Bảy năm trước, Vũ Thị Tuyết lần đầu nhận được tin nhắn từ một chàng trai, nhưng không phải tán tỉnh mà đề nghị trả lại tiền.
Cô gái sống ở Bình Phước vẫn nhớ hôm đó được em gái nhờ nạp 10.000 đồng vào tài khoản điện thoại. "Tôi chuyển nhưng nhầm một số nên tiền không tới em gái mà sang thuê bao của anh Hải", chị Tuyết kể.
Anh Ngô Văn Hải thấy tiền chuyển đến nhưng không biết của ai. Cuối ngày chàng trai Lạng Sơn nhận cuộc gọi của cô gái giọng nửa Nam nửa Bắc. "Cô ấy không đòi trả lại tiền, chỉ muốn xác nhận là chuyển nhầm", Hải nói.
Anh nhắn tin vào số của Tuyết, lấy cớ muốn trả lại tiền nhưng mục đích là để làm quen. Hải tin chuyện xảy ra là sự sắp đặt của số phận.
Tuyết lại không nghĩ sâu xa như vậy, cô đồng ý nhắn tin qua lại vì muốn tìm niềm vui chứ không hy vọng có người đàn ông dám đến với cô gái tật nguyền như mình.
Ngô Văn Hải kém Vũ Thị Tuyết 7 tuổi. Họ nên duyên vợ chồng sau một tin nhắn chuyển tiền nhầm bảy năm về trước. Ảnh: Nhân vật cung cấp
Từ khi lọt lòng, chân Tuyết đã cong như chữ K. Đi khám, bác sỹ kết luận bị xương thủy tinh nên chỉ cần va chạm mạnh là gãy xương. Học chưa hết lớp 2, cô nghỉ ở nhà trông bốn đứa em, nấu nướng và phụ giúp bố mẹ bán quán ăn.
Nhiều lần nằm cạnh chồng, Tuyết hỏi anh có thấy ân hận khi chọn cuộc sống vất vả như hiện tại. Lần nào, Hải cũng choàng tay sang vỗ về: "Nếu có kiếp sau, cũng sẽ chọn như vậy".