Nói xong, ông ấy không nói gì nữa, hóa thành một đạo kiếm quang biến mất trong tinh không mênh mông.
Diệp Quân nhìn theo đạo kiếm quang biến mất ở sâu trong tinh không, lắc đầu cười, ông nội nói đi là đi luôn.
Lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Kế hoạch tiếp theo là gì?”
Diệp Quân cười nói: “Về nhà trước đã”.
Nói xong, hắn xoay người biến mất.
…
Trấn tộc.
Lúc này, trong đại điện của Trấn tộc, đám cường giả Trấn tộc tụ tập lại một chỗ, ai nấy đều trầm mặc, vẻ mặt nghiêm trọng.
Vừa rồi, bọn họ mới nhận được tin tức: Các cường giả mạnh nhất trong tộc Tiên Linh hầu như đều đã bị giết chết.
Tộc Tiên Linh đấy!
Tộc Tiên Linh là chủng tộc lớn mạnh có cường giả cảnh giới chín phần thần tính!
Nhưng không một ai có thể vượt qua được thư viện Quan Huyên.
Trấn Thiên thản nhiên nhìn mọi người, sau đó nói: “Các vị nghĩ sao?”
Sau khi im lặng khá lâu, một trưởng lão thấp giọng thở dài: “Thực lực của thư viện Quan Huyên này đã vượt xa khỏi dự liệu của chúng ta”.
Bởi vì bọn họ đã biết được người đánh bại tộc Tiên Linh lần này không phải người phụ nữ váy trắng lần trước, mà là một vị kiếm tu áo xanh - ông nội của Diệp Quân.
Lại một vị cường giả siêu cấp khác!
Thực lực của thư viện Quan Huyên này đúng là vô cùng đáng sợ.
Trấn Thiên thản nhiên liếc nhìn mọi người: “Ngày mai ta sẽ đi đến thư viện Quan Huyên để thương lượng với Tần các chủ về việc Trấn tộc ta gia nhập thư viện Quan Huyên, các vị có ý kiến gì không?”
Mọi người đều lắc đầu.
Thấy cảnh tượng này, Trấn Thiên khẽ gật đầu, tảng đá đè nặng trong lòng cũng được gỡ bỏ.
Đương nhiên gã cũng hy vọng Trấn Nam Tuyết sẽ có kết quả tốt đẹp với Diệp Quân, nhưng gã cũng biết rõ, Trấn tộc thật sự không thể nhúng tay vào chuyện này, nếu không, sẽ chỉ phản tác dụng.