*Chương 60 : Bình yên trước cơn bão – Phần 1
-“Kuh…! Hắn trốn thoát mất rồi…!” (Philia)
Philia đứng ở rìa của sân thượng đã tan nát, nhìn về phía Gran đang khuất dần phía xa. Hắn đang hướng về phía Đông Nam….Hắn đang nhắm đến Vương Quốc.
-“Tiếng hét ban nãy…..Hắn hẳn là đang nhắm đến chị của mình! Mình phải báo cho chị ấy ngay.” (Philia)
Gran không đơn giản là chỉ bỏ chạy. Đây có thể là một cơ hội tốt để gây thêm tổn hại vào uy tín của những người cai trị Đế Chế và chính bản thân nó, nhưng sẽ là vô nghĩa nếu những người cô muốn bị bảo vệ bị tổn thương trong cuộc chiến này. Điều này cũng tương tự với những người đang ở Vương Quốc, nơi mà những người đứng đầu vẫn luôn viện trợ cho Philia.
Trong khi cô đang suy nghĩ về việc phải làm, thì một bức tường lớn bằng đá nhốt đám quái vật mà Gran đã thả ra bị hất văng xuống khu vườn bên dưới. Cái lồng giam bằng đá đó lập tức bị xuyên thủng bởi những cái gai băng và bị nung chảy trong những cột lửa. Sau khi quét sạch đám sinh vật ấy, Lumiliana nhảy xuống từ tầng hai, cô quỳ một chân trước Philia, gương mắt cúi gằm xuống dưới.
-“Tôi không có gì để bào chữa cả, Công Nương….Là tôi đã để hắn trốn thoát.” (Lumiliana)
Giọng nói của cô gái ấy có gì đó nhiều hơn là sự hối hận. Trong khi cô gái hiệp sỹ đang tự dằn vặt bản thân mình, Philia liền nhẹ nhàng lắc đầu, và trấn an cô ấy.
“Được rồi. Ngay lúc này, chúng ta cần phải tập trung vào việc chúng ta phải làm. Nếu Đoàn Trưởng Wolff mà xâm nhập vào Vương Quốc trong hình dạng như vậy, chắc chắn sẽ xảy ra náo loạn.!” (Philia)
Dù hắn đang bay ở độ cao khó ai chạm tới được, nhưng hắn cũng không di chuyển quá nhanh. Nếu hành động bây giờ, họ có thể giải quyết điều này trước khi có thêm những thương vong khác . Tự nhủ với bản thân như vậy, cô quay về phía cửa, trong lòng đã quyết tâm hành động, thì đúng lúc đó có một cô hầu gái trẻ với mái tóc nâu xông vào trong phòng, dù rằng tưởng như nó sắp sụp đến nơi vì cuộc chiến ban nãy rồi.
-‘C-Công…Công Nương!! N…Người không sao chứ!!”
-“Hannah!!? Không phải tôi đã nói cô đợi ở bên ngoài vì trong này rất nguy hiểm rồi sao!?” (Philia)
Đây là Hannah, một cô hầu mới được Philia thuê. Cô ấy từng làm thuê cho gia tộc Earlgrey trước đây, nhưng vì không thể đáp ứng nổi những cái yêu cầu vô lý của Alice nên cô đã bị sa thải, cô chỉ còn có thể lang thang trên các con phố với đứa em trai ốm yếu của mình, và chẳng có hy vọng gì tìm được một việc làm khi mà làn sóng thất nghiệp đang lan tràn khắp cả Đế Chế. May mắn thay, cô đã gặp được Philia, người đang đi thăm tòa thị chính, và được cô ấy cho một công việc.
-“T..Tôi….xin lỗi….Tôi chỉ là lo lắng cho sự an toàn của Công Nương, nên….nên tôi mới….” (Hannah)
Vì hoàn cảnh mà cô bị người ta sa thải, nên Hannah coi Philia như là cứu tinh của đời cô vậy. Dù họ quen nhau chưa được bao lâu, nhưng Philia đã rất tin tưởng cô ấy, và kỹ năng của Hannah như là một hầu gái từng phục vụ cho các gia tộc quý tộc cấp cao cũng không phải là điều đáng bàn cãi.
