*Chương 74 : Ba ngày nghỉ - Phần 2
Khi quân Chiến Binh tiến lên 7 ô, các dòng chữ theo đó cũng hiện lên.
-“Hmm, cái gì đây? Sau khi mất người bạn thuở nhở lẫn mất luôn cả tình yêu đầu, bạn bị đá ra khỏi tổ đội của Anh Hùng. Bạn nhận được một chiếu Rìu cấp Huyền Thoại coi như để đền bù….Cái…cái bối cảnh gì vậy trời?!” (Lisa)
-“Bây giờ, cả vợ lẫn con của tôi đã bị giết bởi quái vật, vậy nên để trả thù, tôi thân là một hiền triết, giờ sẽ lên đường như một Thương Chiến Binh.” (Chelsea)
Trong khi đọc lên cái hoàn cảnh đau khổ và nặng nề mà nhân vật của cả hai vừa mới vướng vào, Lisa cùng Chelsea, hướng ánh mắt của mình về cùng một hướng. Thật trùng hợp, cả Sophie, Tio và Mira cũng đang nhìn về phía đó.
Hôm nay đáng lý ra phải là một ngày tràn đầy niềm vui với việc cùng chơi trò chơi với một cô bạn mới , người vừa đến thăm thị trấn này.
Nhưng cô bé đang được cả đám nhìn, là Hilda , đang đưa tay về phía bánh xe roulette tại trung tâm của bàn cờ, gương mặt bé đang đỏ rực lên, biểu cảm của bé đang là sự hòa trộn giữa sự giận dỗi, sự thất vọng, xấu hổ , phẫn nộ và xấu hổ đến cùng cực.
Tay của bé cũng đang run lên, vì sự hối hận và nhục nhã. Khi bánh xe dừng lại, nó chỉ vào con số ba. Quân Pháp Sư theo đó tiến lên trên bàn cờ ba ô, và những chữ cái cũng theo đó xuất hiện phía trên ô cờ.
-“….Bạn bị tấn công bởi đám cướp , và chúng cướp đi trang bị và Vàng của bạn. Trả phí 15 vàng cũng như một phần trang bị….Uuuu…!” (Hilda)
Hình ảnh phản chiếu ma thuật , hình một đám cướp bao vây lấy quân Pháp Sư đại diện của Hilda và khống chế cô với những con dao được thể hiện cực kỳ sống động, nhưng giờ không phải là lúc tận hưởng điều đó.
Hilda nắm chặt cả hai tay trong lúc nhìn xuống. Xem xét đến mọi tình huống lúc này, chẳng có gì ngạc nhiên nếu bây giờ một cô bé bằng tuổi cô sẽ đập ngay cái bàn cờ kia trong cơn tức giận, nhưng cô bé vẫn đang cố gắng để kiên trì chơi nốt nó.
Trên tờ giấy ghi số tiền vàng của 6 cô bé đang chơi, thì số của Hilda bây giờ là -84. Một số nợ hoàn toàn vô vọng để có thể trả được.
-“Thật không ngờ…..một người cao quý nhưng mình lại mắc nợ đến mức như vậy….Không lý nào….Không lý nàooooooooooo……!!” (Hilda)
-“Nó…nó chỉ là trò chơi !! Chỉ là trò chơi thôi mà, nhớ không!!?
Cô bé tộc Quỷ, có vẻ như con gái của một quý tộc nào đó, trông cô như thể sắp khóc òa đến nơi. Liệu có phải là do may mắn của cô bé quá ít không? Hay vốn dĩ không có may mắn là cái dành riêng cho Hilda rồi?
“Cuộc sống của Mạo Hiểm Gia” , vốn là một trò chơi rất vui dựa trên sự may rủi, nhưng chẳng hiểu sao, người duy nhất lúc nào cũng xui rủi chính là Hilda, còn 5 cô bé còn lại, ai cũng nhận được phần may mắn và phần xui xẻo tương đương nhau.
