng có hoàn thành yêu cầu kiểu này lại khiến Kyle có vị cực tệ trong miệng, còn xa lắm cậu mới có thể đạt được ước mơ mà cậu đang theo đuổi,
-“Chà, ý tôi, chúng ta không có cách gì để giải quyết tất cả chỉ sau một đòn, lúc này.” (Cudd)
-“ Đúng thế, huh…..? Chúng ta phải dựa vào ma thuật để chống lại loại đối thủ khó chịu này, chúng ta chẳng làm được gì khi cạn ma lực và dược phẩm. Chắc do dao găm của ai đó quá yếu rồi.” (Leia)
-“ Là do cọc nhọn của con lùn vô tích sự nào đó thì có.” (Cudd)
” “…….Hah!?” ”
Như thể đó là tín hiệu vậy. Cudd lập tức tóm lấy cổ áo của Leia, còn định túm đầu cô trong khi Leia đá mạnh vào chân Cudd, đồng thời cả hai hét vào mặt nhau.
-“ Cậu quá tệ khoản cận chiến. Khi đứng đánh nhau cạnh Kyle, dao găm của cậu nhưng đang đánh quái vật bằng cành cây ấy!! Dở ẹc.!” (Leia)
-“Im đi, còn ma thuật của cô thì sao!? Khi cô cố niệm Hỏa cầu lần trước, cô thậm chí còn chẳng gây được một vết xém lên cái cây!! Cô còn vô dụng hơn mấy que diêm đó.!” (Cudd)
-“Nào, nào! Hai người, bình tĩnh!”
Kyle có gắng xem vào giữa hai người với tông giọng bình thường của cậu.
-“ Dù sao thì, nếu chúng ta không thể giải quyết vấn đề này trước bài thăng cấp thì sẽ gặp rắc rối to, và cũng sẽ rất khó để tìm thành viên mới nữa.” (Kyle)
Ở Guild Mạo Hiểm Gia, định kỳ sẽ có một hội đồng xét duyệt các yêu cầu thăng cấp. Ví dụ, để thăng từ hạng E lên D, cần hoàn thành đủ số yêu cầu, cũng như xem xét tư cách của các thành viên mạo hiểm gia .
Cho dù có thể họ có rắc rối trong cuộc sống cá nhân thường ngày hay trong các mọi quan hệ, dù cuộc kiểm tra khá nghiêm ngặt , nhưng điểm số không phải vấn đề với họ. Cái chính là năng lực của tổ đội.
Nếu họ tiếp tục gặp khó khăn với loại kẻ địch khó nhằn này, nó sẽ là một vết nhơ trong thành tích của họ. Với hai hỗ trợ và một đấu sỹ ma thuật ở giữa, không thể phủ nhận là họ đang thiếu hỏa lực nghiêm trọng.
-“Những lúc như này, tôi ước chúng ta có Asterios ở bên.”
-“Không thể trách được.”
Asterios, người đã hướng dẫn họ khi họ đăng ký làm mạo hiểm gia, hiện đang không ở cùng họ do anh đang bận hướng dẫn một tổ đội tân binh mới đăng ký trong hè này. Một trong những lý do chính , đó là nếu một hạng cao gồng gánh cả đội lên hạng, sẽ làm ảnh hưởng tiêu cực đến cơ hội thăng cấp của Kyle cũng như những người khác.
-“….Nhưng mà lạy chúa, nóng quá.”
-“ Tôi không ngại vì trong rừng nhiều bóng cây, nhưng đi giữa đồng lúc này thì đúng là như địa ngục.”
“..Uuu, tôi muốn cưỡi Rangitz lần nữa….Nhưng tôi không đủ tiền để thuê nó.”
Ba người họ đang có rắc rối của riêng mình, nhưng trong cái nóng này, họ gặp vấn đề với suy nghĩ của mình. Cưỡi một con rồng với gió mát bao quanh đúng là phê đấy, nhưng chẳng ai trong số họ có kỹ năng cưỡi nó, và họ cũng không có đủ tiền thuê nó kể cả có kỹ năng.
-“ Hãy nghỉ ngơi ở khu rừng nhỏ trên đường về,.Ở đó còn có cả hồ nữa.”