-“Giờ hối hận cũng không có ích gì. Bây giờ, chúng ta cần phải hành động ngay. !Tôi sẽ trở lại trang viên của nhà Regnard, và gửi một thông báo khẩn của Vương Quốc. Lumiliana, hãy chuẩn bị xe ngựa ! Hannah, tôi sẽ giao các tài liệu liên quan cho cô!” (Philia)
-“”Rõ ạ””
***
-“Uuu…ngoài kia đúng thật là ồn ào mà.”
Từ khu rừng trải rộng bên ngoài thị trấn biên cương này, cho đến khu bảo tồn nằm gần nhà trọ Deficit House, tiếng ve sầu đang kêu inh ỏi đến mức khó chịu trong những tháng hè này.
Dường như nóng thôi là chưa đủ, giờ còn phải chịu đựng thêm những tiếng ồn dai dảng này nữa, ngay cả Sophie cũng không thể nào giữ bản thân khỏi việc càu nhàu.
-“Thật tuyệt khi là một con chim nhỉ…..Vì dù có thế nào, trông ngươi cũng chẳng hề cảm thấy bị nóng chút nào cả.” (Sophie)
-“Tweee?”
Sophie nhìn Beryl, con chim đang vắt vẻo đứng trên một cái cột cao hơn cô bé hẳn một cái đầu.
Đó là điều bé đã học được sau khi bắt đầu nuôi thú cưng, dường như động vật không bị ảnh hưởng bởi thời tiết nóng bức như cô bé. Lúc đầu, bé tưởng chỉ là do chúng không thể hiện ra mặt mà thôi, nhưng hóa ra không phải vậy. Làn da của chúng khi cô bé chạm vào dưới lớp lông vũ thật là mát lạnh.
-“Nhưng dường như Tio còn đang cảm thấy tồi tệ hơn vì cơn nóng này, là chị gái thì mình không có lựa chọn nào là phải tự chịu đựng .” (Sophie)
Hmph!! Với một tinh thần sảng khoái, bé cầm lên cái bình nước và tiếp tục tưới nước những chậu cây treo trước cửa của nhà trọ.
Ánh nắng mặt trời chiếu qua làn nước, tạo nên một cái cầu vồng nhỏ xíu xanh đẹp. Khi mà Sophie kết thúc việc tưới cây, thì Tio mở hé cửa ra một chút và thò đầu cô bé ra ngoài, với Rubeus đang thoải mái ngồi trên đó,
-“Sophie, bà Martha nói chị có thể nghỉ ngơi nếu đã xong việc rồi. Em nghĩ là bà ấy đã làm một ít kem đó.” (Tio)
-“Thật sao!! Yay!” (Sophie)
Bé tung tăng quay vào trong nhà trọ, với một nụ cười hồn nhiên trên khuôn mặt thật hợp với độ tuổi của bé, Sophie cảm nhận được ngay làn gió mát từ pháp cụ điều hòa nhiệt độ khi cô bé bước vào trong. Khi Martha rời khỏi bếp, hơi khập khiễng một chút, bà nhìn thấy cô chị lớn của cặp song sinh đang có những mồ hôi lấm tấm trên gương mặt.
-“Ah, cảm ơn vì đã làm việc chăm chỉ, Sophie. Ta thực sự xin lỗi vì đã yêu cầu cháu làm quá nhiều việc như vậy.” (Martha)
-“Không, đừng lo lắng về điều đó, bà vẫn luôn giúp đỡ gia đình chúng cháu mà, Martha-san.” (Sophie)
-“Mm…Khi bà bị đau, thì chúng cháu cũng cảm thấy đau như bà vậy.” (Tio)
Hiện tại, mắt cá chân phải của Martha đang phải băng bó. Khi bà ấy cố gắng thay pháp cụ chiếu sáng trên trần nhà hôm trước, bà ấy đã cố vươn lên quá mức trên thang và bị ngã. Bà ấy đã bị trẹo mắt cá chân nhẹ và phải băng bó, nên Shirley cùng các con gái cô đã đề nghị giúp đỡ bà trong thời gian điều trị, vì tất cả những gì bà ấy đã làm cho họ.