Trong bản chất của trò quay bánh xe roultte, không thể nào có chuyện bạn liên tục quay phải những số khiến bạn liên tục đi vào những ô xui xẻo. Thậm chí dù bạn có thiếu may mắn đến mức ăn nguyên một chuỗi xui, thì nó cũng khó kéo dài suốt cả một ván chơi.
Ấy thế mà vì lý do nào đó, thực tại nó lại tàn nhẫn đến thế.
“Mm… Mình nên đi đường nào bây giờ ?” (Tio)
Giả vờ rằng mình đang không nhận ra điều đó, Tio là người duy nhất tiếp tục trò chơi này, như một cách để an ủi cô bạn đang chìm sâu xuống đáy của sự tuyệt vọng kia. Dù cô bé làm thế để giảm bớt bầu không khí xa lạ do Hilda mới tới, nhưng đến cuối cùng, thì cô bé đó thực sự vẫn….
“Hic… Tốt nhất là bạn nên đi sang bên kia của ngã ba đường…..” (Hilda)
“….Bạn nói đúng.. Cảm ơn nhiều nha.” (Tio)
-“Đừng…đừng cảm ơn tôi…!! Một quý tộc như tôi giúp đỡ thường dân là chuyện đương nhiên rồi…!” (Hilda)
Dù giờ Hilda mới là người đang cần giúp đỡ, những vì một số lý do nào đó, thì bé lại là người liên tục đưa ra các gợi ý trong suốt trò chơi. Rõ ràng là bé không phải kiểu người muốn tận dụng điều đó để kiếm cho mình bất cứ lợi thế nào.
Mặc dù thực tế thì Hilda là người chết cuối cùng. Nhưng khoảng cách về tiền giữa bé và người đứng thứ 5 vẫn quá ư là cách biệt, thế nên là nước mắt bắt đầu trào ra khỏi khóe mắt của cô bé.
-“Dù..dù sao thì, trò này bắt đầu trở nên nhàm chán rồi, sao chúng ta không làm gì đó khác nhỉ?! Như là thứ gì đó không dựa vào chuyện may rủi chẳng hạn!?” (Sophie)
-“Ooh, ý kiến hay đó! Mình sẽ đi xem có cái gì đó hay ho không! Chắc sẽ có cái gì đó cho những người không cả may mắn, nhỉ!?” (Chelsea)
“Muuuuuu….!” (Hilda)
Tốt nhất là giờ nên chọn trò gì đó không dựa vào may rủi. Các cô bé thì cứ liên tục đề nghị các trò chơi mới, nhưng Hilda thì vừa cố nén nước mắt vừa lắc lắc đầu để từ chối.
Rõ ràng là, bé sẽ không bỏ cuộc cho đến khi nào mình là người chiến thắng. Dù thường thì đây là chuyện rất đáng khen ngợi, nhưng nó không thích hợp lắm trong thời điểm này đâu.
Bị cuốn vào một người thực sự rắc rối và không thể nào làm cho họ thấy vui được…..Sophie, Tio cùng các bạn giờ mới bắt đầu hiểu những quãng thời gian khó khăn của người lớn, khi mà bản thân phải trải qua chuyện không thể nào làm vừa lòng chủ nhân của mình.
***
Trong khi đó, ở phòng vẽ tranh của cô nhi viện. Sau một hồi quan sát các con gái , thấy chúng đang chơi trò chơi rất vui vẻ mà không hề hay biết chuyện gì (thực ra là chúng đang bận đối phó với một cô bạn rắc rối đấy), thì Shirley liền thúc giục Canary vào thẳng vấn đề.