-“ĐỒNG ÝYY~~~”
Giữa biển cây đó và thị trấn biên giới, có một khu rừng nhỏ bao quanh đồng bằng, với một cái hồ nhỏ ở đó. Vì nó khá gần, họ cảm thấy được hồi phục để bước tiếp, nghĩ rằng họ có thể đổ đầy bình nước của mình tại cái hồ đó. May có lời khuyên của Shirley nên cũng không có ai trong số họ bị say nắng hết cả.
-“C-Chúng ta làm được rồi~!”
-“Tôi không kìm được nữa, tôi muốn nhảy vào đó.!”
Cho dù họ đã lết được đến hồ trong tình trạng như đám xác sống, khí lạnh do gió thổi đến trên mặt hồ khiến cảm giác ở đây như thiên đường.
Bơi là trò tiêu khiển phổ biến nhất những tháng hè. Trong lúc đang bị mặt trời rọi thẳng đầu, cả ba đang tính nhảy thẳng xuống hồ mà không buồn cởi quần áo, thì Kyle bỗng phát hiện ra cái gì đó.
-“Chờ đã, hai người.”
-“Eh!? Tại sao!?”
-“Cậu muốn nhảy vào đầu tiên hay gì!?”
-“ Không, mau nhìn kìa.”
Kyle chỉ vào trung tâm hồ, ở đó sâu hơn đến mức chân không thể chạm đáy. Họ có thể thấy những tia nước đang bắn tung tóe ở đó.
Họ lo lắng có thể là một loài dưới nước, có khi là quái vật cũng nên, nhưng nhìn kỹ, họ thấy có một bàn tay của ai đó đang chới với giữa làn nước.
-“…Họ đang chết đuối à?!”
-“Không thể nào!?”
-“ Mau chóng cứu người ngay!”
Họ nhảy thẳng xuống hồ mà còn nguyên quần áo, và nhanh chóng bơi đến chỗ náo loạn. Cả ba đều là tay cự phách môn bơi , vì họ luôn dành cả mùa hè ở hồ hay ở sông cho đến khi lớn lên, nhưng dù họ đang chịu sức nặng do quần áo ngấm nước, Kyle vẫn có thể vượt lên trước tiên.
-“Này, đằng ấy ô…ổn không?”
-“Haaaah….. Haaaah….”
Bỏ lại Leia và Cudd phía sau, cậu cuối cùng cũng nâng được cơ thể của người đang chìm đuối dưới nước lên bề mặt hồ, nhưng cậu bỗng chết lặng khi nhận ra mái tóc dài trắng quen thuộc.
Mái tóc trắng ướt át phản chiếu ánh sáng mặt trời, làn da trắng tuyết thêm phần nổi bật bởi bộ đồ bơi màu đen. Khi cô nhìn thấy cậu bằng đôi mắt dị sắc hai màu đỏ lam của mình, Kyle lúc này mới nhận ra người mình đang ôm trong vòng tay là ai. (Trans : đm mày…aaaa, mài phóng lợn…aaaaaaa…Giết !!)
-“…Eh?! Kyle….? S-Sao,….cậu lại ở đây!?”(Shirley)
Cô gái mà cậu hằng ngưỡng mộ, là Shirley xinh đẹp thuần khiết. Chân tay cô ấy mảnh khảnh nhưng dẻo dai. Đến giờ cậu mới biết cái cảm giác tròn tròn ,mềm mại êm ái mà ngực cậu đang cảm nhận được là từ đâu mà ra, ngay lập tức , Kyle mất đi ý thức. (Trans : Đm Ae theo tôi, hôm nay thằng này phải chết….phóng lợn sẵn sàng.)
-“Uwaaaaaaaaaaaaaah!? K-Kyle …! Kyle đã…….!!”
-“Da cậu ta tái xanh rồi kia!? Cậu ta còn sống không thế!?”
Giữa bầu trời trong xanh ấy, nhuộm màu bởi ánh nắng mặt trời chói chang, bỗng có tiếng hét thê lương của những mạo hiểm gia vang vọng khắp bầu trời mùa hè.
__END Chapter 50__
__Trans : Flame Soul__
****
Trans : aaaaaaaa….Anh em đừng cản tui…hôm nay tôi phải giết nó…..aaaaaaaa. Chúa sẽ tha thứ cho mày , Kyle……Nhưng tiễn mày đi gặp Chúa là việc của tao với cây phóng lợn này.
Next Chapter 51 : Điểm yếu của Quỷ Kiếm