Thế nên là, trong khi Sophie tưới cây ở ngoài vườn, Tio sẽ quét dọn hành lang, còn Shirley thì đang chẻ củi ở phía sau nhà trọ.
-“Kem đã sẵn sàng rồi, chúng ta nên gọi Shirley thôi nhỉ? Cô ấy hẳn là đã làm xong mọi thứ rồi.” (Martha)
-“Mm. Bọn cháu hiểu rồi.” (Tio)
Sau một cái gật đầu nhanh chóng, Sophie và Tio đi về phía sau của nhà trọ Deficit House. Mở cửa sau của nhà trọ, hai đứa có thể thấy Shirley đang ở ngoài sân, trước mắt cô là một khúc gỗ, và một cái giỏ ở bên cạnh.
-‘…Fuuu” (Shirley)
Thở ra một cái mạnh, cô tăng cường lực chân của mình bằng ma thuật cường hóa có tên High Rise. Sau khi hoàn tất, chân cố đá vào khúc gỗ, hất văng nó lên không, trong khi Shirley tạo ra một thanh kiếm cong trên tay của cô.
-“Wawawa!!?
Cùng lúc ấy, một cơn gió mạnh không mấy phù hợp với mùa hè khô nóng này, lạnh toát như gió trên đỉnh núi, lao vút qua sân, làm mái tóc trắng tuyết của cả mẹ và các con gái tung bay, còn Sophie thì đang cố gắng để giữ chặt lấy gấu váy của mình cho khỏi bị tốc lên.
Khí lạnh được giải phóng do lực chém tuyệt đối đến từ thanh kiếm đã làm ngưng tụ khí ẩm xung quanh họ. Và khúc gỗ không may mắn của chúng ta đã thua trong cuộc đấu với lưỡi kiếm kia, bị xẻ thành nhiều khúc nhỏ hơn, và rơi vào cái giỏ nằm gần đó.
-“….Và đó là tất cả những gì cần làm.” (Shirley)
“Oooooh~”
Shirley khẽ lầm bẩm điều đó, và ném mẩu gỗ bị cắt lỗi duy nhất vào giỏ, Tio thì khẽ khàng gửi một chút cô vũ của con bé cho mẹ. Cô ấy đã chẻ củi đốt theo cách hoàn toàn khác với cách mà cô đã làm ở lò rèn của Dimros không lâu trước. Theo yêu cầu của chồng Martha, người đang chăm chỉ làm việc trong bếp, cô ấy đã xẻ gỗ đủ nhỏ để chúng không quá cồng kềnh, mà vẫn đủ trọng lượng để có thể cháy đúng mong muốn.
-“Mama, bà Martha nói mẹ nên nghỉ sớm thôi.” (Sophie)
-“ Mẹ hiểu rồi.” (Shirley)
Mang cái giỏ lên tay, cô trở vào trong cùng hai cô con gái, à và cả cùng hai con chim Tinh Linh của hai đứa nữa, đi đến bếp. Martha đã mang sẵn ra ba viên kem tự làm được ướp lạnh kỹ trên khay, có những vị bạc hà và socola, rồi để chúng vào trong những chiếc bát thủy tinh.