-“Chà, tôi đã nói rồi, Seigfried là bạn tốt của hậu duệ của tôi, nó hiện giờ đang trị vì Vùng Đất của Quỷ, Quỷ Vương. Bây giờ, anh ta đến thị trấn đây là để hộ tống con gái của nó , Grimhilda.” (Canary)
Canary là một Quỷ Nhân đã hơn ngàn tuổi, bà ta có rất nhiều con cháu. Nhưng mà, ngoài những người có thể thấy được như mạo hiểm gia hạng S Grania Huyễn Ảnh Hồ Điệp, và cô tiếp tân của Guild Yumina, thì hậu duệ của bà ta còn xuất hiện ở nhiều những chủng tộc khác nữa, và người ta nói rằng hậu duệ duy nhất được kế thừa dòng máu Quỷ Thuần Huyết của bà ta, hiện đang chính là người trị vì Vùng Đất của Quỷ, là Quỷ Vương.
-“Vậy, tại sao Công Chúa của Vùng Đất Quỷ lại ở Vương Quốc này? Mà lại còn ở thị trấn biên cương này nữa…?” (Shirley)
-“Sắp đến thời khắc của Hạ Chí rồi, đúng không? Khi thời điểm đó đến, thì sứ thần của các quốc gia khác trừ Đế Chế sẽ đến đây, và lần này Grim Hilda đến là để đại diện cho Vùng Đất của Quỷ.” (Canary)
Lễ hội mùa hè được tổ chức tại Vương Quốc trùng với thời điểm hạ chí, là thời điểm người ta tạ ơn và cầu nguyện Nữ Thần phù hộ cho một mùa màng bội thu. Rất nhiều lễ hội sẽ được tổ chức trên toàn Vương Quốc, và chúng có những hương vị độc đáo riêng tùy vào từng khu vực, nhưng ở Vương Đô nơi lễ hội có sự tham gia của các tầng lớp quý tộc và các viên chức chính phủ, thì nó được tổ chức cuối cùng và trọng đại hơn bất cứ lễ hội nào khác, và các sứ giả từ các quốc gia khác cũng được mời đến tham dự để cùng chung vui với mọi người.
-“Chà, dù tôi đã nói là không có ai từ Đế Chế đến tham dự, nhưng có vẻ Công Nương Philia đã tới đây dưới danh nghĩa khách mời trong vài năm vừa rồi. Sự thật là, cô ấy đang ở Lâu Đài Hoàng Gia trong khi chúng ta đang nói chuyện ở đây.” (Canary)
“…Thật vậy sao?” (Shirley)
Shirley chợt có chút nhớ nhung khi nghĩ về cô gái trẻ đó, những ngày cô còn ở Thủ Phủ Đế Chế.
-“Trong khi chính hội sẽ được tổ chức tại Vương Đô bởi các Hồng Y từ Thánh Quốc, thì mọi người vẫn có thể tận hưởng hết mình những cuộc vui tại chốn biên cương này….Với điều đó, chúng ta có thể đạt được mục tiêu của mình.” (Canary)
Canary lấy ra một tấm thiệp từ trong túi áo. Bà ta ném nó cho Shirley, và cô bắt nó bằng hai ngón tay của mình.
-“Vào đêm Grim Hilda đến Vương Đô, thứ này đã được tìm thấy trên bàn của Edward.” (Canary)
Tấm thiệp được trang trí với khung hoa văn lộng lẫy, trên đó có ghi dòng chữ”
Vào ngày trăng tròn nhất, trước đêm của lễ hội Hạ Chí, ta sẽ đến và lấy đi nàng Công Chúa mà Vùng Đất của Quỷ vô cùng yêu quý
– Crowley – Đạo Tặc Tử Thần -
Đọc xong toàn bộ nội dung tin nhắn, Shirley hoàn toàn shock khi thấy cái tên được ký bên dưới .
“《Đạo Tặc Tử Thần 》… Arsene Crowley…!” (Shirley)
Giống như Shirley và Canary, anh ta là một trong 5 Bán Bất Tử được cho là còn sống trên đại lục này.
