Truyện Già Thiên : chương 110: leo lên thánh sơn (1)

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Già Thiên
Chương 110: Leo lên Thánh sơn (1)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Chín ngọn Thánh sơn, nguy nga trầm hồn, trên đỉnh có Cổ Mộc che trời, kỳ thạch sừng sững, có thể dùng từ tráng lệ để diễn tả.

Dưới chân núi, Diệp Phàm nhìn về phía Khương Hán Trung, nói:



Nói tới đây, hắn chỉ về hướng đám người Liễu Y Y, Trương Tử Lăng, Lâm Giai.

Liễu Y Y và Trương Tử Lăng tỏ vẻ lo lắng ưu sầu, ra hiệu cho Diệp Phàm nhanh chóng thoát khỏi nơi này, không thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt, bởi vì xung quanh họ toàn là kỵ sĩ

Chu Nghị, Lâm Giai, Vương Tử Văn không ngờ tới việc này, Diệp Phàm vào giờ phút như thế này lại nghĩ đến làm sao cho bọn họ rời đi trước, Lý Tiểu Mạn cũng ngẩn ra, nhìn về phía Diệp Phàm cách đó không xa.



Diệp Phàm nhìn chăm chú vào Khương Hán Trung, nói:





Khương Hán Trung nhìn lướt qua mấy người phía sau, không nói thêm gì, hiển nhiên hắn không muốn buông tha mấy người này.

Cách đó không xa, đám người Chu Nghị, Lý Tiểu Mạn tất cả đều biến sắc, bọn họ đương nhiên có thể hiểu tâm tư của Khương gia trưởng lão, hắn muốn giết người diệt khẩu, không muốn cho bọn họ rời đi.

Diệp Phàm nhặt một khối đá nặng tầm mười mấy cân lên, hắn lắc lắc trong tay mấy lần, rồi dùng sức ném mạnh về hướng chân núi.

Điều này có thể tưởng tượng được lực lượng của hắn mạnh tới mức nào, khối đá này bay theo 1 quỹ tích, bay thẳng từ dưới chân núi lên tới đỉnh núi, nện ầm ầm xuống đám bạch cốt.



Cơ gia trưởng lão Cơ Vân Phong tức giận, sát khí tỏa ra rất dọa người.



Diêu Quang Thánh địa trưởng lão Từ Đạo Lăng sắc mặt nhất thời trầm xuống, nói:



Khương Hán Trung cũng tỏa ra sát ý, hắn nắm hộp gấm ở trong tay, quang mang lấp lánh, trông như gỗ mà cũng không phải gỗ, trông như ngọc mà cũng không phải ngọc, không rực rỡ, mang đầy nét cố xưa, nhưng nó lại chứa đựng 1 lực lượng khủng bố, đem lại cho người khác một cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

Diệp Phàm có một ảo giác, nó giống như thiên địa 1 phương, không phải là 1 cái hộp, có thể chứa đựng vạn vật, hút được cả núi non mặt đất. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL



Đúng vào lúc này, trên thánh sơn truyền tới tiếng động mãnh liệt, dường như có vật gì đó bị chọc giận, vô số núi đá lăn xuống, làm cho rất nhiều cây rửng bị gẫy nát.



Rất nhiều kỵ sĩ kêu lên sợ hãi, chỉ thấy trên thánh sơn có hằng hà sa số bạch cốt đang đi xuống, tốc độ cũng không nhanh, nhưng mà nó trắng xóa một màu, là cho da đầu mọi người tê dại.



Khương Hán Trung tức giận, nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, sát khí không chút nào che giấu nữa tỏa ra nồng nặc.





Diêu Quang Thánh địa trưởng lão Từ Đạo Lăng sắc mặt rất khó coi.

Cơ gia trưởng lão Cơ Vân Phong thần sắc ngưng trọng, nói:



Khương gia trưởng lão sắc mặt tái nhợt, hung hăng trợn mắt liếc nhìn Diệp Phàm, nâng hộp gấm trong tay lên, nói:



Diệp Phàm nghe thấy lời ấy, nhất thời cả kinh, hắn thầm hô may mắn, cái lão gia hỏa này có thể thi triển thần thông, nếu như lúc nãy hắn liều mạng, hắn chắc chắn phải chết.

