Sắc mặt ai nấy trắng bệch, trong lòng sợ hãi không thôi.
Bởi vì mọi thứ vẫn đang diễn ra bình thường, chỉ trừ việc họ không thể cử động.
Diệp Quân biến sắc kịch liệt, vội vàng gọi kiếm Thanh Huyên ra, chém vỡ sức mạnh ở vùng thời không đang đứng.
Khi hắn nhìn lên cao, thấy Ung Đế siết chặt tay phải, mắt trừng trộ rồi đập bàn tay xuống, la lên: “Phá!"
Rắc!
Thứ sức mạnh bí ẩn kia vụn vỡ trước mặt Ung Đế, phát ra những tiếng nổ lách tách như pháo hoa.
Đất trời trở về như cũ.
Ung Đế tung người nhảy lên, hai nắm đấm như hàng tỉ ngọn núi giáng xuống Chiêu Võ Đại Đế.
Uỳnh!
Thời không tối đen nơi Chiêu Võ Đại Đế đang đứng bị đấm thành hố đen. Sức mạnh như vũ bão hủy thiên diệt địa không ngừng hạ xuống lấp đầy nó.
Trải qua một thoáng im lặng.
Ầm!
Có quầng sáng trắng phóng lên cao từ hố đen, tản ra khí tức đáng sợ như gió lốc, đẩy Ung Đế lùi lại mấy vạn trượng.
Những người khác biến sắc, một vài cường giả cảnh giới Khai Đạo ở gần còn bị ép quỳ xuống.
Uy áp kia vừa xuất hiện, Lý Toại Phong đã kéo Diệp Quân chạy đi thêm triệu trượng, nhìn lại nơi chiến trường với vẻ hoảng sợ.
Ở nơi khác, Thiên Võ Thế nhìn Chiêu Võ Đại Đế với vẻ mặt nghiêm trọng nặng nề: “Bán Bộ Diệt Đạo!"