Người đàn ông cười nói: “Vậy đợi lát nữa gặp thằng bé sau”.
Nói đến đây, ông ấy nhìn Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri ở một bên: “Đây là cháu dâu à? Ôi chao, phải cho chút quà ra mắt mới được…”
Dứt lời, ông ấy bấm tay, hai chiếc nhẫn không gian bay đến trước mặt hai cô gái.
Mỗi người một chiếc!
Nét mặt của hai người đều cứng đờ.
Tần Quan lắc đầu cười khẽ: “Không phải, các nàng là bạn của Tiểu Quân…”
Bạn!
Người đàn ông chớp mắt: “À thì… Bạn cũng được”.
Quà đã tặng, đương nhiên cũng không tiện lấy lại.
Hai cô gái cũng rất biết điều, đang muốn trả nhẫn không gian lại thì Lâu Đắc Nguyệt chợt tỏ vẻ ngạc nhiên, vì cô ấy phát hiện trong nhẫn không gian có hai Tổ Mạch cực phẩm, ngoài ra còn có một thần vật siêu cấp.
Giàu thế à?
Lâu Đắc Nguyệt là người thừa kế của nền văn minh Thần Tri, đương nhiên là không nghèo, nhưng khi nhìn thấy thứ bên trong nhẫn không gian trước mắt vẫn hơi ngạc nhiên, vì Tổ Mạch kia không phải Tổ Mạch bình thường mà là Tổ Mạch cực phẩm, không chỉ có theé mà thần vật đó cũng là một thần vật cực phẩm, dù nằm trong nền văn minh Thần Tri cũng có thể xem là cao cấp.
Lúc này Thanh Tri cũng hơi kinh ngạc, gia tộc của Diệp công tử giàu có đến thế ư?
Hai cô gái nhất thời thấy khó xử.
Trả hay là không đây?
Lúc này, Tần Quan bên cạnh cười nói: “Nhận lấy đi”.
Hai cô gái hơi do dự, sau đó nhìn nhau, Lâu Đắc Nguyệt cất lời: “Nếu tiền bối đã tặng, không nhận thì đúng là không lễ phép”.
Nói xong, cô ấy lập tức cất đi.
Dù Thanh Tri hơi do dự nhưng cuối cùng vẫn cất đi.
Người đàn ông áo xanh nhìn về phía Tần Quan: “Nha đầu, con tìm ta đến làm gì?”
Tần Quan quay đầu nhìn Tiểu Ái bên cạnh, Tiểu Ái tiếp tục thao tác, máy tiếp thu vũ trụ kia ngày càng rung mạnh hơn, dần dần, tinh không xung quanh ngày càng xuất hiện nhiều năng lượng bí ẩn, mà khi những năng lượng bí ẩn này xuất hiện, trong màn sáng kia dần trở nên rõ ràng.