Các truyền thuyết nói rằng anh ta luôn luôn để lại danh thiếp trước khi hành động . Anh ta có thể vào ra tùy ý bất kể có bao nhiêu lính canh đi chăng nữa . Khả năng của anh ta khiến ngay cả pháp cụ cũng không phát hiện ra được , một điều chưa từng có. Trong khi những tên giả mạo khác chỉ được gọi là tên trộm, chỉ riêng Crowley là người được mang danh 《Đạo Tặc Tử Thần》.”
Anh ta cũng là đạo tặc già nhất thế giới, bắt đầu hoạt động hơn 300 năm trước, nhưng anh ta cũng có những nét riêng vô cùng độc đáo khác.
“Không hẳn là đạo tặc, này phải gọi anh ta là kẻ bắt cóc mới phải, đúng không?” (Shirley)
“Cũng gần như thế. Tôi không thể cho biết lý do từ đầu, nhưng có vẻ như anh ta thường nhắm đến những cô bé .” (Canary)
Dù anh ta có đôi khi trộm kim cương, tranh vẽ hay các tác phẩm nghệ thuật có tính lịch sử, thì đối tượng phổ biến nhất của anh ta là các cô bé dưới 12 tuổi.
Cái này khó mà coi là ăn trộm được nữa, nó giống bắt cóc thì chuẩn hơn. Các nạn nhân hoàn toàn chẳng có điểm chung gì, ngoại trừ là cùng tuổi và cùng là bé gái, đến cả động cơ gây án cũng hoàn toàn không hay biết.
Điều kỳ lạ nhất, là các cô bé luôn luôn được về nhà đúng vào sinh nhật thứ 13 của họ. Và dường như anh ta đã dùng một vài kỹ năng hay ma thuật độc nhất nào đó, nên ký ức của các cô bé về khoảng thời gian họ bị bắt cóc đã hoàn toàn bị xóa sạch, thành ra chẳng còn đầu mối nào để tiếp tục điều tra hết.
“Và giờ tay đạo tặc này đang nhắm đến cô công chúa kia?” (Shirley)
-“Tên này lươn lẹo đến mức tôi cũng không tóm được hắn. Một lần trong quá khứ, trong hoàn cảnh tương tự, tôi đã từng suýt đánh bại được anh ta, nhưng tôi tự hỏi, mình có nên thử vận may của mình thêm lần nữa không đây?” (Canary)
“Anh ta…..là cái gì thứ gì vậy?” (Shirley)
Ngay cả một pháp sư lão luyện cũng không thể, chứ đừng nói đến một người bình thường, có thể thoát được Canary, một thiên tài với Thời Không Ma Thuật.
“Nhưng…Hình như bà có quen biết 《Đạo Tặc Tử Thần》nhỉ, hm~? Không nhẽ hai người từng gặp nhau trong quá khứ sao?” (Canary)
“Cũng có thể nói là như vậy?” (Canary)
-“Chà, có thể đó chỉ là trí tưởng tượng của tôi mà thôi….Mà bỏ chuyện đó qua một bên đi, tôi cần sức mạnh độc nhất từ đôi mắt của cô lần này. Với khả năng thấy được mọi thứ của cô, cô có thể thấy được mọi chiêu trò mà anh ta cố gắng sử dụng.” (Canary)
-“…..Tôi đã mong là bà đừng có dựa dẫm vào tôi quá nhiều, nhưng giờ tôi đã hiểu tại sao bà lại muốn tôi nhúng tay vào chuyện này.” (Shirley)
Mục đích của bà ta là muốn cô bảo vệ Grim Hilda khỏi bàn tay của 《Đạo Tặc Tử Thần》. Tuy nhiên…
-“Bà vẫn chưa đi vào điểm chính. Ý bà là gì khi nói rằng có thể tạo ra những kỷ niệm quý giá hả?” (Shirley)
Với Shirley, mấy sự kiện cho đến thời điểm này đều chẳng liên quan gì đến cô. Kia mới là cái cô quan tâm thực sự .
