Cường giả thật sự rất ít để tâm đến tình cảm, phải biết rằng, những thế lực và gia tộc như họ có người phụ nữ nào mà không có được?
Ngươi có được nhiều thứ thì sẽ nghĩ phụ nữ cũng thế, đều có giá trị, tình cảm gì đó đều là nực cười.
Đương nhiên cũng có ngoại lệ, chẳng hạn như Thần Nhất, nhưng người như vậy cực kỳ ít.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao Sở phu nhân khịt mũi khinh thường, vì bà ta nghĩ binh giải vì một người phụ nữ là hành động vô cùng ngu ngốc, mặc dù bà ta cũng là phụ nữ.
Có thành tựu Đại Đạo vô thượng, chỉ có như thế mới là sự tồn tại vĩnh cửu.
Mà trên con đường này, mọi thứ đều là mây bay.
Chẳng còn cách nào khác, trải qua quá nhiều thì đều có thể xem thường mọi thứ.
Thanh niên áo trắng khẽ lắc đầu: “Người như vậy không phải là người ta có thể đánh giá”.
Sở phu nhân nhìn thanh niên áo trắng bên cạnh, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng, điều bà ta sợ nhất là thanh niên trước mặt này kiêu ngạo tự phụ, không xem ai ra gì. Phải biết rằng, năm đó Sở Cung ở thời kỳ đỉnh cao, đệ tử trong tộc ai cũng đều tỏ ra kiêu ngạo. Ngược lại khu vực Tiên Linh thời kỳ đó lại khác hoàn toàn, khu vực Tiên Linh thời kỳ đó được Tiên Linh Nam Vương dẫn dắt luôn tỏ ra rất khiêm tốn và ngấm ngầm chịu đựng …
Thực lực không bằng người ta!
Sở phu nhân thu hồi suy nghĩ, bà ta ngẩng đầu lên nhìn phía xa, Nguyên Thị đã liên tiếp bị đánh bại, khắp nơi trên người đều có vết thương.
Không còn sức đánh trả.
Lúc này Diệp Quân càng đánh càng mạnh, cách hắn sử dụng kiếm kỹ thần bí cũng ngày càng khó đoán, Nguyên Thị đã không thể chống đỡ được nữa.
Thanh niên áo trắng nói: “Bà ơi, chúng ta cần ra tay không?”
Sở phu nhân lắc đầu: “Không cần”.
Thanh niên áo trắng khó hiểu: “Tại sao?”
Sở phu nhân nhìn Diệp Quân: “Thanh niên này không đơn giản, sau lưng hắn chắc chắn có cường giả siêu cấp, có thể là cường giả đã đạt tới chín phần thần tính”.
Thanh niên áo trắng nói: “Dựa vào đâu mà biết được?”
Sở phu nhân im lặng một lát, nói: “Không có cũng sẽ có, chỉ có như thế, chúng ta mới có thể luôn luôn cảnh giác”.