Tại sao cô gái này lại đột nhiên thay đổi phong cách của mình vậy?
Lúc này, một cô gái khác đột nhiên bước ra từ trong đại điện, cô gái mặc một bộ váy màu lam nhạt, tóc dài xõa ngang vai, tuy dung mạo tuyệt thế nhưng lại rất lạnh lùng, giống như một khối băng.
Nhìn thấy cô gái, Thanh Tri khẽ mỉm cười: “Lâu Đắc Nguyệt, ta đến thăm cô này”.
Cô gái tên Lâu Đắc Nguyệt thờ ơ liếc nhìn cô ấy: “Cô không có chuyện gì thì sẽ không đến Tam Bảo Điện, nói đi, có chuyện gì?"
Thanh Tri cười nói: "Ta tới để giới thiệu một người cho cô, người bên cạnh là Diệp Quân, đến từ vũ trụ Quan Huyên".
Lâu Đắc Nguyệt cau mày nhìn về phía Diệp Quân.
Diệp Quân cười nói: "Lâu cô nương, hân hạnh được gặp mặt".
Lâu Đắc Nguyệt không trả lời, mà lại quay đầu nhìn về phía Thanh Tri.
Thanh Tri cười nói: "Đừng lạnh lùng như vậy, con người Diệp công tử thật sự không tệ".
Lâu Đắc Nguyệt đi vào trong đại điện.
Diệp Quân hơi nghi ngờ.
Thanh Tri không hề cảm thấy kì lạ, quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, cười nói: “Chúng ta đi vào thôi!”
Diệp Quân hơi do dự, sau đó gật đầu.
Sau khi tiến vào đại điện, Diệp Quân phát hiện trong đại điện chứa đầy các loại sách cổ, còn Lâu Đắc Nguyệt đang ngồi ở trước bàn làm việc viết gì đó.
Thanh Tri đi nhanh đến cạnh Lâu Đắc Nguyệt, sau khi liếc nhìn thì kích động nói: “Đắc Nguyệt, cuối cùng tâm pháp Thần Tri của cô cũng sắp hoàn thành, xem ra, Tiên Linh Pháp của tộc Tiên Linh ta sắp mất đi ngôi vị phương pháp tu luyện hàng đầu vũ trụ rồi”.
Lâu Đắc Nguyệt bình tĩnh nói: "Tiên Linh Pháp của tộc Tiên Linh các cô là đồ rác rưởi".
Thanh Tri cười nói: "Có thể cho ta một phần không?"
Lâu Đắc Nguyệt hờ hững nói: "Được thôi, tuy nhiên, cô phải thề độc, không được để người trong tộc của cô nhìn thấy, nếu không, cả đời đều sẽ độc thân”.
Sắc mặt Thanh Tri lập tức u ám: “Cô cũng quá độc ác quá rồi đấy”.
Lâu Đắc Nguyệt thản nhiên nhìn Thanh Tri: “Có dám không?"
Thanh Tri cười nói: "Không phải, hắn là bạn của ta".