-“Thực tế thì, mục đích là thêm một ý tưởng thú vị cho sự kiện lễ hội Hạ Chí năm này. Nói đơn giản thì, nó sẽ là một tiết mục trình diễn giới thiệu món hàng mới.” (Canary)
Nói rồi, bà ta giơ ra một tấm ảnh. Một tấm ảnh bầu trời đêm, với một thứ gì đó đang nở rộ như một bông hoa lớn giữa tấm màn đen đó.
“Cái gì đây?” (Shirley)
-“Một hình thức giải trí mới mà tôi mới làm ra, gọi là “bắn pháo hoa”. Nó là một quá trình biến đổi hợp chất nổ thông thường thành các hoa văn trên bầu trời, bằng các thêm vào các kim loại màu và các loại muối. Nhưng sẽ khó mà cảm nhận được sự diệu kỳ qua một bức ảnh, cái cần thiết là phải được nhìn thấy trực tiếp kia. Tôi đã đóng dấu chấp thuận cho việc bắn nó để làm sống động hơn cho lễ hội năm nay rồi.” (Canary)
Canary cười toe toét, rồi sán lại gần người Shirley và thì thầm những lời mật ngọt vào tai cô.
-“ Bạn bè….Người yêu….Gia đình….Nếu cô thấy được những khung cảnh tuyệt đẹp đó cùng các con gái, chẳng phải sẽ là một kỷ niệm sống động sẽ được khắc sâu vào trái tim cô sao, đúng không nào ~” (Canary)
Cơ thể Shirley khẽ giật lên một cái..
-“Kế hoạch là bắn hơn 70000 phát pháo hoa lên trời đêm, hết đợt này đến đợt khác. Nếu cô mang các con gái đến xem màn trình diễn ánh sáng đó , tôi đảm bảo tình yêu mà chúng dành cho cô sẽ phát triển lớn hơn cả bây giờ đó, hm~?” (Canary)
Cơ thể của Shirley bắt đầu run rẩy.
-“Nhưng mà, nếu Grim Hilda mà bị 《Đạo Tặc Tử Thần》 bắt cóc, sẽ chẳng có quả pháo hoa nào nổ trên trời đêm hết. Ah, giá mà có ai đó có thể bảo vệ nàng công chúa đó khỏi tên trộm xấu xa ấy , nhưng mà tôi tìm đâu ra vị nữ kiếm sỹ anh hùng đó bây giờ đây?” (Canary)
Nở một nụ cười tinh nghịch, Canary chìa ra lá đơn yêu cầu. Sau khi quét mắt một lượt, đảm bảo không có bất cứ điều khoản chơi khăm nào được viết trên đó, hay có bất cứ ma thuật nào đang cài dưới tờ giấy, Shirley lúc này mới giật lấy tờ yêu cầu khỏi tay của Phù Thủy.
***
-“Vì lý do đó, tôi cần phải đi gặp Quỷ Vương, khách hàng của yêu cầu lần này. Dù sao, anh ta cũng cần phải gặp mặt người mà anh ta sẽ tin tưởng giao đứa con gái yêu quý của mình cho.” (Shirley)
“Yeah, tôi cũng thấy là nó nên phải như vậy.”
“Chắc đây cũng là để đảm bảo rằng Shirley sẽ phù hợp với công việc hơn, nếu chứng mình cô ấy không phải là 《Đạo Tặc Tử Thần 》đang ngụy trang , đúng không?”
Trở lại với hiện tại. Sau khi ba tân binh nghe được toàn bộ các tình tiết, họ có vẻ như đã thuyết phục bởi câu chuyện của cô. Như mọi khi, cứ vấn đề gì dính đến Sophie và Tio là cô nàng này sẽ lại nhảy múa trong tay của Canary, nhưng nếu không như thế, thì đã không phải là Shirley mà chúng ta biết.