-“Tôi đã nghĩ đây sẽ là thời kỳ cao điểm cho nhà trọ của chúng ta khi lên tinh thần vào mùa lễ hội như này. Tôi cũng hy vọng là thứ này sẽ sớm phổ biến với các nữ mạo hiểm gia trong những ngày nắng nóng, nên hãy nói tôi nghe cảm nhận của mọi người nhé.” (Martha)
Khó mà có thể cưỡng lại một món lạnh ngon lành được làm từ sữa và đường trong những ngày nóng bức như thế này. Trong khi Sophie và Tio đã dường như rất hạnh phúc với món kem, thì Beryl và Rubeus dường như trông đã hoàn toàn mất trí khi chúng nhìn thấy kem, đến nỗi người ta còn tự hỏi chúng có thật là chim không thế.
-“Mm - ! Ngon quá.” (Tio)
-“Chủ Guild chắc chắn cũng sẽ thích thứ này.” (Sophie)
-“Chà, dù sao Canary cũng là người đầu tiên trong lịch sử tìm ra các sản xuất đường hàng loạt, có lẽ chỉ là để cho bà ta có thể được ăn những món đồ ngọt như thế này.” (Shirley)
Shirley khẽ lẩm bẩm một cách vô cảm như vậy, nhưng đó không phải là điều mà mà cô có thể cảm thấy vui vì nó.
Đường và hạt tiêu đắt ngang vàng, vì việc trồng và tinh luyện ra chúng từ những loại cây trồng bằng công nghệ hiện giờ là vô cùng khó khăn. Nhiều năm trước Canary, một người nghiện đồ ngọt khét tiếng, đã tìm ra cách để sản xuất đường hàng loạt, từ đó ghi danh mình vào biên niên sử ngành ẩm thực.
-“Ồ, đúng rồi mẹ ơi.” (Tio)
-“ Sao vậy!!” (Shirley)
-“ Ma thuật mà mẹ đã dùng trước đó để di chuyển cơ thể, mẹ có thể dạy nó cho con được không?” (Tio)
“……………..”
Khi Tio quay sang nhìn cô với ánh mắt của một con cún con đáng thương, đầy ngây thơ trong sáng, Shirley bỗng cảm thấy mình sắp mất bình tĩnh đến nơi rồi, nên cô khẽ quay mặt đi.
-“Hmmm….Điều đột ngột này là sao thế!? “ (Shirley)
-“Con đã nghĩ về điều này một thời gian, con thấy thực sự hứng thú nếu được thử dùng loại ma thuật đó.” (Tio)
Sau khi hắng giọng với một tiếng họ nhẹ, cô quay sang nhìn Tio. Ban đầu, ma thuật cường hóa thể chất là để giúp những con người yếu ớt có thể đương cự lại những con quái vật mạnh mẽ.
Dĩ nhiên là, sẽ có cảm giác vô cùng sảng khoái khi ta có thể nhảy cao hơn, hay chạy nhanh hơn bao giờ hết, đa số với mọi người bình thường sẽ nghĩ thế. Mà nó còn rõ ràng hơn nếu bạn coi thể dục đã là một năng khiếu thiên bẩm của Tio rồi.
-“Ah!! Vậy thì, con nữa!! Dường như ma thuật đó sẽ rất có ích nếu con nhanh chóng được học nó.” (Sophie)
-“Cả Sophie nữa à……Dù sao thì, hai đứa đòi mẹ dạy cho hai đứa điều đó là vì hy vọng nó sẽ có ích trong bài học về việc phiêu lưu đúng không?” (Shirley)
“”…….””
Hai bé gái song sinh liền giả vờ huýt sáo và lén lén nhìn đi chỗ khác.
-“Ahahahahaha. Ba người đúng là giống nhau y như đúc ấy, cô có biết không Shirley.?!” (Martha)
Martha không thể nhịn được cười khi thấy cả mẹ và hai cô con gái có những phản ứng giống nhau đến kỳ lạ, nhưng Shirley chỉ có thể thở dài, ước gì họ đừng giống nhau ở những điều như thế.
