Tép riu!
Cô gái váy tím nhìn chằm chằm Diệp Quân, vẻ tươi cười bình thản trên mặt đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một vẻ lạnh lẽo thấu xương.
Diệp Quân cười khẽ: “Thấy khó chịu à? Vậy thì lên đấu tay đôi đi! Đồ vô dụng!”
Cô gái váy tím nhếch môi cười nhạt: “Được!”
Nói xong, cô ta lập tức phát hiện mình lỡ miệng, đáy mắt lóe lên một tia sát ý, tay phải nắm chặt.
Ầm ầm!
Đất trời đột nhiên nứt ra, trăm vạn tia sáng từ trong trời đất nháy mắt lao tới, chỉ trong khoảnh khắc, vùng trời này đã sôi trào, từng luồng hơi thở cùng uy lực đáng sợ đủ sức phá hủy mọi thứ chợt ào ra, vô cùng khủng khiếp.
Rầm rầm rầm!
Xa xa, trong cơ thể Diệp Quân đột nhiên bộc phát ra ba hơi thở mang sức mạnh hủy diệt đất trời.
Là sức mạnh của ba loại huyết mạch!
Cùng với ba luồng sức mạnh huyết mạch này, lại có hai luồng sức mạnh đáng sợ khác từ trong cơ thể Diệp Quân bùng nổ ra ngoài, đồng thời, toàn thân hắn bùng cháy lên.
Thiêu đốt thân thể!
Thiêu đốt cả linh hồn!
Diệp Quân chém ra một kiếm.
Một kiếm quyết định sinh tử!
Đây là kiếm thứ nhất của hắn, cùng là kiếm cuối cùng của hắn.
Không phải ngươi chết thì là ta chết!
Một kiếm này của Diệp Quân vừa chém ra, thế kiếm điên cuồng tăng vọt, vượt xa những gì trước đó từng thể hiện.
Ầm ầm!
Một kiếm chém ra, trăm vạn tia sáng ầm ầm vỡ nát, tan biến.
Cô gái váy tím cau mặt, con ngươi co rút lại, chợt xòe bàn tay, một bộ giáp vàng xuất hiện, chắn trước người cô ta.
Rầm!
Bộ giáp vàng vỡ nát.
Cô gái váy tím nọ bị đầy lùi vạn trượng.
Vừa đứng vững lại, thân thể cô ta nứt ra, máu tươi phun trào.
Cô gái váy tím chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quân nơi xa xa, ánh mắt như không thể tin nổi.