-“Còn một kế hoạch khác là trở lại và bảo vệ cô ấy bằng sự phòng vệ nghiêm ngặt của Vùng Đất Quỷ, nhưng vì tên đạo tặc này có thể vượt qua mọi tầng lớp an ninh cho nên nó cũng chẳng nhiều điều khác biệt cho lắm, tuy nhiên, chúng ta sẽ giả vờ như kế hoạch đó vẫn được tiến hành như ban đầu để tạo ra những thông tin sai lệch.” (Shirley)
-“Nhưng mà, sao cô lại đưa cho chúng tôi những thông tin quan trọng như vậy đầu tiên.? Đừng hiểu nhầm, chúng tôi rất vui vì có thể giúp được cô, nhưng nếu cô đã cân nhắc chuyện chọn mạo hiểm gia có thể giúp cô bảo vệ công chúa, thì có nên gọi đến đám hạng E như chúng tôi không?” (Kyle)
Nghi ngờ của Kyle không phải là không có căn cứ. Rõ ràng là các mạo hiểm gia hạng cao sẽ phù hợp với yêu cầu này hơn, mà nếu như một mình Long Vương như Siegfired còn chưa đủ để bảo đảm an toàn, thì khó có ai trong cái Guild này có thể thích hợp hơn ngoài Shirley ra.
-“…..Tôi có vài lý do đặc biệt, lý do quan trọng nhất là không được gây khó chịu cho công chúa mà chúng ta hộ tống nhiều nhất có thế. Ngoài ra một phần yêu cầu nữa của Quỷ Vương là phải chăm sóc cho con gái anh ta, công chúa Grim Hilda, để cô bé có thể tận hưởng lễ hội Hạ Chí nhiều nhất có thể.” (Shirley)
-“Ohh~ Tôi hiểu rồi. Bé đó hẳn sẽ không thể nào thoải mái được nếu suốt ngày phải loanh quanh cùng mấy ông già nhỉ, huh?” (Leia)
Các mạo hiểm gia hạng cao…Nhắc đến những người mạnh mẽ nhưng muốn giữ mình tại hạng B, đa phần họ đề là những người có tuổi. Rất nhiều người trong số họ giờ đã có tóc bạc rồi. Nếu cô mà thuê họ làm vệ sỹ , dù có là ban ngày, họ sẽ luôn ở cạnh cô bé, thậm chí là cả vào ban đêm, làm thế thì một cô bé còn nhỏ chắc chắn không thể nào cảm thấy thoải mái được rồi.
-“Vì cô bé còn nhỏ, tôi muốn những người hộ tống cô ấy cũng phải còn trẻ để khiến cô bé không thấy khó chịu khi họ ở gần. Các con gái của tôi cũng sẽ đi cùng chúng ta , vậy nên tôi mong là mấy cô cậu sẽ không gây thêm căng thẳng cho bọn trẻ.” (Shirley)
“Ehh!? Sophie và Tio cũng…!?”
Shirley đúng là có lo lắng chuyện mang hai con gái đi cùng, nhưng có lý do riêng cho chuyện đó.
-“Chuyện này nói sao nhỉ….Chẳng biết tại sao, con gái tôi với cô bé công chúa chẳng có người bạn nào ở Vương Quốc này đã bỗng chốc đã thành bạn thân trước khi tôi biết được. Chúng đã nghe Công Chúa tâm sự rằng cô bé rất cô đơn, nên hai đứa bảo tôi là chúng muốn tiếp tục bầu bạn cùng cô bé cho đến khi cô bé về nhà….” (Shirley)
“…? Vậy chuyện đó thì có vấn đề gì?”
Chính xác gì, Canary đã nói với cô là Công Chúa chẳng có người bạn nào cả ở Vương Quốc lẫn Vùng Đất của Quỷ. Bởi vì, Quỷ Vương luôn hết sức bảo bọc con gái của mình và anh ta không cho phép ai lại gần cô bé nếu anh ta không cho phép, kể cả những đứa trẻ khác.