Trong tay Khương gia trưởng lão xuất hiện 1 khối kỳ thạch to bằng nắm tay, toàn thân đen thui, có rất nhiều hoa văn được chạm trổ, mang hơi hứng đạo vận tư nhiên, nói:

Thiên Thế

Diệp Phàm trong lòng trầm xuống, những chuyện bên trong Thái Cổ thế gia này quả nhiên thâm sâu vô cùng, có thể luyện chế ra những đồ vật bậc này, lại có thể làm cho bọn họ trong nháy mắt có thể khôi phục tu vi trong Thái cổ cấm địa.

Diêu Quang Thánh địa trưởng lão cầm trong tay 1 Bích Ngọc Diệp (2) tỏa ra hào quang xanh biếc, trên mặt cũng mô khắc vô tận đạo văn, giống như hoa văn trời sinh, nói:



(2): Bích ngọc Diệp: Lá ngọc màu xanh

Khương Hán Trung căn bản không tin chút nào, cười lạnh nói:



Cơ gia trưởng lão thần sắc băng lãnh, nói:





Khương Hán Trung cùng Cơ Vân Phong được nghe câu nói này, nhất thời hít một hơi khí lạnh, khối lục phiến kia cũng có thể gọi là trọng bảo.

Ba tên trưởng lão tụ tập cùng một chỗ, ngắn gọn thảo luận vài câu.

Diệp Phàm ở bên cạnh cho nên nghe rất rõ, các gọi là cấm khí thật ra là một loại trọng bảo được tế luyện ra, sử dụng khi tiến vào Thái cổ cấm địa, những Thánh địa và Thái Cổ thế gia này đúng là có thực lực cường đại, nội tình thâm sâu, thủ đoạn Thông Thiên. Hắn không nhịn được hỏi:





Khương Hán Trung sắc mặt rất khó coi, hắn bây giờ đang kích động tới mức muốn giết người, cũng chính bởi vì Diệp Phàm vọng động, tất cả bạch cốt trên thánh sơn mới đang bò xuống dưới này.

Từ Đạo Lăng liếc mắt nhìn hắn, nói:





Cơ gia trưởng lão Cơ Vân Phong thúc giục.

Diệp Phàm bị buộc đi đầu tiên, ba tên trưởng lão theo sát phía sau của hắn, tiếp theo là đông đảo đám kỵ sĩ và bọn người Lý Tiểu Mạn.

Trên Thánh Sơn cây cối tốt tươi, nham thạch kỳ dị, có thể gọi là tú lệ, nhưng không có ai chú ý tới điểm này, bởi sự sống chết đang ở trước mắt, trên trán mọi người ai cũng toát mồ hôi lạnh.

Mới đi tới lưng chừng núi, còn cách đỉnh núi rất xa, đã cảm giác được một cỗ khí tức hết sức yêu tà, tất cả man thú mang theo đều gầm lên.



Có kỵ sĩ kêu lên sợ hãi.

Chỉ trong nháy mắt, dung mạo của nhiều người đã trở nên già nua, tưởng chừng như mấy chục năm thời gian qua đi, không ít tu sĩ trung niên tóc đã hoa râm.



Có người kêu to, không ít người đều dao động.



Khương Hán Trung quay đầu lại hét lớn, nói:



Lúc này, Diệp Phàm dung mạo chưa có gì biến đổi, ba tên trưởng lão cũng không có một chút nào dị thường, trong tay bọn họ cấm khí tản ra khí tức kỳ dị, bảo vệ bọn họ.

Ngoài ra, đám người ở phía sau như Chu Nghị, Liễu Y Y, Vương Tử Văn, Lý Tiểu Mạn cũng không thay đổi chút nào.



Trong mắt của Khương Hán Trung hiện lên vẻ kinh ngạc.

Diệp Phàm trong nháy mắt nghĩ tới rất nhiều điều, ngày đó bọn họ từng xuất hiện ở trên đỉnh Thánh sơn, cũng không có phát sinh biến hóa gì đáng sợ, cho đến lúc đi ra khỏi cấm địa, thì mọi người mới trở nên già yếu.



Phía dưới, đám người Chu Nghị và Vương Tử Văn cũng đang nhỏ giọng bàn luận.





Mấy tên kỵ sĩ trẻ trong đội không thể nào kiềm chế được sợ hãi khi tuổi thanh xuân trang trôi qua, kinh hoảng kêu lên:

.



Khương Hán Trung một tay cầm trường thương, lập tức xuyên thủng người hắn, máu tươi phun tung toé, làm hắn bay ra ngoài xa mấy chục mét, rơi xuống đất. Những người khác câm như hến, không dám nói thêm gì nữa.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Già Thiên

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Thần Đông.
Bạn có thể đọc truyện Già Thiên Chương 110: Leo lên Thánh sơn (1) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Già Thiên sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close