Rốt cuộc điều gì đã khiến Trấn tộc ủng hộ Diệp Quân?
Tuy trong lòng Thần Võ cực kỳ phẫn nộ nhưng ông ta cũng không nổi giận, ông ta gật nhẹ đầu: “Ta hiểu rồi”.
Sau đó ông ta muốn dẫn mọi người rời đi.
Đương nhiên ông ta sẽ không ra tay ở nơi này, đùa à, ở đây là địa bàn của Trấn tộc, muốn ra tay ở đây đương nhiên bọn họ hoàn toàn không đủ người.
Vì thế việc cấp bách hiện tại là nhanh chóng rời khỏi nơi này trở về nhà họ Thần để bàn bạc kỹ hơn.
Nhưng lúc này Trấn Thiên chợt nói: “Đợi đã”.
Thần Võ xoay người nhìn về phía Trấn Thiên: “Trấn Thiên tộc trưởng có chuyện gì sao?”
Trấn Thiên gật đầu: “Thần Võ, người quang minh chính đại không nói chuyện mập mờ, ta muốn giết các ngươi”.
Mọi người: “…”
Còn không đợi Thần Võ trả lời Trấn Thiên đã vung tay phải: “Giết!”
Ầm!
Ngay sau đó, trong Trấn Giới có mấy chục nghìn cột sáng đột nhiên dâng lên tận trời cao, sau đó lao ra khỏi Trấn Giới chạy thẳng về phía mấy người nhóm Thần Võ.
Thẳng thừng điều động trận pháp!
Thấy cảnh này, ánh mắt Thần Võ thoáng chốc trở nên lạnh lẽo: “Mọi người đi đi!”
Con ngươi Thần Võ co lại, ông ta mở tay trái sau đó nắm chặt lại.
Oanh!
Một sức mạnh kinh khủng đột nhiên bộc phát xung quanh, chẳng mấy chốc khu vực nơi bọn họ đang đứng lập tức vỡ tan.
Gần như cùng lúc đó Thần Tuyết lập tức bóp vỡ một thần phù, thần phù này biến thành một tia thần quang bay lên trời, biến mất ở sâu trong tinh không rộng lớn.
Sắc mặt Thần Võ vô cùng u ám; “Trấn Thiên, ông thật sự muốn gây ra đại chiến giữa hai nhà à?”