Vậy nên, Sophie, Tio, Lisa, Chelsea và Mira là những người bạn đầu tiên mà Công Chúa có. “Ahh, sao cô có thể nhẫn tâm vậy, sao lại xé nát bông hoa xinh đẹp của tình bạn vừa mới chớm nở trong trái tim con bé lần đầu như vậy chứ?”, khi Canary nói thế kèm mấy giọt nước mắt giả tạo, Shirley bỗng cảm thấy thương cảm cho cô bé tội nghiệp đó. Cho đến khi Sophie với Tio nói rằng chúng muốn tiếp tục bầu bạn cùng Hilda, thì ý chí của Shirley đã gãy nát hoàn toàn luôn.
-“Chà, cũng vì thế mà Beryl với Rubeus cũng sẽ tham gia hộ tống luôn, đó cũng là một điều tốt. Ít nhất là tôi cũng sẽ không phải lo chuyện không được nhìn thấy các con gái mình quá lâu.” (Shirley)
-“Oh, đúng rồi, yêu cầu này diễn ra hẳn 1 tuần trước lễ hội Hạ Chí , hẳn là sẽ khá lâu với cô nhỉ? Vậy, lý do gì cô lại chọn chúng tôi đi cùng thế?” (Leia)
-“Nói thật, vì hoàn cảnh của yêu cầu, tôi muốn mang theo càng nhiều mạo hiểm gia càng tốt. Đối phương dù sao cũng là một đạo tặc bán bất tử mà .” (Shirley)
Thành thật mà nói, vì Asterios đang bận huấn luyện cho các nhóm tân binh mới, nên ba người này là những người duy nhất Shirley có thể thực sự tin tưởng và biết là có thề phù hợp với yêu cầu của cô. Cô không muốn hỏi Canary tìm kiếm thêm người, rõ ràng là như vậy.
Tuy nhiên, phần đó sẽ không được nói ra, dù sao, Shirley cũng khẽ hắng giọng một cái, và nói với các mạo hiểm gia trẻ tuổi của chúng ta.
-“Phần thưởng là 1 túi tiền vàng. Có thể tăng hoặc giảm tùy thuộc vào mức yêu cầu đến đâu, các cô cậu thấy sao? Có muốn nhận yêu cầu của tôi không?” (Shirley)
Kyle, Leia và Cudd nhìn nhau. Chỉ mới ba ngày trước, họ còn phải chạy bán sống bán chết khỏi một con quái khổng lồ trong một yêu cầu đi thảo phạt đám Goblin, giờ lại đột ngột được mời đi hộ tống một công chúa, đúng là một sự kiện đầy bất ngờ đáng kinh ngạc mà.
Chưa kể, họ không thể để Shirley làm tất cả một mình, vì cô sẽ nhận yêu cầu này dù họ có nói gì đi chăng nữa.
Với cả việc Sophie và Tio sẽ đi cùng cô lần này cũng là một ngoại lệ hiếm hoi, biết đâu cô ấy mất cái vẻ điềm tĩnh lạnh lùng thường ngày nếu có chuyện gì đó xảy ra, và sẽ cần có ai ở đó để giúp cô ấy giải quyết, dù họ có chỉ là các tân binh.
Với cái suy nghĩ như vậy, Kyle và tổ đội của cậu lập tức chấp nhận yêu cầu….Nhưng, họ sẽ sớm hối hận vì cái quyết định này của mình thôi.
__END Chapter 74__
__Trans : Flame Soul__
***
- Trans : Chắc chắn không phải Kaito Kid đâu ha…!!
-Trans : Như mọi khi, cứ dính đến con gái là chị nhà lại mất hết cả liêm sỷ.
-Trans : Chuẩn bị căng, sắp có combat…….và một cuộc đấu …….ngớ ngẩn nhất từng biết.
Next : Chapter 75 : Bà mẹ ngốc nghếch và Quỷ Vương