-“Bây giờ, hai đứa còn quá nhỏ để dùng ma thuật cường hóa thể chất. Nó sẽ gây ảnh hưởng đến sự phát triển cơ và xương của hai đứa đó.” (Shirley)
” “Ehhh~” ”
Dù có khó khăn đến đâu khi Shirley phải đương cự lại những đôi mắt ngây thơ to tròn kia đang nhìn về phía mình, cô cũng phải vạch ra giới hạn rõ ràng giữa ma thuật đơn giản với ma thuật nguy hiểm có thể khiến hai đứa gặp nguy hiểm chỉ với một sai sót nào đó. Là mẹ của chúng, cô tuyệt đối không thể nhượng bộ ở điều này.
-“Nhưng mà, nếu đúng là như vậy. Mẹ sẽ dạy hai đứa một số ma thuật đơn giản.” (Shirley)
“Huh?”
Hai đứa trong có vẻ bất ngờ với sự việc lần này. Nhất là khi mẹ của chúng đã tỏ ra phản đối việc chúng làm điều gì đó như là học ma thuật để giúp bản thân tiến gần đến hơn ước mơ được làm mạo hiểm gia.
-“Kỳ nghỉ hè này, hai đứa sẽ ra ngoài chơi với các bạn trong nhiều thời gian. Thế nên, sẽ rất có ích nếu hai đứa biết bộ số ma thuật để bảo vệ làn da của mình, cũng như một số ma thuật trị liệu đơn giản.” (Shirley)
-“Mm….Vậy thì, đó là một lời hứa nhé.” (Tio)
-“C-Con nữa!! Hãy dạy con nữa, mama!!” (Sophie)
-“Đương nhiên rồi, tất nhiên đây là một lời hứa.” (Shirley)
Shirley trả lời như thể không có vấn đề gì cả. Dĩ nhiên, cô không nói dối. Mùa hè năm ngoài, khi Shirley không có mặt để trông chừng chúng, có vài lần chúng quên không bôi kem chống nắng và về nhà với làn da sung đỏ, hay vài lần khác chúng bị đau do dẵm phải những tảng đá sắc nhọn khi chơi đùa ở vùng nước nông của bờ sông.
Cô cảm thấy thật khó để đối phó với sự đau khổ khi phải rời xa hai đứa, thậm chí nó còn tồi tệ hơn thế khi cô nghĩ hai đứa có thể làm bản thân bị thương khi mà cô không ở đó để trông chừng chúng. Nên dĩ nhiên, cách tốt nhất chính là dạy chúng cách để tự bảo vệ bản thân mình. Với cô ấy, nó không có liên quan gì đến chuyện trở thành mạo hiểm gia cả.
(Luyện tập ma thuật với các con gái của mình…..Kể cả khi chúng ta đã giao hẹn, thì đó vẫn chỉ là ma thuật của mình, nhưng lần này chúng ta có thể cùng nhau làm điều đó, với mẹ và các con gái….!)
Quên mất, đây là một bà mẹ cuồng con gái đến ngốc nghếch, sao có thể bỏ qua cơ hội dành thời gian để dạy những ma thuật cho các con gái cô được chứ. Nhất là sau khi Grania dội cho cô một gáo nước lạnh lần trước.
-“Ahh, đúng rồi, đúng rồi. Shirley, có một lá thư cho cô này.” (Martha)
-“Một lá thư!? Chờ chút, cái đó là…” (Shirley)
Nghĩ xem đó có thể là ai, Shirley, liền xé phần trên của phong thư mà Martha đã đưa cho cô, và đọc nội dung của nó theo cách mà không cho ai có thể nhìn thấy.
Tên của người gửi lá thư được ghi ở cuối trang, nó có ghi Cửa Hàng Trang Sức Turner.
__END Chapter 60__
__Trans : Flame Soul__
***
-Trans : Chị chẻ củi thôi mà tốc được cả váy con gái cơ à…..không biết là bé mặc màu gì nhỉ…Mlem mlem…. J
-Trans : Chút SoL trước khi chúng ta đến với màn mèo vờn chuột.
Next : Chapter 61 : Bình yên trước cơn bão – phần 2